Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 69 :

Ngày đăng: 03:39 19/04/20


Tuy nhiên, nếu pho tượng không thể di chuyển, liệu có phải đây là cơ quan nào đó? Hoặc là chốt mở nào đó? Có phải phía dưới Tàng Bảo Các thần bí này cũng có cái cửa ẩn nào đó? La Giản nghĩ tới nghĩ lui, lập tức quỳ ngồi trên mặt đất, thử chuyển động pho tượng thân sói mặt quỷ kia, nhưng mà pho tượng đã bị cố định, mặc kệ La Giản dùng sức thế nào, pho tượng liền chắc như đinh đóng cột không nhúc nhích.



Ở thời điểm La Giản hết đường xoay xở, trạng huống của cậu sinh ra biến hóa, La Giản đột nhiên nghe thấy, địch nhân cách cậu một bức tường dường như bắt đầu hành động, bên ngoài vách tường truyền tới tiếng đập thật lớn, phảng phất như có người dùng cái chùy to hết sức nện lên mặt tường! Phát ra âm thanh thịch thịch!



La Giản bị âm thanh đinh tai nhức óc này dọa sợ run, quay đầu nhìn về vách tường bên kia. La Giản không xác định được cơ quan cửa quay kia bị kích phát thế nào, lúc đó cậu chỉ dựa lưng trên cửa đá, đột nhiên cảm thấy cửa đá chấn động rất nhẹ, theo đó là trời đất quay cuồng, toàn bộ vách tường đều xoay qua đây.



Nếu địch nhân bên ngoài vách tường phát hiện cơ quan này, hơn nữa tìm được phương pháp khởi động cơ quan. Thì hành động của bọn họ hiện tại tuyệt đối không phải mạnh mẽ đánh nát bức tường này, mà là khởi động cơ quan xoay để đạt được mục đích.



Nói cách khác, hiện tại La Giản còn một chút thời gian, để tìm cửa ẩn có khả năng tồn tại trong Tàng Bảo Các này, thoát khỏi mật thất nhỏ hẹp này trước khi địch nhân phá vỡ bức tường.



Nhưng vấn đề liền tới.



La Giản cúi đầu nhìn pho tượng bất động như núi trong tay.



Cậu chắc chắn pho tượng nhỏ này chính là cơ quan mở ra cửa ẩn! Sở dĩ chắc chắn như vậy, nguyên nhân bởi vì khi cậu đi vài vòng quay Tàng Bảo Các này, phát hiện mọi đồ vật đều phủ kín một lớp tro bụi dày, dù là quần áo, gốm sứ, vàng bạc, hay bất kỳ thứ gì, đều bịt kín một tầng bụi dày, nhưng chỉ có pho tượng nhỏ này sạch sẽ... Không, thay vì nói là nó sạch sẽ, không bằng nói rằng bộ dáng nó giống như đã bị ai đó sử dụng qua!



Cảm giác thật giống như, trước khi La Giản đi vào Tàng Bảo Các này, cũng có người tiến vào nơi này, hơn nữa sử dụng cơ quan pho tượng này, mở ra một cánh cửa nào đó! Bởi vậy, một phần tro bụi trên pho tượng này đã bị người đó lau đi.



La Giản vốn dĩ nghĩ rằng, thời điểm mình không cẩn thận đá phải pho tượng này, tro bụi phía trên liền rơi xuống, nhưng khi cậu dùng tay muốn di chuyển pho tượng, lại phát hiện một số dấu vết của con người. Bởi vì dấu vết này, khiến La Giản mười phần chắc chắn, trước cậu đã có người vào đây, vào Tàng Bảo Các nhỏ hẹp này.



Chỉ là, làm thế nào để khởi động cơ quan pho tượng nhỏ? Còn ai đã trước La Giản một bước, tiến vào nơi này, khởi động cơ quan này? Chỉ là giờ phút này, cậu không có thời gian đi đoán, rốt cuộc là ai đã vào Tàng Bảo Các này.
La Giản mồ hôi đầy đầu, hô hấp cũng dần trở nên nặng nề, nguyên nhân có thể là thông đạo này quá hẹp, có cảm giác không khí không thể lưu thông được, La Giản phát hiện thân thể mình có biểu hiện thiếu Oxy, cậu đầu váng mắt hoa, trước mắt biến thành một mảng màu đen.



"Không... không được..." La Giản dừng sức lắc đầu, cúi đầu xuống cắn một ngụm trên mu bàn tay, dùng đau đớn để bảo trì thanh tỉnh, cậu biết mình không thể lùi bước, cho dù thực sự bị kẹt chết trong thông đạo này, La Giản cũng không thể lùi về phía sau.



"Nhất định có thể ra ngoài, La Giản, vừa rồi mày không phát hiện sao? Trước mày cũng đã có người tiến vào Tàng Bảo Các, hắn cũng đồng dạng phát hiện thông đạo đằng sau tranh chữ này, hơn nữa cũng đã bò vào đây, mày chỉ cần tiếp tục bò là được... tiến về phía trước..."



La Giản vừa an ủi bản thân vừa tiếp tục bò, sau khi bò một khoảng thật dài, La Giản không thể không dừng lại, vì phía trước thông đạo có thứ gì đó chặn đường cậu, dạ minh châu trong tay chiếu sáng vật thể trước mắt La Giản, cũng chiếu sáng gương mặt trắng bệch của cậu.



"Xong... xong rồi..."



La Giản trợn mắt há mồm nhìn thi thể trước mắt, mồ hôi lạnh theo thái dương chảy xuống, nháy mắt khiến La Giản lên cơn sốc!



Đúng vậy, trong thông đạo càng bò càng hẹp, có một bộ thi thể chặn đường La Giản!



La Giản không thấy mặt thi thể, thậm chí không thể nhìn thấy nửa người trên đối phương, bởi vì thân thể đối phương bị kẹt trong huyệt động, La Giản chỉ nhìn thấy hai đùi thi thể và giày! Thi thể này đã hư thối chỉ còn bộ xương trắng, quần áo hắn mặc không giống người hiện đại, có thể là bọn trộm mộ ngày xưa, cũng có thể là người bị bồi táng nhưng chưa chết, sau khi bò ra từ quan tài thì du đãng tìm lối ra, sau đó bị kẹt trong thông đạo này mà chết đi.



Nhưng vô luận sự thật là thế nào, đối với La Giản, thi thể xuất hiện ở nơi này, không có ý nghĩa nào khác – đúng vậy, thông đạo này là một tử lộ!



Thi thể chặn đường La Giản, a... Nói không chừng đằng trước căn bản không có đường! Nhưng cũng không thể lùi về sau, La Giản không biết mình đã bò được bao xa, nhưng cách Tàng Bảo Các không quá xa, cậu vẫn còn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện! Làm sao bây giờ? Đây hoàn toàn là... bị ép vào tuyệt cảnh.