Trời Sinh Một Đôi

Chương 346 : Điền Tuyết vào cửa

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


Tam lang mặt không chút thay đổi đứng trước mặt La Nhị lão gia và Điền thị: “Phụ thân, mẫu thân tìm ta?”



La Nhị lão gia hừ lạnh một tiếng, ngồi trên ghế thái sư không nói chuyện.



Gân xanh trên thái dương Tam lang nhảy lên: “Nếu phụ thân, mẫu thân không có chuyện gì, vậy nhi tử về trước.”



Hắn xoay người muốn đi, Điền thị vội gọi hắn lại.



“Tam lang ——” Điền thị đánh giá thần sắc nhi tử, “Từ lúc con đến quân doanh vẫn chưa từng về nhà, mẹ còn chưa kịp nói cho con biết, hơn hai tháng trước, mẹ đã đặt một hôn sự cho con.”



Tam lang đột nhiên trợn to mắt, nắm đấm nắm chặt kêu răng rắc: “Mẫu thân nói gì?”



La Nhị lão gia bèn nện một chén trà sang: “Tiểu súc sinh, thái độ này của ngươi là sao? Đính hôn cho ngươi chẳng lẽ còn phải nghe ý kiến ngươi sao?”



Bộ dáng cực kỳ không tình nguyện này của Tam lang là còn chưa hết hy vọng với Yên Nương sao?



Tên nghiệt chướng này! Sắc mặt La Nhị lão xanh mét, hận không thể ăn tươi Tam lang ăn.



Tam lang dễ dàng tránh được chén trà kia, để mặc nó vỡ nát bên chân, ánh mắt khóa chặt Điền thị, như tiêu hao hết tất cả sức lực mà hỏi: “Không biết mẫu thân chọn cô nương nhà nào cho nhi tử?”



Lúc này, Điền thị dường như có chút áy náy, nhưng nghĩ đến thanh danh bên ngoài hiện tại của Tam lang, còn cả tâm tư không thể cho ai biết kia, liền nén chút áy náy này xuống, nói: “Chính là biểu muội của con.”



“Cái gì!” Tam lang nghĩ đến đầu tiên, chính là Điền Oánh.



Đây cũng không phải vì hắn có gì đặc biệt với Điền Oánh, mà là trong hai biểu muội đến tuổi của Điền gia, Điền Oánh là trưởng, nếu nói chuyện đính hôn, thì dĩ nhiên người đầu tiên nghĩ đến là nàng.



Tim Tam lang như chìm trong chảo dầu, bỏng rát khiến hắn không thở nổi.



“Mẫu thân, ngài thật sự đính hôn biểu muội cho con?” Tam lang lùi về sau, hiện lên trong đầu hắn là bộ dạng hùng hổ dọa người từ nhỏ đến lớn của Điền Oánh.



Hắn không khỏi cười rộ lên: “Mẫu thân, Nhị Lang là huynh, con là đệ, hắn chưa đính hôn, tại sao là nhi tử đính hôn?”



“Nghiệt chướng, ngươi còn mặt mũi hỏi tại sao à?” La Nhị lão gia gầm lên, “Ngươi nhìn mấy chuyện mất mặt ngươi làm một chút xem. Ngươi dựa vào cái gì mà so với Nhị ca ngươi?”



“Dĩ nhiên con không thể so sánh với Nhị ca rồi.”Tam lang cười lạnh, trái tim trong lồng ngực đập cấp tốc, dường như nếu không nói gì đó thì sẽ nổ tung ra, “Con không thu mua đạo sĩ ăn nói bậy bạ, càng không ——”




“Không được, chờ thêm một thời gian, mẹ phải nhắc cô mẫu con, phải để bà ấy đón con sang đó ở.”



“Con không đi!”



“Con dám!” Mạnh thị duỗi ngón tay ra, chỉ mạnh vào trán Điền Oánh một cái.



Điền Oánh đỏ mắt, khóc lóc đi ra ngoài.



Ngày thứ hai kính trà, Chân Diệu mới tính là có cơ hội nhìn kỹ vị Tam đệ muội này một cái.



Mặc dù Điền Tuyết ở phủ Quốc Công một thời gian, nhưng ngày thường các nàng rất ít gặp mặt. Hiện tại quan sát kỹ mới phát hiện là một vị tiểu mỹ nhân khí chất trầm tĩnh, dung mạo thanh tú.



Nàng mặc la quần đỏ thẫm thêu cành sen, bước chân nhẹ nhàng, cúi mắt theo sát Tam lang kính trà.



Tam lang luôn chờ nàng một chút, trong vô tình toát ra sự chăm sóc thê tử mới cưới.



Lạy Lão Quốc Công xong, cô dâu kính trà cho Lão phu nhân trước giường bệnh.



Lão phu nhân còn đang ngủ, cử chỉ cô dâu trầm ổn, mọi hành động toát ra sự cung kính với lão nhân trên giường, nàng quỳ trọn một khắc chung mới đứng lên.



Ấn tượng của Chân Diệu với Điền Tuyết không tệ, cho lễ gặp mặt là một bộ trâm cài tóc hình đuôi diều hâu khảm hồng ngọc. Hồng ngọc kia to chừng hạt sen, chiếu sáng long lánh.



Điền Tuyết nhận lấy, có hơi lúng túng, theo bản năng liếc nhìn Tam lang một cái.



“Đại tẩu cho nàng, nàng cứ cầm đi. Còn không nhanh tạ ơn Đại tẩu.”



Điền Tuyết nói cám ơn, Điền thị bực dọc một trận.



Chân thị xuất thủ hào phóng, người làm mẹ chồng như bà cũng được vẻ vang, nhưng nàng hào phóng quá mức rồi, cho đồ còn tốt hơn người làm mẹ chồng như bà. Đây không phải là chế nhạo bà sao!



Chân Diệu liếc về phía Điền thị một cái, lơ đễnh cười cười.



Bây giờ nàng là người có tiền rồi, tùy hứng thôi, nàng không rảnh quan tâm tâm tình người mang một bụng xấu xa!