Trọng Lai Nhất Thứ

Chương 8 : Lừa dối

Ngày đăng: 11:20 18/04/20


Hai đương sự có mặt, những chủ nhiệm lớp khác trong phòng làm việc ngoài mặt thì đang tập trung làm việc, nhưng sự chú ý đều tập trung vào Trầm Thiệu. Ai khiến Lý Lộc bỏ lớp của mình, hiện tại gặp được cậu học sinh đứng đầu toàn cấp bị gọi lên văn phòng vì có mâu thuẫn với bạn học, đương nhiên họ cũng có chút kinh ngạc.



Mặc dù giáo viên cũng giống như người làm vườn đang chăm sóc hoa, nhưng mà người là vườn cũng có quyền nhiều chuyện.



"Trầm Thiệu này, thầy nghe nói em và bạn Trầm Chính Dương có chút mâu thuẫn, đã xảy ra chuyện gì?" Lý Lộc vẫn luôn tin tưởng học sinh của mình, nên sau khi cầm tách trà trên bàn làm việc lên, ngữ khí hỏi chuyện vẫn rất ôn hòa, "Tất cả mọi người đều là bạn học, gây gổ ảnh hưởng không tốt đến chuyện học. Thầy Mao, thầy nói có phải không?"



Thầy Mao là chủ nhiệm lớp thứ năm, ông gật đầu nói: "Thầy Lý nói đúng, Trầm Chính Dương, em nói xem đã xảy ra chuyện gì?" Thái độ này nhìn như không có gì, thực tế là đang bảo vệ cho học sinh của mình, dù sao nếu sự thật do chính Trầm Chính Dương nói ra, đương nhiên sẽ có suy nghĩ chủ quan của Trầm Chính Dương. Trong văn phòng còn có mấy giáo viên khác, sau khi nghe được khó tránh khỏi tâm lý sẽ nghiêng về phía Trầm Chính Dương.



Trầm Chính Dương lại không nghĩ đến dụng tâm lương khổ của giáo viên chủ nhiệm lớp mình, ngược lại cảm thấy thầy mình sợ thầy giáo lớp thực nghiệm, cố tình bắt mình nói xấu mình. Thành tích của y trong lớp cũng tốt, thầy giáo cũng quý, gia đình càng chìu chuộng y, nên bị oan ức như vậy, liền không muốn mở miệng, vì vậy chỉ cúi đầu không nói câu nào.



Không khí nhất thời đông lại, vẻ mặt thầy Mai có chút không nén giận được, sắc mặt hơi khó coi, nếu không phải vì thành tích của Trầm Chính Dương tốt, có thể lúc này đã bị phê bình nghiêm khắc.



"Thầy Lý, thầy Mao, tôi và Trầm Chính Dương cùng quê, giờ thể dục buổi chiều, chúng tôi cũng không nói gì, chỉ cãi nhau vài câu về chuyện gia đình," Trầm Thiệu gãi đầu, vẻ mặt hơi ngại ngùng, "Trước đây ở quê cũng có lúc cãi nhau, nên trong giờ thể dục, đã không tập trung."



Trầm Chính Dương vừa nghe xong, nhẹ nhàng thở ra, may mắn là Trầm Thiệu không nói ra chuyện Triệu Tiểu Tuyết, nếu không thì bị thầy giáo phát hiện y yêu sớm, nhất định sẽ bắt y mời phụ huynh lên gặp.



Nhưng những giáo viên trong văn phòng lại nghĩ khác, chuyện gia đình Trầm Thiệu mấy thầy cô họ đều biết, trong câu Trầm Thiệu nói lại nhắc đến hai chữ "gia đình", họ đều là người lớn chỉ dùng đầu ngón chân suy nghĩ, cũng có thể đoán được Trầm Chính Dương đã nói gì đó rồi.
"Cố gắng học là tốt." Trầm Phúc Đông tiếc rẻ hố mình đào mà Trầm Thiệu không lọt xuống, hơn nữa cảm khái mẹ Trầm Thiệu rất lo cho cậu, đến chết vẫn còn nhớ đưa tiền cho Trầm Thiệu. Nghĩ nghĩ vậy, cuối cùng cảm thấy hơi vô lý, thấy hình như mình bị con mình qua mặt, sự việc có lẽ không giống như lời con mình về nhà méc lại, gì mà Trầm Thiệu khi dễ y, không chừng lại là con mình đi trêu chọc người ta.



Ngược lại Trương Xuân Lan có ý muốn ồn ào thêm một trận, lại thấy ngữ khí chồng mình không hợp lắm, đành nén bất mãn lại, chẳng lẽ nhà họ không trừng trị được một đứa không cha không mẹ sao?



Chuyện đến mức này, thầy chủ nhiệm cũng không còn gì để nói, gọi Trầm Thiệu và Trầm Chính Dương đến trước mặt, nhắc nhở bọn họ học tập nghiêm túc, lại cho cả hai ra ngoài.



Sau đó thấy Trầm Phúc Đông và Trương Xuân Lan bộ dáng như muốn nói lại thôi, nhưng cũng không có cách ra uy, cũng chỉ mỉm cười tiễn ra cửa phòng, vừa bước ra ngoài hành lang, chỉ thấy Trầm Thiệu đang đứng ở bậc thang cuối cùng té xuống, mà Trầm Chính Dương thì còn đang đứng trên cầu thang.



Xung quanh là phòng làm việc rồi lớp học, trên hành lang lầu hai lầu ba còn có mấy thầy cô đang đứng nói chuyện, thấy một màn này, đều nhíu mày.



Thầy chủ nhiệm nhìn Trầm Phúc Đông và Trương Xuân Lan không nói gì.



Về phần Trầm Phúc Đông và Trương Xuân Lan, đã sớm xấu hổ đến không ngẩng mặt lên được. Trong lòng gào thét, con trai a, cho dù con chướng mắt Trầm Thiệu, cũng không thể ra tay ngay chỗ này a!



Con lừa cha mẹ rồi, muốn cha mẹ phải làm sao bây giờ đây?