Trời Sinh Một Đôi

Chương 68 : Nguy cơ

Ngày đăng: 14:02 30/04/20


Lúc này tố chất thân thể tốt của Chân Diệu được thể hiện ra.



Tay nàng khẽ chống bật người dậy, sau đó một tay lôi kéo, một tay nâng lên.



Quận chúa Sơ Hà thở hổn hển đứng lên.



Triệu Phi Thúy ai ui một tiếng, khóc ròng nói: “Ta không được, ta đau chân rồi!”



“Ngươi muốn chết sao!” Quận chúa Sơ Hà vừa tức vừa sợ, liều mạng túm nàng ta.



“Đừng đụng vào ta, để ta chết ở đây cho rồi, nếu không thì cũng đau chết!” Triệu Phi Thúy khóc đứt quãng, những giọt mồ hôi lớn từ trên trán lăn xuống.



Nhìn bộ dáng đó thật đau đó.



Chân Diệu vô cùng lo lắng, nhìn lại phía sau một cái, cắn răng, cúi người cõng Triệu Phi Thúy.



“Ngươi…..”



Hai người Quận chúa Sơ Hà giật nảy mình.



“Dẫn đường.” Chân Diệu thở hổn hển.



“Được.” Quận chúa Sơ Hà thần sắc ngưng trọng gật đầu.



“Chú ý đừng làm gãy cành cây cọng cỏ, phát hiện ra dấu vết những sát thủ kia sẽ đuổi theo.” Chân Diệu dặn dò.



“Ừ.” Quận chúa Sơ Hà đi trước dẫn đường.



Thêm một người Chân Diệu bắt đầu cố sức, tiếng hít thở nặng nề, trầm đục vang vọng bên tai, vẻ mặt Triệu Phi Thúy ngơ ngác.



“Ngươi, ngươi còn kiên trì được sao?” Không biết đi được bao lâu, nhìn sắc mặt trắng bệch của Chân Diệu, Quận chúa Sơ Hà thở hổn hển hỏi.



Chân Diệu bình hoãn hô hấp, nhất thời không lên tiếng.



Triệu Phi Thúy chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ tới cái gì, vẻ mặt hoảng sợ nói: “Đừng bỏ ta lại!”



“Ngươi câm miệng!” Quận chúa Sơ Hà hung hăng trừng Triệu Phi Thúy một cái, lúc này mới nhìn về phía Chân Diệu, cắn môi nói: “Nếu ngươi không được rồi thì đến lượt ta.”



“Sơ Hà……” Triệu Phi Thúy lần nữa giật mình.



Quận chúa Sơ Hà dường như không nghe thấy lời Triệu Phi Thúy, chỉ nhìn chằm chằm vào Chân Diệu.



Chân Diệu lắc lắc đầu: “Để ta cõng đi. Quận chúa dẫn đường là được rồi.”



Một người có trọng lượng tương đương, lại dưới tình huống thể lực đã hao tổn phân nửa, không đơn giản như tiểu quận chúa nghĩ.



Nếu không phải mỗi ngày nàng đều kiên trì tập thể lực, lại hiểu được chút kĩ xảo hô hấp thì đã sớm chịu không nổi rồi.
“Cái gì mà người nào? La thế tử phát ngốc gì vậy, nhanh đi tìm con bé đi!”



La Thiên Trình hít sâu một hơi: “Cháu gái ai?”



“Cái gì người nào? Ách, ách, chính là người làm thịt nướng ăn đặc biệt ngon! Bản vương nghe khuê nữ của Thế tử Mộc Ân Hậu gọi nàng là Chân Tứ.”



Không hiểu tại sao nghe nói như vậy, trái tim La Thiên Trình đập loạn nhịp, sau đó mới tỉnh táo, đặt ngón tay vào mép, huýt sao vang dội.



Phần phật một tiếng, mấy nam tử trẻ tuổi đứng trước mặt.



La Thiên Trình chỉ vào một người nói: “Đi kiểm tra xem có cô gái nào bị chết không, có phải trang phục thị nữ không.”



Sau đó nhìn về phía những người còn lại: “Tất cả những người bị thương đã được tập trung lại chưa?”



“Vệ trưởng, ở chỗ này.”



La Thiên Trình đi tới, nhìn nam nam nữ nữ bị thương.



Nam tử mặc dù cả người nhếch nhác, nhưng vẫn có thể nhìn ra là cẩm y hoa phục, nữ tử thì toàn bộ đều mặc trang phục thị nữ.



“Các ngươi có người nào từng thấy Quận chúa?”



Kinh sợ quá độ, tất cả mọi người đều mờ mịt lắc đầu.



“Vệ trưởng, cô gái bị chết đều mặc trang phục thị nữ.” Thị vệ đi trước kiểm tra thực hư báo lại.



La Thiên Trình nhìn về đám thị nữ may mắn sống sót: “Các ngươi thân là thị nữ lại không biết quận chúa đi hướng nào?”



Lời này sát khí đằng đằng, kể cả đám huân quý đều không tự chủ được, da đầu run lên.



Một lúc sau, một thị nữ sợ hãi nói: “Nô tỳ dường như thấy một người áo đen đi về phía kia.”



“Các ngươi ở chỗ này bảo vệ Vĩnh Vương, trông chừng người bị thương, ta đi bên kia xem một chút.”



La Thiên Trình lên xuống mấy cái, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.



Bên kia, ba người Chân Diệu ngồi tựa lưng vào nhau không tiếng động, chỉ cảm thấy một ngày dài như một năm.



Bỗng nhiên có một âm thanh rất nhỏ truyền đến, thân thể ba người đồng thời cứng đờ.



Đều là tiểu cô nương tai thính mắt tinh, lại cẩn thận lắng nghe, xác nhận âm thanh kia là tiếng bước chân!



Ba người khẩn trương, thở mạnh cũng không dám, đều ngửa đầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào miệng giếng.



Không lâu sau thì thấy một người bịt mặt đến thăm dò đáy giếng.