Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 169 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


"Đây thật sự là ống thông gió sao? Thoạt nhìn trông thật ghê tởm."



La Giản ngồi xổm xuống xem xét xung quanh lối vào ống thông gió, vật liệu bên trong cũng là thứ thoạt nhìn giống kim loại màu xám bạc này, nhưng khi sờ lên lại có cảm giác phảng phất như làn da của sinh vật nào đó, đặc biệt là ống thông gió thập phần chật hẹp, khiến La Giản có ảo giác như đang bò trong ruột của một sinh vật khổng lồ nào đó. (ồ thế thì k phải ống thông gió nữa, mà là ống thông rắm)



"Trên bản đồ đánh dấu đây là ống thông gió, phi thuyền vũ trụ to lớn của sinh vật ngoài hành tinh này có vẻ cũng cần không khí và oxy, bọn họ thông qua điều hòa trung ương và ống dẫn khí để chế tạo ra bầu không khí phù hợp... đại khái là vậy."



Vương Việt vừa nói vừa nhìn bản đồ, đồng thời nhìn về phía đồng đội ở lại phía sau vì kích thước thân thể nên không thể chui vừa ống thông gió.



"Anh em, chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ này trong vòng hai mươi phút. Các anh đợi ở đây, nơi này quá lớn, nếu đi loạn sẽ rất dễ lạc đường."



Vương Việt dặn dò các đội viên của mình một phen, liền dẫn đầu, cõng nỏ chữ thập, khom lưng bò vào ống thông gió. La Giản nhìn hắn nhích người, không vội lập tức đi theo, hắn trước tiên quay đầu nhìn thoáng qua Hình Viêm, hắn nhận ra đại đội trưởng Hình Viêm cũng đang nhìn chằm chằm mình.



La Giản cảm thấy hình như mình nhìn thấu suy nghĩ của Hình Viêm, cho nên hắn nện bước nhỏ, nhảy nhót tới trước mặt Hình Viêm, duỗi tay túm chặt vạt áo hắn, hơn nữa còn ngẩng đầu nhỏ, dùng ánh mắt đáng yêu nhìn chằm chằm Hình Viêm.



Hình Viêm có chút muốn cười, chiều cao của bọn họ khác biệt quá nhiều, đứa nhỏ dường như chỉ cao tới eo Hình Viêm (ồ, cao đến chym), không chỉ có vóc dáng nhỏ, mặt nhỏ tay cũng nhỏ. Khi đứa nhỏ này dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình, Hình Viêm cảm thấy mình không kiềm được xúc động gấp gáp kỳ quái trong nội tâm, giống như bị mèo con dùng móng vuốt cào, ngứa cực kỳ.



Vì thế, Hình Viêm kiềm chế không được, hắn ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu đứa nhỏ, hỏi: "Sao vậy?"



La Giản hơi hơi nâng cằm, thản nhiên nói: "Hôn tôi."



Những lời này không chỉ khiến Hình Viêm kinh ngạc, mà cũng khiến mấy đội viên xung quanh chấn kinh.



Nhưng ngay sau đó, sự việc khiến các đội viên càng kinh ngạc hơn đã xảy ra... Đội trưởng Hình Viêm tựa hồ chỉ chần chờ một khắc, sau đó hắn liền duỗi tay đỡ đầu nhỏ của La Giản, đưa đầu lại gần cắn lên môi La Giản.



Đứa nhỏ như vậy, đương nhiên môi cũng mềm mại, Hình Viêm hôn xong liền cảm thấy có chút hối hận, hắn đương nhiên không cho rằng mình là một kẻ có sở thích luyến đồng, huống hồ La Giản cũng từng nói tuổi tác chân thật của hắn không tương xứng với vẻ bề ngoài.



Nhưng Hình Viêm xác thật có tâm tư không rõ với đứa nhỏ này, khi đối phương đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy, Hình Viêm thậm chí cảm thấy mình căn bản không suy nghĩ mà đã lập tức hành động.



Điều này quá kì quái, không phải sao?


La Giản cũng lười quản hắn, lập tức bò vào ống thông gió, có thể là do nguồn năng lượng bị kích hoạt, điều hòa trung ương của trạm không gian cũng đã mở lên. Cho nên La Giản cảm thấy không khí trong ống thông gió bắt đầu lưu động, bởi vì La Giản có thể tinh tường nghe thấy tiếng gió, theo đường ống thông gió mà điên cuồng len lỏi.



"Vương Việt, nhanh một chút!" La Giản quay đầu lại, thấy Vương Việt không đuổi theo kịp, hắn la lớn: "Ống thông gió cũng không quá an toàn! Chúng ta phải nhanh chóng quay về!"



Vương Việt bên kia không nói gì, hắn nhìn thoáng qua cửa lớn phòng năng lượng, thứ phát ra âm thanh sàn sạt bên ngoài đang tông vào cửa, Vương Việt lại đâu vào đấy đào đồ vật từ mật thất tùy thân ra, hơn nữa đặt những thứ này quanh vách tường và các thiết bị, hắn đang thiết trí bẫy rập, điều này rất cần thiết, có thể hữu hiệu trợ giúp đồng đội và bản thân mình kéo dài thời gian.



Động tác Vương Việt rất nhanh, sau khi hắn bày tốt một đám đạo cụ rối loạn lung tung, lập tức đuổi kịp bước chân La Giản, bò lên ống thông gió, hơn nữa dùng cửa nhỏ bị phá hư lúc trước lấp lại phía sau, hắn thậm chí còn như chú thợ hàn mà trực tiếp hàn lại cửa nhỏ, hắn móc ra từ tùy thân mật thất đủ loại đạo cụ lớn nhỏ bất đồng, nhìn đến hoa cả mắt, trang bị đầy đủ khiến người ta phải kinh ngạc cảm thán.



La Giản thấy một màn này không khỏi thở dài, quả nhiên là đội ngũ tinh anh, khác hẳn những đội ngũ đã gặp trước đó, có ý thức chiến đấu tốt đẹp và năng lực hợp tác đoàn đội cao, không hổ là Quỷ Ảnh đội.



La Giản cũng không có năng lực như vậy, hắn càng quen một mình chiến đấu hơn, đây có lẽ là nhược điểm của hắn, đồng thời cũng là điểm mạnh nhất của hắn.



Hai người theo ống thông gió quay về đường cũ, nhưng thực hiển nhiên, mật thất sẽ không an bài mọi chuyện đơn giản như vậy, La Giản cũng đã dự đoán trước. Bởi vì rất nhanh, khi La Giản và Vương Việt bò được một nửa ống dẫn, họ lại nghe thấy âm thanh sàn sạt quỷ dị khiến người ta rợn tóc gáy. Hơn nữa, âm thanh này vang lên từ bên trong ống thông gió, tựa hồ cách hai người La Giản cũng không xa.



La Giản dừng động tác, an tĩnh đứng một chỗ, Vương Việt theo sau hắn nhỏ giọng nói: "Sao vậy?"



"Chúng ta bị bao vây." La Giản cũng nhỏ giọng trả lời.



Ngay sau đó, Vương Việt nghe thấy từ phía phòng năng lượng nguồn phát ra âm thanh càng thêm chói tai, giống như sinh vật loại nhỏ nào đó đang kêu thảm thiết, nhưng nhiều tiếng kêu gộp lại, khiến lông tơ cả người Vương Việt dựng thẳng lên, Vương Việt không khỏi lại nhỏ giọng, nói: "Cơ quan lửa tôi thiết trí bị kích phát."



"Cơ quan lửa?" La Giản nói: "Anh thiết trí cơ quan lửa trong phòng năng lượng?"



"Yên tâm, năng lượng trạm không gian này sử dụng dường như không giống chúng ta, tôi cảm thấy sẽ không dễ nổ như vậy."



Có lẽ là đám sinh vật dẫm phải cơ quan ở phía sau kêu quá thảm thiết, khiến một đám còn lại được cảnh báo, La Giản lại nghe thấy những âm thanh sàn sạt đó, nhưng lần này, những sinh vật đó dường như đang lùi lại.



"Chúng nó chạy." Vương Việt nói.



La Giản ngược lại cau mày càng sâu, "Không dễ dàng như vậy."