Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 168 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


"Nhiệm vụ mật thất lần này dường như có chút đơn giản, không có quá nhiều thành phần khó hiểu, là một nhiệm vụ chạy trốn đơn thuần, nói vậy, thứ chúng ta phải chú ý là, trên trạm không gian này sẽ xuất hiện dạng quái vật gì, và vấn đề trên phương diện chiến đấu." Vương Việt trải bản đồ trên mặt đất, bắt cùng thương lượng với mọi người tiến trình đào vong.



Quả nhiên đội ngũ chuyên nghiệp thật khác, toàn bộ đội ngũ đều đang tiến hành nghiêm cẩn lập kế hoạch và phân công nhiệm vụ, cho dù La Giản chỉ có thể xem như người mua nước tương, bọn họ vẫn phân phối một nhiệm vụ cho La Giản – chính là ngoan ngoãn treo trên vai đại đội trưởng Hình Viêm.



La Giản vừa lúc cầu mà không được, lập tức bò lên vai Hình Viêm, hắn lắc đầu tỏ vẻ sẽ không tham dự vào bất luận hành động chạy trốn mật thất nào kế tiếp, cho dù La Giản biết, bởi vì hắn gia nhập, ý chí mật thất có lẽ sẽ tăng độ khó nhiệm vụ lần này lên không ít.



Nếu La Giản đã dựa theo mệnh lệnh mật thất, gia nhập "đội ngũ nào đó", như vậy, chắc mật thất cũng đã đưa ra nhiệm vụ tiếp theo cho hắn. Nghĩ vậy, La Giản liền lặng lẽ móc tờ giấy trong túi ra xem, những con chữ trên tờ giấy quả nhiên đã đổi mới, biến thành một câu như vậy:



"Uyên thân ái, chúc mừng ngài đã thành công gia nhập Quỷ Ảnh đội, thỉnh ngài trong thời gian kế tiếp thu hoạch tín nhiệm của đội ngũ.



Tại đây, chúng tôi phải nhắc nhở ngài, chúng tôi đã bắt đầu bước đầu thực hiện kế hoạch tăng cường thực lực cho ngài, cho nên trong mật thất di tích vũ trụ này, chúng tôi sẽ tăng độ khó lên mức cao nhất: Độ khó cấp địa ngục, ngài có lẽ sẽ gặp phải uy hiếp trí mạng chưa từng gặp phải trước đây, xin đừng giữ lại thực lực, toàn lực ứng phó, bảo hộ an toàn mạng sống cho bản thân, và cho đội viên của ngài."



"Tao fuck!" La Giản giật mình mà nhìn chằm chằm tờ giấy rất lâu, nhịn không được mà chửi bậy.



Tiếng chửi của La Giản không nhỏ, lập tức truyền tới lỗ tai mọi đội viên xung quanh, mọi người đều không hẹn mà cùng quay đầu nhìn La Giản, lại nhìn thấy khuôn mặt nhỏ hơi tái nhợt của La Giản.



"Sao vậy?" Hình Viêm thấy đứa nhỏ này đang xem tờ giấy nhiệm vụ, duỗi tay xoa xoa đầu La Giản, tóc xù xù.



"Tôi bị chơi." La Giản vò tờ giấy trong tay thành một cục, tuy rằng hắn rất muốn xé nát tờ giấy này, nhưng đáng tiếc, hắn không thể làm vậy, đành phải cau mày suy nghĩ, vẫn nhét tờ giấy vào trong túi.



Hình Viêm nhận ra cái gì, hỏi La Giản: "Chẳng lẽ nội dung trên tờ giấy nhiệm vụ của cậu không quá giống chúng tôi sao?"



La Giản nói: "Đâu chỉ là không giống, quả thực là khác nhau như trời với đất! Đây quả nhiên là ra oai phủ đầu sao?"



La Giản đột nhiên nhảy dựng lên, nhảy xuống khỏi người Hình Viêm, hắn đi tới trước mặt mọi người, hít sâu một hơi, xoay người nói với các đội viên: "Các bạn, xem ra kế hoạch hành động của chúng ta cần sửa đổi một chút."



"Sửa đổi cái gì?"



"Chỉ có một thứ, mọi hành động kế tiếp, đều nghe theo mệnh lệnh của tôi."



Một lời của La Giản lập tức bị mọi người kháng nghị, mấy đội viên tỏ vẻ không hiểu, Vương Việt phản bác trước tiên: "Tại sao? Cậu chẳng qua chỉ là người mới vào đội thôi, muốn ra lệnh cho nhóm bọn tôi, cậu hoàn toàn không có tư cách này."



"Nếu đội trưởng cho tôi tư cách này thì sao?" La Giản nhìn Hình Viêm.




Vương Việt cũng tỏ vẻ tán đồng: "Đúng vậy, đây nhất định là một cánh cửa! Bản đồ mật thất đưa chúng ta tuyệt đối không sai!"



"Nói cách khác, chúng ta phải tìm chìa khóa?"



La Giản lắc đầu: "Trên cánh cửa này căn bản không có ổ khóa, ngoại trừ đám đồ đằng đó, thì gần như đều trơn láng... Tôi nghĩ, cửa đóng lại bởi vì không có nguồn năng lượng."



Nơi này là một trạm không gian, cũng chính là một phi thuyền vũ trụ khổng lồ, nếu là sản phẩm của khoa học kỹ thuật tương lại, vậy muốn duy trì phi thuyền hoạt động phải có "điện" – đương nhiên, chúng ta cũng không biết phi thuyền của sinh vật ngoài hành tinh này có cần dùng điện hay không.



"Trên bản đồ có ghi vị trí phòng điều khiển nguồn năng lượng, tôi cảm thấy đó chính là thứ chúng ta gọi là phòng điện nguồn." Vương Việt cuối cùng vẫn là rất đáng tin, lập tức viết viết vẽ vẽ đánh dấu trên bản đồ, nhưng sau đó hắn nói: "Nhưng, phòng điều khiển nguồn năng lượng dường như cách nơi này quá xa... thế nhưng rất thú vị, trạm không gian này có rất nhiều ống thông gió, lợi dụng thứ này, chúng ta có thể nhanh chóng tới phòng điện nguồn."



Ống thông gió rất nhỏ hẹp, đối với người ngoài hành tinh có khả năng thân cao tới ba mét, hình thể cường tráng mà nói, đó quả thực là lỗ nhỏ không thể chui vừa, nhưng đối với con người, chúng gãi đúng chỗ ngứa... không, vẫn là hơi hẹp.



"Tôi cảm thấy, giữa chúng ta chỉ có cậu mới có thể đi vào." Mọi người sau khi vây xem cửa ống thông gió, liền thống nhất đặt ánh mắt lên người La Giản và Vương Việt, hai người hình thể nhỏ xinh nhất giữa năm người.



La Giản không hài lòng nhìn Vương Việt, "Huynh đài nói xem, anh bao nhiêu tuổi rồi? Tại sao lại chỉ to bằng người tôi?"



"Tôi là người trưởng thành rồi!" Vương Việt dường như thực mẫn cảm với chủ đề này, tức khắc rống lên, "Chỉ bởi vì một đạo cụ vĩnh cửu trong mật thất mà tôi biến thành như vậy, trong thế giới hiện thực tôi cao 1 mét 8! 1m8! Chuyện quan trọng phải cường điệu hai lần! Không cho xem thường tôi!"



La Giản bất đắc dĩ cười: "Rồi rồi, tôi hiểu rồi."



"Nhưng tại sao cậu cũng nhỏ con như vậy?" Vương Việt rống xong, cũng sinh ra lòng hiếu kỳ với La Giản, hắn nhìn chằm chằm La Giản, ngó trái ngó phải, "Với chỉ số thông minh này, cậu hẳn không phải trẻ con đi."



"Tôi sao, đương nhiên không giống." La Giản vẻ mặt âm trầm nói, "Đầu tiên giới thiệu thân phận tôi một chút! Tôi chính là GM duy nhất trong mật thất này! Để thỏa mãn yêu thích đặc thù của một số người chơi! Cho nên tôi vĩnh viễn là bộ dáng đứa nhỏ đáng yêu nha!"



Đương nhiên, tuy một phần lời nói của La Giản là sự thật, nhưng đội viên Quỷ Ảnh đội cũng không tin, bọn họ chỉ cười hoặc thầm nói "lừa quỷ đi", sau đó đương nhiên cho rằng, La Giản chỉ đơn thuần không muốn nói ra lai lịch cụ thể của bản thân, cho nên bọn họ liền săn sóc mà không tiếp tục truy vấn.



Ống thông gió chỉ có La Giản và Vương Việt có thể tiến vào, những người còn lại đều ở lại, đợi bọn họ tới phòng điện nguồn, khởi động lại nguồn điện, sau đó liền có thể mở cửa, thoát khỏi trạng thái tạm thời lạc đường này.



_______________



Mấy chương gần đây toàn dài gấp rưỡi bình thường T.T đau tay quá tr hiuhiu