Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 167 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Đấu trường Tu La.



Ưng đã lâu không rời khỏi cây đại thụ kia, hắn xuyên qua chiến trường đao quang kiếm ảnh, đi tới nơi La Giản đã rời đi, ở đó có một con sói lớn màu xám nằm, bộ lông mềm mại xõa đầy đất.



"Tôi sớm nên nghĩ ra đó là cậu."



Ưng bò lên phiến đá chênh vênh, ngồi xổm bên người sói, thuận tay sờ sờ đầu nó. Sói vẫn không nhúc nhích, nhắm chặt hai mắt, tĩnh lặng như đã chết, Ưng biết nó đang chờ đợi cái gì, Ưng cũng biết nguyên nhân nó không muốn rời đi, bởi vì con sói này là một phần linh hồn của "Hình Viêm" hóa thân thành.



Kẻ truy sát từ đầu đã giao thác một phần nhỏ linh hồn của hắn cho Ưng. Cách nói này khá là trừu tượng, bởi vì theo lẽ thường, linh hồn một người sống là không thể phân tách, mạnh mẽ phân tách sẽ khiến người kia thần chí không rõ, suy yếu đến chết, hồn phách bị xé rách cũng không thể hợp hai thành một, cuối cùng sẽ tan thành mây khói, không có kiếp sau.



Nhưng mật thất tồn tại khả năng đi ngược lại định luật này.



Kẻ truy sát luôn nói cho Ưng, hắn là linh hồn ra đời trong hỗn độn của mật thất, nhưng kỳ thật lòng Ưng hiểu rõ, chân chính bóng tối hỗn độn, tuyệt đối không thể sinh ra sinh mệnh hoặc ý chí nào, bởi vì trong bóng tối vô tận không có điểm cuối kia, cái gì cũng không có, không có vật chất, không có sinh mệnh, không có linh hồn.



Mật thất cũng tuyệt đối không thể phạm phải sai lầm thấp cấp như vậy, cho một hồn phách xa lại tiến vào thân thể kẻ truy sát, khống chế hành động của kẻ truy sát. Bởi vì đối với ý chí mật thất, muốn khống chế đạo cụ thì không được để nó tự có ý thức, không ai muốn thời điểm cầm vũ khí đi công kích kẻ địch, vũ khí lại không chịu phối hợp động tác của mình, không nghe theo mệnh lệnh của mình, ném sạch cơ hội bạn đã vất vả xây dựng nên chỉ trong một tích tắc.



Cho nên thời điểm ý chí mật thất sử dụng người chơi chế tác thành kẻ truy sát, sẽ khóa trụ linh hồn người chơi, đập nát tự chủ của bọn họ, biến bọn họ thành con rối nghe lời, vì thế từ đây, bọn họ sẽ không nói, không thể giao lưu, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh mà hành động, bị nhốt trong nhà giam do chính thân thể mình tạo thành, vĩnh viễn không thể siêu sinh.



Theo đạo lý như vậy, Hình Viêm là một trường hợp đặc biệt, mật thất hẳn đã sớm phát hiện ra, hơn nữa phá hủy hắn, nhưng cho tới nay, kẻ truy sát Hình Viêm vẫn sống tốt như trước, thậm chí có thể gọi là tung tăng nhảy nhót, ngẫu nhiên Hình Viêm còn cãi lời ý chí mật thất mà tự mình hành động, ví dụ như công khai cứu La Giản vài mạng.



Điểm này kỳ thật khiến Ưng cảm thấy khó hiểu, hắn đoán trên người Hình Viêm đã xảy ra chuyện kỳ quái gì đó, có quan hệ tới ý chí mật thất, có thể để hắn cãi mệnh lệnh lại không bị trừng phạt, có thể để hắn giữ lại ý chí không bị phá hủy... Chuyện như vậy, mới có thể biến hắn thành dáng vẻ hôm nay.



Nhưng, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?



Ở thời điểm La Giản còn chưa tới đấu trường Tu La, Ưng từng có tính toán, giao thân thể "Uyên" cho Hình Viêm, để Hình Viêm gánh vác trọng trách hủy diệt mật thất, Hình Viêm có ý chí và kỹ xảo chiến đấu phi phàm, nếu có thời gian, còn có thể để hắn tôi luyện nhiều hơn ở đấu trường Tu La.



Nhưng mà sau khi cân nhắc rất lâu, Ưng lại chậm chạp không thể đưa ra quyết định, nguyên nhân chính là, trên người Hình Viêm có điểm đặc biệt đáng ngờ, khi hắn trở thành kẻ truy sát, tại sao hắn lại có thể khác biệt với "đồng loại" xung quanh?



Chỉ là một việc ngoài ý muốn, hay đây là bẫy rập mật thất cố tình thiết kế cho Ưng?


Tuy rằng tính cách có điểm khác biệt, nhưng biên độ sóng linh hồn là hoàn toàn giống nhau.



Không bằng nói, Hình Viêm hiện tại khi vẫn còn là người chơi, tựa hồ có vẻ... càng hoàn chỉnh hơn một chút. Mà kẻ truy sát Hình Viêm, lại phảng phất thiếu một chút gì đó.



Hắn vẫn là hắn, rồi lại không phải là hắn.



La Giản cảm nhận được sự khác nhau này, cảm giác của hắn hiện tại rất nhạy bén, khiến hắn có thể nhìn thấu một số chuyện, nhưng cũng lẫn lộn với một số thứ. Nhưng hiện tại La Giản có thể xác định một việc, Hình Viêm quả thực là Hình Viêm, cũng không phải thân thể sau khi chết đi bị linh hồn nào khác chiếm cứ...



Xác nhận được sự thật này khiến La Giản cảm thấy có chút an tâm, bởi vì như vậy, Hình Viêm người này, cho dù linh hồn hay thân thể, đều sẽ thuộc về La Giản.



Đây là lần đầu tiên sau khi rời khỏi đấu trường Tu La nhiều ngày như vậy, lần đầu tiên La Giản cảm thấy vui vẻ, hắn gắt gao ôm cổ Hình Viêm, cũng mặc kệ Hình Viêm hiện tại có quen thân với hắn hay không, to gan kiêu ngạo, trực tiếp cắn một ngụm trên khuôn mặt đẹp trai của đối phương.



Sau đó Hình Viêm bất đắc dĩ sờ sờ mặt, thật là kỳ quái, hắn cũng không phẫn nộ với hành động vô lễ của đứa nhỏ này, hắn không thể tin được, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác muốn dung túng, muốn che chở đối phương, loại cảm giác này cũng không thuộc về hắn, lại phảng phất như thuộc về hắn, giống như vượt qua không gian, từ một thời không khác truyền tới.



Muốn bảo hộ ai đó, vĩnh viễn.



___________



Sức mạnh của anh công có tầm quan trọng lớn với một số chi tiết.



Tôi nghĩ do anh công có sức mạnh hệ không gian, mà Einstein đã phát hiện vào năm 1905 là không gian và thời gian có quan hệ mật thiết với nhau. Ngta có thể coi không-thời gian là một không gian bốn chiều.



Có nghĩa là sức mạnh của a công sẽ được ăn hôi sang bên thời gian, do thời gian được coi là một trục trong không gian bốn chiều.



Mà bạn nào đã xem phim Arrival ý, thì trong phim đấy có một ý tưởng mới về cách nhìn nhận thời gian, người ta không nhìn nó theo kiểu một đường thẳng có bắt đầu có kết thúc, mà nhìn nhận nó như một vòng tròn, mọi thứ đều đồng thời xảy ra. (Thực ra đây cũng là một điều có thể suy ra được nếu coi thời gian là một trục trên không gian bốn chiều, bởi vì trong không gian, thì mọi thứ đều tồn tại cùng một lúc?)



Từ đó suy ra, đối với anh công thì mọi điểm không-thời gian của anh đều đồng thời diễn ra, nên anh cảm thấy em Giản quen không phải vì anh đã gặp em ý trước đó, mà là vì một "anh ý" khác đã từng gặp em ý rồi, mà mọi phiên bản của anh công đều xảy ra một cách đồng thời, và có thể liên hệ với nhau nếu cần (cái này mấy chương sau sẽ có).



Thế nên là cái câu mà anh công nói: "Dù ở đâu, tôi cũng sẽ bảo vệ em", không chỉ soái vl mà còn đúng vl.