Trọng Sinh Chi Cự Ái

Chương 21 : Đối chọi [3]

Ngày đăng: 01:13 22/04/20


Sơ Vân chậm rãi tỉnh lại, mở mắt ra, tựa hồ là tờ mờ sáng, đèn trên trần nhà vẫn bật, nhìn vô cùng lạ lẫm, nhất thời cảm thấy mê man, không biết mình đang ở đâu. Mình làm sao vậy?



Thân thể có chút đau nhức, yết hầu cũng đau, không quá thoải mái, muốn hoạt động lại phát giác hai tay giống như đều bị nắm, nhiệt độ ấm áp từ thân thể đối phương truyền tới không ngừng.



Thoáng nghiêng đầu nhìn hai bên, lọt vào tầm mắt là hai khuôn mặt say ngủ quen thuộc, Sơ Vân kịp phản ứng, nơi này, hẳn là phòng làm việc của Tả Khiêm Lẫm, mà trước đó, hình như mình phát sốt!



Nhìn thân thể xiêu vẹo của hai người, vẫn cố chấp tựa bên giường trông cậu một đêm, trong lòng Sơ Vân xông lên kích động khó nói lên lời, cảm thấy mắt nóng rát, cái mũi chua xót, thật muốn rơi lệ.



Cậu không đáng để hai người làm thế, điều này, về sau cậu làm sao báo đáp?



“Ngô…… Ta đang ngủ a, di, nhóc con, em đã tỉnh!” Tả Khiêm Lẫm đột nhiên tỉnh lại, thấy Sơ Vân mở to mắt nhìn hắn, lập tức cười cười, lấy tay sờ trán Sơ Vân, “Khá tốt, không còn nóng!”



“Sơ Sơ……” Lãnh Tuyệt Dật cũng đồng thời tỉnh lại, liền nhẹ giọng kêu.



Sơ Vân nghiêng đầu, nhìn hắn, môi run rẩy, khóe mắt ẩm ướt, lại nghẹn ngào nói không ra lời.



“Sơ Sơ!” Thấy cậu khóc, Lãnh Tuyệt Dật có chút sốt ruột, không biết nên an ủi cậu thế nào.



“Nhóc con, không được khóc, cổ họng không tốt!” Tả Khiêm Lẫm dứt khoát phủ lên mắt Sơ Vân, ra lệnh, lại cảm giác có dòng nước nóng bỏng theo kẽ tay trượt xuống, liền thầm thở dài, đứa bé này, thật khiến tâm người ta đau!



“Cảm ơn các ngươi, cám ơn!” Sơ Vân thật tình nói lời cảm ơn, nhưng cũng biết lời cảm ơn của mình không đủ để trả lại ấm áp mà hai người kia cho cậu.



“Đứa ngốc, đừng nói nhảm, cổ họng của em lại nhiễm trùng, cho nên khoảng thời gian tiếp theo em tuyệt đối không được mở miệng.” Tả Khiêm Lẫm giúp Sơ Vân lau đi khóe mắt ẩm ướt, lại nhẹ nhàng gõ gõ trán cậu.



Dây thanh sử dụng quá độ làm vết thương cũ tái phát, có chứng viêm khiến sốt cao, cũng thiếu chút nữa hù chết bọn họ.



“Cái này ông chú nói không sai, Sơ Sơ, từ nay không thể tùy tiện ca hát!” Lãnh Tuyệt Dật cũng không rớt lại phía sau, tha thiết dặn dò. Tuy Sơ Vân hát rất êm tai, nhưng chuyện có thể gây tổn thương đến thân thể của cậu, tuyệt đối không được làm.



“Các ngươi……” Sơ Vân không biết nên nói cái gì, tại sao hai người kia lại đối tốt với cậu như vậy?
Lãnh Tuyệt Dật làm sao vậy? Sơ Vân khó hiểu, vô thức nhíu mày, vừa định hỏi hắn, Tả Khiêm Lẫm đã đẩy cửa phòng vệ sinh, cậu đành tạm thời bỏ xuống nghi vấn.



“Tôi tự mình tới.” Sơ Vân kiên quyết đẩy Tả Khiêm Lẫm ra khỏi buồng vệ sinh, nếu bị người nhìn chằm chằm, cậu thà rằng nhịn chết.



Tả Khiêm Lẫm bị giam tại ngoài cửa, vẻ mặt thực sự vui sướng, hắn quay đầu lại nhìn Lãnh Tuyệt Dật, khiêu mi, âm thầm kinh ngạc. Tự hồ chỉ trong vòng một đêm, tên nhóc này cũng có chút thay đổi, nhanh chóng trưởng thành!



Lãnh Tuyệt Dật trầm mặc một lát, nhìn thoáng qua cửa phòng vệ sinh, sau đó đi về của chính, nói khẽ: “Tôi trở lại ký túc xá, giúp cậu ấy lấy một số quần áo.” Quần áo hôm qua dính mồ hôi, Sơ Vân đã không thể mặc, phải thay mới.



Tả Khiêm Lẫm gật đầu, cái này đúng là rất cần, cho nên không phản đối.



Lãnh Tuyệt Dật đang muốn kéo cửa, Sơ Vân vừa vặn đi từ toilet ra, nhìn thấy hắn, liền hỏi: “Cậu muốn đi?”



“Trở về giúp cậu lấy ít quần áo tắm rửa.” Lãnh Tuyệt Dật xoa xoa tóc của cậu, “Nằm thêm một lát.” Hắn lại nhìn Tả Khiêm Lẫm, sau đó cũng không quay đầu lại, rời đi.



“……” Sơ Vân không tự chủ được cắn cắn môi, trong lòng đau đớn, hai người kia, tại sao phải đối xử tốt với cậu như vậy? Cậu không đáng a……



“Mặt đất lạnh, trở lại giường thôi.” Tả Khiêm Lẫm ôm lấy Sơ Vân, thả cậu trên giường, dùng khăn ướt lau tay chân cậu, sau đó nhét cậu vào chăn, “Đợi lát nữa ăn nhiều một chút, hôm qua em sốt rất cao.”



“…… Cảm ơn!” Điêu Sơ Vân có thể làm bây giờ, chỉ là nói lời cảm ơn.



“Đứa ngốc!” Tả Khiêm Lẫm cười khẽ, vỗ về tóc Sơ Vân, “Yên tĩnh nằm một lát, đừng nói chuyện nữa.”



Sơ Vân gật đầu, nhắm mắt lại.



Tả Khiêm Lẫm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trầm tĩnh của Sơ Vân, trong lòng thầm nghĩ, xem ra, hắn lại có thêm một tình địch khá mạnh, tên nhóc họ Lãnh kia rất khó đối phó, đầu tiên, tuổi là một vấn đề lớn, cùng trường, có ưu thế, đồng thời, cũng có chỗ bất lợi.



Ừm, nên tính toán lại thật tốt!