Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn
Chương 25 : Điềm dữ
Ngày đăng: 03:38 19/04/20
Nắm chặt cây đao đang nóng lên trong tay. Độ nóng gần như làm bỏng tay La Giản, La Giản nhìn cây đao trong lòng bàn tay của mình, cảm giác nóng rực ấy thật rõ ràng, nhưng mặt ngoài lại lạnh lẽo tận xương, nóng lạnh đối lập với nhau.
Phòng bệnh VIP ở lầu bốn có rất ít người nằm, lúc La Giản đi lên chẳng gặp mấy ai, nhưng khi đi đến phòng bệnh của Phong Vũ Lam, nhìn hai cảnh sát nằm dưới đất, trên người không có vết thương nên chắc chắn đã ngất xỉu. Y tá đi theo La Giản lập tức kêu lên, La Giản rất bình tĩnh để y tá chạy xuống tìm bác sĩ đến, chờ cô ấy đi rồi, La Giản lướt qua hai cảnh sát tiến vào phòng.
Quả nhiên bên trong không có ai.
Nhưng La Giản bây giờ không phải La Giản ngày xưa, những dấu vết trên giường dưới đất khiến La Giản có rất nhiều suy đoán, cậu không ngừng chân bước vào nhà vệ sinh, cửa sổ bên trong mở toang để gió thổi vào khiến ta lạnh run, đến gần nhìn xuống trong con hẻm nhỏ có hai bóng người đang chạy đi.
“A Lam –!” La Giản lớn tiếng gọi cậu ấy, cậu thấy bên dưới còn có một người khác, nhưng bị kiến trúc và cây cối xung quanh che khuất nên không nhìn rõ. La Giản cảm thấy tim mình đập thật mạnh, điều này làm cậu khẩn trương hơn, không chút do dự leo lên cửa sổ, tính độ cao ở tầng bốn, sau đó hít sâu một hơi nhảy xuống.
Nếu là trước kia có lẽ La Giản sẽ không dám làm thế, cho dù xung quanh cậu là lửa, ngoại trừ việc nhảy lầu thì chẳng còn lựa chọn nào khác, La Giản cũng sẽ tìm đường ra từ trong biển lửa, chứ không phải giao sống chết của mình cho lực hút của trái đất.
Đó là trước kia. Bây giờ La Giản có cảm giác rất kỳ lạ, cậu cảm thấy sức mạnh của mình như tăng lên theo từng giây từng khắc, nhất là khi thoát khỏi thuyền ma, vũ khí trong tay cho cậu dũng cảm, cho cậu lòng tin, gần như khiến La Giản mù quáng tin mình thật sự rất mạnh mẽ.
Bản năng chiến đấu của La Giản được phát huy đến trình độ cao nhất, ngay lúc rơi xuống mặt đất, La Giản cũng như người đàn ông mang mặt nạ trước đó, khéo léo xoay một vòng giảm lực va chạm, sau đó lảo đảo đứng lên, La Giản vội vàng đi theo dấu vết tìm hai người.
Nhưng… tình hình có vẻ kỳ lạ.
La Giản xoa mắt hoài nghi là bản thân nhìn lầm, nếu không phải do quá mức mệt mỏi nên mới xuất hiện ảo giác, thì hình như cậu thấy A Lam nhà mình đang ôm một người đàn ông khác! Quần áo hai người lộn xộn, A Lam bị đặt giữa gã ta và vách tướng, cánh tay vòng qua cổ người đàn ông, gã đưa lưng về phía La Giản nên không thấy rõ mặt, La Giản chỉ nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Phong Vũ Lam, vẻ mặt của cậu ấy hoảng hốt, khóe miệng còn có một vết máu.
Tình cảnh này khiến La Giản sững sờ, đứng tại chỗ không nhúc nhích. Cho đến khi Phong Vũ Lam phát ra một tiếng rên đau đớn, La Giản mới lấy lại ý thức vội vàng chạy lên trước, vừa định hành động thì người đàn ông đang ôm A Lam bỗng nhiên xoay tay đâm một đao về phía La Giản.
Cầm thú và con người khác nhau như thế.
Về phần kẻ mang mặt nạ phía trước, hoàn toàn xứng với cầm thú chết tiệt.
“Nếu tôi giết anh, không biết có được xem là giết người tự vệ không?” La Giản thả tay Phong Vũ Lam ra, cầm vũ khí giằng co cùng kẻ mang mặt nạ, đây là lần đầu tiên cậu muốn giết một người như thế, không chỉ vì A Lam còn vì những người đã chết, trong lòng La Giản lúc này chỉ còn một ý nghĩ: Không giết gã, thề không làm người!
“Ha ha…” Kẻ mang mặt nạ mỉm cười, híp mắt nhìn La Giản: “Thật sự rất đẹp.”
Khi La Giản và Đoạn Ly chiến đấu, cuốn sách ma dưới đất tự động mở ra, vết máu bên trên đã biến mất, sau đó cuốn sách run lên nhẹ nhàng trôi nổi đến trước mặt Phong Vũ Lam, một câu nói hiện ra:
Chuẩn bị chưa?
Phong Vũ Lam luôn luôn nhớ kỹ chú văn, cho dù ý thức không rõ, nhưng trí nhớ của cậu ấy rất tốt, không sai một chữ.
Đây là cấm chú, với sức lực của ngài bây giờ không đủ để sử dụng, có lẽ lời nguyền sẽ phản thệ, nhưng ngài cũng có được sức mạnh không gì sánh được.
Sách ma cũng chẳng để tâm Phong Vũ Lam có nhìn thấy hay không, tự động xuất hiện những lời này, từng con chữ vặn vẹo như điềm báo, phá bỏ thế giới của Phong Vũ Lam.
Chủ nhân của tôi, ngài đã đè nén tâm ma lâu rồi, đã đến lúc giải thoát nó.