Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 68 :

Ngày đăng: 03:39 19/04/20


Trong tích tắc, La Giản đã cho rằng mình chết chắc rồi, tiếng bước chân của những người kia áp sát trong gang tấc, cho dù lần này La Giản lại ngừng thở, cũng không thể tiếp tục lừa gạt bọn họ. Tim La Giản co lại, dựa vào cửa đá không nhúc nhích. Nếu cửa đá không mở ra, thì đường hầm này chính là ngõ cụt, La Giản cần chuẩn bị tốt rằng mình sắp bị phát hiện.



Cậu đã không còn đường lui.



Nhưng một giây trước đó, La Giản đột nhiên cảm giác được tường đá mình đang dựa lưng vào đột nhiên chuyển động.



La Giản thực sự đã đoán đúng, lúc chủ mộ thất mở cửa lần thứ hai, quả thực là đồng bọn của đội ngũ quân địch tìm tới, nhưng không phải là hai người, chỉ có một người đã từng gặp qua, hơn nữa đã giao thủ cùng Đoạn Ly, là tên hề kia, còn một đồng đội của bọn chúng đến lúc này vẫn không rõ tung tích.



Tuy nhiên, đồng bạn không rõ sống chết ra sao, đội trưởng Quỷ Hút Máu lại không thèm để ý, bọn họ lại lần nữa mở ra quan tài đá trong chủ mộ thất, lại phát hiện ra thi thể vốn dĩ nằm bên trong – cũng chính là La Giản, đã thần bí biến mất, trong quan tài đá chỉ còn mũ mềm rơi ở đó.



Đối mặt loại tình huống này, là quân sư của đội ngũ, cô nàng tóc dài kia lập tức đưa ra phỏng đoán của mình, nói: "Nếu không phải có người sử dụng biện pháp nào đó mang thi thể đi, vậy chính là thi thể kia tự mình chạy đi, hoặc nói cách khác... Kia, căn bản không phải thi thể."



Tráng hán thẳng tính lập tức phát biểu ý kiến bản thân: "Nhưng lúc trước cô còn sờ cổ thi thể kia, rõ ràng không có mạch đập."



Tráng hán vừa dứt lời, đội trưởng Quỷ Hút Máu đột nhiên vươn tay đặt lên vai tráng hán, người đàn ông này sắc mặt trắng bệch, ngay cả tay cũng gầy ốm tái nhợt, không chỉ gầy ốm, lại còn một sự lạnh lẽo khác thường, móng tay bén nhọn như lưỡi dao, khiến đại tráng hán thân cao hơn đội trưởng Quỷ Hút Máu cả một cái đầu cũng không nhịn được mà run lập cập.



"Có một số loại người không có mạch đập, vẫn có thể tồn tại. Ví dụ như ta." Giọng đội trưởng Quỷ Hút Máu đặc biệt trầm thấp, đôi mắt ánh lên sắc đỏ quỷ dị, dưới khóe mắt có bọng mắt sâu sâu, hắn dường như đang cười, nhưng độ cong khóe miệng lại khiến người ta sợ hãi.



Tráng hán tựa như cũng bị đội trưởng nhà mình dọa sợ, chất phác một câu cũng không nói. Nhưng tên hề vừa trở về đơn vị lại phi thường hoạt bát, nhấc đệm mềm trong quan tài đá lên, thực mau liền phát hiện bên trong quan tài đá có một đường hầm bí mật, tên hề lập tức cười nói: "Xem ra tôi đã phát hiện nguyên nhân khiến thi thể biến mất."



"Được rồi, chúng ta có thể thử mở và xuống dưới nhìn xem." Cô nàng tóc dài nói, chỉ đạo tên hề mở cửa đường hầm bí mật ra, bên dưới cánh cửa là cầu thang La Giản đã đi qua, đèn pin trong tay chiếu xuống, mọi người đều không thể đoán được cầu thang nhỏ hẹp này cuối cùng sâu bao nhiêu, vì thế cô nàng tóc dài đưa ra ý kiến, kiến nghị một người ở lại chủ mộ thất, còn những người còn lại xuống dưới kiểm tra.




Chỉ tiếc La Giản căn bản không có chút nào hứng thú với đám tài bảo đó, cậu tới lui tìm cửa ra, nhưng không biết có phải do ông trời đối nghịch hay không, La Giản cũng không tìm được cửa ẩn trong Tàng Bảo Các này, ngoại trừ cái tường xoay kia! Nói cách khác, nơi này là ngõ cụt triệt để!



Kẻ địch bên ngoài vách tường dường như vẫn đang nghị luận cái gì đó, âm thanh thỉnh thoảng lại truyền đến, truyền vào lỗ tai La Giản, tuy rằng không nghe được rõ ràng, cũng không biết hành động tiếp theo của bọn họ, nhưng La Giản vẫn bất an.



Sau đó, La Giản nóng nảy, cậu lo lắng, bực bội đi một vòng lại một vòng quanh Tàng Bảo Các, thuận tiện đạp nát mấy thứ đồ gốm rơi trên đất, lại phá hư một vài văn vật trân quý. Tuy nhiên trong quá trình này La Giản bỗng nhiên đá phải vật cứng gì đó, đâm chân La Giản đau đớn một trận, cúi đầu nhìn, là một pho tượng trên mặt đất.



Lại là pho tượng.



La Giản nhíu mày, trước đó cậu nhìn thấy trong chủ mộ thất rất nhiều pho tượng to lớn, nhưng khiến La Giản trước sau cảm thấy khó hiểu chính là, tại sao đều là tượng yêu ma quỷ quái? Trên tờ giấy không phải đã viết, đây là thần mộ một dân tộc nào đó kiến tạo vì thờ phụng Thần Minh của bọn họ sao?



Tuy nhiên nói tiếp...



La Giản lại nghĩ tới lời đối loại của mấy người đội ngũ quân địch, bọn họ dường như đã nói qua, nơi này là quỷ mộ, quỷ vương.



Nhưng tại sao? Tại sao địch nhân lại cho rằng đây là quỷ mộ. Mà La Giản vẫn tin rằng nơi này là thần mộ. Điều này có liên hệ gì với chuyện xưa mà những bức tranh đã nói tới?



La Giản không thể phỏng đoán được gì từ chút ít manh mối hiện tại, cái đầu nôn nóng của cậu trái lại bình tĩnh một chút, cúi đầu ngồi xổm định nhấc pho tượng trên mặt đất lên, nhưng khi La Giản dùng sức kéo pho tượng kia, phát hiện pho tượng này bị cố định hoàn toàn.



Pho tượng phi thường nhỏ, là bản thu nhỏ của tượng sói mặt quỷ trong chủ mộ thất, thân sói lại mọc ra mặt quỷ hung tợn, khiến người phá lệ rùng mình.