Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 83 :

Ngày đăng: 03:39 19/04/20


Thời gian nửa giờ trôi qua quá nhanh.



La Giản rúc vào lồng ngực Hình Viêm thật lâu, gắt gao ôm hắn không chịu buông tay. Hình Viêm tiếp nhận mỹ vị đưa lên tận cửa, ôm La Giản trực tiếp ngồi xuống đất, vuốt ve khuôn mặt La Giản liền bắt đầu gặm, môi La Giản bị hắn cắn sưng đỏ, có thể do cậu không can tâm, vì thế nên gặm lại, nhưng làm vậy chỉ dẫn tới kết cục càng bị bắt nạt nhiều hơn.



Hình Viêm bị châm ngòi, trực tiếp áp đảo tiểu La Giản đáng thương trên mặt đất, La Giảng không thể lên tiếng kháng nghị, đành phải nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm Hình Viêm, sắc dục trong lòng Hình Viêm lập tức nổi lên, hắn túm lấy vạt áo La Giản kéo xuống, lộ ra mảng lớn da thịt tuyết trắng xinh đẹp.



Nhưng, băng gạc dính máu tươi đầm đìa trên cổ phá hủy mỹ cảm này, Hình Viêm đau lòng mà dùng tay sờ sờ cổ La Giản, hỏi cậu: "Rất đau sao?"



Gần đây La Giản bị thương hơi nhiều, cổ, bả vai, còn có tay trái, tất cả đều cuốn băng gạc dính máu loang lổ, tuy nhiên thể chất cậu lại tốt ngoài dự kiến, La Giản cũng không có nhiều cảm giác đau, vì thế lắc đầu.



"Tôi tiến vào mật thất này, mật thất an bài cho tôi thân phận "quỷ"." Hình Viêm hôn hôn xương quai xanh La Giản, trấn an cậu, đồng thời nói cho cậu một số thông tin: "Tôi đưa thân phận này cho em... nó sẽ có lợi cho em, thực mau em sẽ phát hiện ra."



La Giản tức khắc nhớ tới, bọn họ đã... một hồi trong quan tài kia. Gương mặt lại càng đỏ.



Hình Viêm tựa hồ cũng nhớ tới chuyện này, ý cười trên mặt càng thêm tà ác, một bàn tay tiến vào quần La Giản, công khai túm lấy "điểm yếu" của cậu, La Giản bị hắn dọa sợ, thân thể ngượng ngùng, co thành một nhúm nho nhỏ



"Mở chân ra." Hình Viêm ác ý mệnh lệnh, không màng La Giản mặt đỏ như chảy máu, "Để tôi nhìn xem."



La Giản quả thực không thể thở nổi, cậu chân tay luống cuống, vừa sợ hãi lại hưng phấn, cảm giác này khiến cậu quả thực nan kham cùng khốn quẫn, nhưng cậu lại rất nghe lời, ngoan ngoãn mở chân ra, tuy rằng biên độ rất nhỏ, nhưng vì một động tác này mà cậu cảm thấy xấu hổ không dám mở mắt ra.



Hình Viêm thực nhẫn nại, hắn kéo quần cậu xuống, thưởng thức đồ chơi xinh đẹp giữa hai chân cậu. Bởi vì tầm mắt Hình Viên, La Giản càng cảm thấy thẹn, phát hiện nơi đó của mình đang nóng lên, La Giản khó chịu cực kì, cậu muốn bảo Hình Viêm đừng nhìn nữa, đáng tiếc cậu không nói được.



Hình Viêm chậm rãi dùng tay vuốt ve cậu, đặt trong lòng bàn tay mà ác ý thưởng thức, có cảm giác dâm uế, La Giản lại cảm thấy may mắn là mình không nói được, không thì thanh âm phát ra cũng đủ để La Giản xấu hổ chết.


U linh dường như có chút ấn tượng mơ hồ về Phong Vũ Lam, hình như là trúc mã trúc mã của em trai hắn, thật không nghĩ tới, cư nhiên cùng nhau tiến vào mật thất này.



"Không cần lo cho La Giản, tiểu tử này nhất định có thể tung tăng nhảy nhót." U linh cảm thấy thực yên tâm về La Giản.



"Tại sao anh chắc chắn như vậy?" Lúc này Đoạn Ly cũng thò qua, tỏ vẻ nghi hoặc, "Vạn nhất cậu ấy thất bại thì sao?"



"Đạo cụ tôi cho cậu ấy có khả năng định vị, nếu cậu ấy thực sự thất bại, sẽ truyền tin cho tôi." U linh xảo trá mỉm cười: "Đã trôi qua một tiếng, cậu ấy vẫn còn sống tốt."



Trong lúc nói chuyện bọn họ liền rời khỏi gian mộ thất này, bắt đầu theo bản đồ mà đia qua một cái mộ thất.



Ban đầu nội dung trên bản đồ căn bản không ai hiểu, nhưng sau khi A Lam mang một quyển sách nhỏ từ biên cảnh địa ngục về, nội dung trên bản đồ trở nên đơn giản hơn nữa dễ dàng bị giải mã.



Đúng vậy, chính là quyển sách tràn ngập chữ cổ A Lam lấy được trên người linh hồn kia. Cổ văn trên đó A Lam đọc không hiểu, nhưng Đoạn Ly hiểu, không chỉ hắn đọc hiểu, hơn nữa hắn phát hiện nội dung quyển vở này kì thật chính là những đồ án phức tạp không thể hiểu được trên mảnh bản đồ cùng từ ngữ chú giải giúp bọn họ nhẹ nhàng né tránh những cơ quan. Sau đó, bọn họ tìm thấy trong bìa quyển vở một mảnh bản đồ khác.



Bốn mảnh bản đồ, họ đã có hai tấm.



"Mộ thất của thần, khẳng định cũng có bản đồ, còn mảnh cuối cùng, hi vọng những kẻ địch đáng thương của chúng ta cũng đủ thông minh mà nhặt được rồi." U linh dùng ngón tay búng búng bản đồ trong tay.



U linh, Đoạn Ly và A Lam đều chưa nhìn thấy bất luận thành viên nào trong đội ngũ kẻ địch, tuy bọn họ không thả lỏng cảnh giác, nhưng cũng sẽ không quá coi trọng đối phương, ngoài Đoạn Ly cùng A Lam, U linh chính là kẻ lão làng chân chính trong mật thất, hắn đã gặp qua đủ loại bí ẩn trong mật thất, cũng giao chiến cùng đủ loại địch nhân, hắn đã chân chính hoàn toàn chuẩn bị tốt, xác định bản thân có thể hoàn thành bài kiểm tra cuối cùng, mới có thể lấy can đảm trở thành Thiên Khải Giả.



Trên thực thế, thực lực U linh sớm đã có thể trở thành Thiên Khải giả, nhưng hắn cũng không muốn bộc lộ quá mức, nên vẫn luôn che giấu thực lực của mình, cho tới bây giờ mới trở thành Thiên Khải Giả.



Coi khinh đối thủ là tối kỵ, nhưng lần đoàn chiến này, đối tượng khiến U linh cảnh giác, cũng chỉ có những kẻ truy sát đó mà thôi, hơn nữa như tình báo La Giản nói cho hắn về tên hề cùng tình cảnh địch nhân, đội ngũ quân địch có một người có tỉ lệ cao đã "tử vong", kể cả không chết cũng trọng thương, những đội viên còn lại, chỉ có đội trưởng của bọn họ, cùng quân sư kia cần phải cảnh giác một chút.