Trọng Lai Nhất Thứ

Chương 58 : Duyên phận

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Ngày đầu năm, không viếng thăm người khác, cũng không đón khách, Trầm Thiệu kéo Cố Ninh Chiêu ra ngoại thành đảo một vòng, sau đó chọn hai nhánh cây vừa mắt, nhét một nhánh vào tay Cố Ninh Chiêu: "Đi, về thôi."



Trưa, Trầm Thiệu nấu mấy chén mì, sau đó hâm nóng những món còn dư hôm qua dọn hết lên bàn, tỏ ý một năm mới sẽ có ăn và ăn nhiều món.



Hai vệ sĩ cũng biết phong tục này, cũng không phải dạng người xoi mói, bưng chén mì lớn ăn hết. Làm Trầm Thiệu khá bất ngờ, là Cố Ninh Chiêu cũng không hề xoi mói, cũng ăn hết chén mì.



"Ăn no quá." Trầm Thiệu ngã người ra sofa, "Hôm nay cậu có về nhà không?"



"Ngày mai về." Cố Ninh Chiêu nhìn vào mắt ttt, "Ngày mai cậu cũng đi cùng tôi."



Trầm Thiệu ngớ ra, thực tế cậu đã sớm muốn đến chào hỏi cha mẹ Cố Ninh Chiêu, nhưng lại lo rằng đối phương sẽ hiểu lầm mình có ý khác, nên hai năm nay chỉ những ngày lễ, mới nhờ Cố Ninh Chiêu giúp mình mang một ít quà biếu cho cô chú, nhưng cũng chưa bao giờ đến nhà Cố gia. Bây giờ Cố Ninh Chiêu cất lời mời, nếu cậu không đi, thì không thể chấp nhận được, tuy Cố Ninh Chiêu chưa từng kể lể, nhưng cậu có thể ở Bắc Kinh làm ăn phát triển, chắc chắn là nhờ có Cố gia, nếu không với một kẻ ba không vừa mồ côi vừa không quyền không thế như cậu, cho dù có bản lĩnh lớn cỡ nào, cũng không thể chỉ trong hai năm ngắn ngủi đã đứng vững ở Bắc Kinh.



"Được." Trầm Thiệu gật đầu suy nghị ngày mang quà gì đến biếu cô chú mới hợp, không nhìn thấy nụ cười chân thành lộ ra trên khuôn mặt Cố Ninh Chiêu.



Đến tối, Hướng Vệ Lan nhận được điện thoại của đứa con út, nói ngắn gọn là con muốn dẫn bạn về nhà chơi, ba mẹ làm cơm phong phú một chút.



Hướng Vệ Lan cúp điện thoại rồi, hơi cứng ngắc hỏi: "Ngày mai Ninh Chiêu muốn dẫn bạn về chơi, chúng ta có cần chuẩn bị một chút không?"



Cố Sùng Trị đang đọc báo nét mặt bình tĩnh nói: "Không phải trong nhà có nhóm đầu bếp và giúp việc sao, còn cần phải chuẩn bị gì nữa?"Vẫy vẫy tờ báo trong tay, có vẻ đang khinh bỉ vợ mình lại mất bình tĩnh.



Hướng Vệ Lan liếc nhìn ông, thầm hứ một tiếng trong bụng, còn giả vờ bình tĩnh, đương nhiên nàng không phát hiện bàn tay ông đang siết chặt tờ báo.



"Mẹ, mai Ninh Chiêu muốn dẫn ai về?" Cố Bình Văn đã bắt đầu làm việc trong công ty, trên mặt đã gắn thêm chiếc kính gọng vàng, dáng người thon dài còn tăng thêm chút phong độ, khiến rất nhiều nữ nhân viên trong công ty phải liếc nhìn, đáng tiếc vị này đã có một người bạn gái thế gia năng lực tương đương, làm mấy nữ nhân viên không ngừng xoa tay (tiếc nuối).



"Tuy nó không nói, nhưng mẹ đoán ngoài Trầm Thiệu ra, chắc không còn ai khác." Hướng Vệ Lan xoa xoa khóe mắt, cố gắng làm vùng da quanh mắt căng láng hơn, "Ngày mai phải đến Hà gia chúc Tết ba mẹ Cẩm Thư sao?"




"Ha ha, họ muốn viết về các cậu, chứng tỏ các cậu có nhân khí, nếu không việc gì họ phải vắt hết óc mà bịa chuyện," Cố Bình Văn nói, "Nhắc đến năm đó cũng phải cảm ơn giúp đỡ của cậu, nếu cậu không dẫn Ninh Chiêu đi sớm, không chừng bọn chúng đã bắt được Ninh Chiêu."



"Chỉ là vô tình thôi," Trầm Thiệu cảm thấy năm đó may mà mình nhất thời mềm lòng xen vào việc người khác, nếu không có lẽ bây giờ căn bản sẽ không có người anh em thân thiết không biết cách sắp xếp chuyện cá nhân nhưng lại vô cùng tốt với mình, trở lại một lần, ông trời cho cậu cơ hội được một lần trở lại, sao lại không cho Cố Ninh Chiêu một cơ hội trưởng thành chứ?



"Hơn nữa, em thất mình may mà lúc trước đã giúp Ninh Chiêu," Nụ cười trên khuôn mặt Trầm Thiệu sáng hơn, "Có lẽ, là duyên phận."



Cố Ninh Chiêu quay đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Trầm Thiệu, trong lòng ấm áp, giống như được uống chén canh gà Trầm Thiệu nấu, cao hứng nói không nên lời.



~oOo~



Tiểu Mộc:



Dạo này ham hố nhiều thứ: ham game online, từ Sim free play, đến Sim 4, rồi  bay qua game kiếm hiệp từ VLTK mobile đến Kiếm thế mobile rồi lại Tình kiếm 3D... dạo hết 1 vòng rồi quay về tìm truyện trọng sinh, võng du luyện. Chán đọc thì lại game, một vòng tuần hoàn.



Nhưng Mộc ta cũng sợ bệnh, nên phải chăm lo sức khỏe, thế là cách ngày đi học bơi rồi đi bơi... 



Không còn chuyện gì làm thì mò lên mạng tìm phim coi, mê Dương Dương với Đặng Luân nhất nha, coi hết luôn đó.



Nhưng tuyệt không thèm ngó đến lap-chan nha.



Giờ quay lại rồi nè, nhưng không biết được bao lâu.



Già rồi, qua đầu 3 rồi, mà còn ham chơi lắm lắm, mọi người thông cảm nha.