Trời Sinh Một Đôi

Chương 375 : Tin tức từ kỳ đệ

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


Edit: Thu Hằng

Beta: Sakura



“Rong huyết của Tứ phu nhân tới quá nhanh, tiểu phụ nhân đã tận lực”



Lão phu nhân nghe thấy, tay vịn quải trượng run lên.



Bên trong nhà đứng đông nghịt người, ai cũng không lên tiếng, giống như yên lặng chết chóc.



La tứ thúc vọt đi vào, ngắn ngủi có một ngày trên mặt đã hiện ra màu xanh.



“Phu nhân của ta sao rồi?”



Kỷ nương tử do dự một chút nói “Nếu là đại phu am hiểu châm cứu, sử dụng phương pháp thi châm, có lẽ có thể ổn định trước, lại tìm biện pháp cầm máu”



Sở dĩ nàng do dự bởi vì biết những đại phu am hiểm châm cứu thường là nam tử, với các huyệt đạo cầm màu do rong huyết sau sinh nở ở vị trí tương đối đặc thù, Tứ phu nhân nếu qua được cửa ải này, tương lai cũng không biết bà bà và trượng phu sẽ đối xử với nàng thế nào. Thậm chí có nhà vì sự trong sạch của nữ nhân mà tình nguyện cứ để tình trạng như vậy.



La tứ thúc chỉ ngơ ngác một chút, liền nói “Mẫu thân, nhi tử đi mời Từ thái y”



Thái y viện, các bệnh thương hàn tay chân chủ trị là Trương viện phán, bàn về thuật châm cứu thì không ai qua được Từ thái y.



“Lão tứ, con đang rối loạn, để cho Đại lang đi mời”



Từ thái y cũng không phải người tầm thường, lúc này, không chừng đã bị người khác mời đi, La Thiên Trình ra tay, so với La tứ thức … chắc chắn hơn một chút.



La tứ thúc hiểu đạo lý này, chỉ đành gật đầu, một lần nữa trở lại trông chừng Thích thị.



Sắc mặt Thích thị tái xám, còn chưa tới tháng hai, trên trán đã đầy mồ hôi.



“Lão gia, lần này ta sợ là không xong rồi”



“Chớ nói nhảm. Có ta ở đây, sẽ không để nàng có việc gì”



Thích thị lắc đầu “Chết sống có số, nếu là số kiếp của thiếp thân, đó cũng là ý của ông trời, lão gia, chàng chớ tự trách, chẳng qua đáng thương cho hài tử mới sinh cùng với Lục lang …”



“Thiến nương!” La tứ thúc trong lòng thảm thiết. Nắm tay Thích thị “Sẽ không, chúng ta chia xa đã nhiều năm, thật vất vả mới đoàn tụ, tương lại cuộc sống còn rất dài”


Nàng là nữ nhân thương hộ, từ nhỏ phụ thân đã dạy dỗ nàng, cõi đời này, không có gì là không mua được, mua không được chỉ bởi vì giao ra chưa đủ mà thôi.



Phương thuốc kia nàng đã dùng tiền mà người thường không thể tưởng tượng nổi để mua, hôm nay đã ở trong đầu nàng, mà vị Xích Cước đại phu kia sợ rằng đã sớm mang khoản tiền lớn đó trở về quê quán.



Vô luận như thế nào, lão gia muốn trong vòng mười ngày mang người trở lại là điều không thể.



La tứ thúc đi lần này, lão phu nhân đem Lục lang cùng cháu gái mới sinh tới Di An đường, Thất lang thường cùng Lục lang chơi đùa, đột nhiên không có bạn chơi, khóc không ngừng, ầm ĩ tới mức Hồ di nương nhức đầu, lại nghĩ vì chuyện Thích thị, La tứ ngày đêm kiên trì chạy tới Bảo Lăng, tâm tình nàng càng hỏng bét.



Mọt ngày kia nàng nghe nói người ở Bảo Lăng tới, kinh hãi nói “Lúc này mới có mấy ngày, lão gia nhanh như vậy đã trở lại?”



Mama tâm phúc khuôn mặt tươi cười “Thái thái, là Trương bà tử tới, thời điểm lễ mừng năm mới không phải ngài nói phái người đi đón nhị thiếu gia và Trương bà tử tới đây sao?”



Hồ dì nương đứng bật dậy “Kỳ đệ tới?”



Bà tử tâm phúc thu lại nụ cười “Nhị thiếu gia không có tới, bất quá có gửi thư cho ngài”



Hồ di nương ảo não “Kỳ đệ không tới, ngươi vui mừng như vậy làm cái gì?”



“Ôi, thái thái của ta ơi, Nhị thiếu gia một lòng học hành, chủ yếu để tương lại có thể tới kinh thành, còn có thể giúp đỡ cho người. Trương bà tử tới, ngược lại là một đại hảo sự. nàng tinh thông điều dưỡng cho phụ nhân, lại có thể tin tưởng, sau này ngài còn lo buồn không thể cho Thất thiếu gia thêm huynh đệ sao?”



Hồ di nương quả nhiên chuyển buồn thành vui, phân phó nói “Đi chuẩn bị đi, nhanh chút đón người đi vào”



Cũng không lâu sau, bà tử trở lại “Đã thu xếp xong xuôi nơi nghỉ ngơi, đang để cho tiểu nha hoàn dẫn Trương bà tử đi tắm gội thay quần áo”



Hồ di nương gật đầu “Trương bà tử lớn tuổi, đi đứng không tiện, ban đầu vốn định để nàng ở huyện Bảo Lăng, không nghĩ tới đây tình huống lại như vậy nên mới đem nàng đón tới, trước nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt”



Dù sao hiện tại tình trạng của Thích thị đã vậy, nếu thật đến bước kia, một chốc lát sợ rằng nàng cũng không thể gấp được.



“Thư của Kỳ đệ đâu, mau đưa cho ta xem”



Bà tử tâm phúc vội trình thư lên.



Đuôi lông mày Hồ di nương lộ ra nụ cười, cẩn thận xé phòng thư ra nhìn, bỗng nhiên nụ cười đọng lại, nhẹ buông tay, thư đung đưa theo tay rồi rơi xuống, cả người giống như mất hồn.



Bà tử tâm phúc vội vàng nhặt lên, liếc mắt một cái cũng ngây ngẩn cả người.