Trọng Sinh Chi Nghiệt Nô Ngược Bạo Quân

Chương 266 : Tô mỹ nhân

Ngày đăng: 19:37 20/04/20


La Duy chỉ có thể nhìn chứ không thể đụng vào, hứng thú của Tư Mã Thanh Sa với La Duy cũng tạm thời mất đi, ít nhất trước khi vết thương ở hạ thân La Duy khỏi hẳn, hắn sẽ không đến điện Ngưng Lộ nữa. Nhìn La Duy bị thương, trong lòng hắn cũng không dễ chịu, nhưng nếu bảo hắn đối xử tốt với La Duy, thì không có khả năng, cho nên cũng chỉ có thể gạt y sang một bên, không nhìn không nghĩ, đối với cả hai đều là chuyện tốt.



La Duy cũng ước gì Tư Mã Thanh Sa đừng xuất hiện, khi thân mình không đau, La Duy lại bắt đầu nghĩ đến tình cảnh hiện nay của mình. Y không cam lòng chết ở đây, y vẫn hy vọng có thể trở lại Đại Chu, nơi đó có người nhà, có Vệ Lam, y luyến tiếc bọn họ, cho dù có chết, y cũng không muốn chết tại Bắc Yến.



Thoáng cái đã là nửa tháng sau, La Duy có thể chậm rãi đi lại, chỉ là sắc mặt vẫn khó coi, vừa nhìn đã biết trong người có bệnh. Sở thái y thấy La Duy đi lại, bộ dáng gió thổi là bay, ngẫm lại khi Tư Mã Thanh Sa hỏi thăm, cứ nói La Duy vẫn cần tu dưỡng.



Tư Mã Thanh Sa thấy La Duy vẫn chưa khỏe, sắc mặt khó coi phất tay để Sở thái y lui ra, từ khi đăng cơ tới nay hắn luôn chăm chỉ, bận rộn chính sự cả một ngày, giờ đã là nửa đêm canh ba.



Tiền công công mang đồ ăn khuya lên, thấy Tư Mã Thanh Sa nửa nằm nửa ngồi trên tháp, trong tay còn cầm một quyển tấu chương.



Tư Mã Thanh Sa nhìn tấu chương trong tay, là mật báo đến từ Đại Chu. Người Di ở Đông Nam Đại Chu phản loạn thất bại, hiện tại đã phải lui vào trong núi sâu, nhờ vào sơn lâm hiểm thế để đấu lại Chu binh, có lẽ trận này còn kéo dài thêm một thời gian nữa. Ngoài ra, tả tướng La Tri Thu, ngày trước đã đích thân đến phương Nam, xử lý chuyện lũ lụt và lưu dân tác loạn. Trong triều đình Đại Chu, nghe đâu Hưng Võ đế rất bất mãn với thái tử, bao nhiêu lần trách cứ hắn trước mặt mọi người, nhưng lại trọng dụng nhị hoàng tử Long Huyền.



“Bệ hạ.” Tiền công công đem một chén canh suông tuyết nhĩ đặt trên bàn nhỏ cạnh Tư Mã Thanh Sa, nói:“Ngài hãy dùng chút đồ ăn đêm đi.”



Tư Mã Thanh Sa không để ý Tiền công công mang cho hắn cái gì, bưng lên uống một ngụm.



Tiền công công đứng hầu một bên, thấy Tư Mã Thanh Sa chỉ uống một ngụm bát canh suông tuyết nhĩ này, lập tức quyết định, ngày mai sẽ đổi đầu bếp khác làm đồ ăn khuya.



Tư Mã Thanh Sa nhìn mật báo trong tay, tình thế Đại Chu có chiều hướng tốt, chờ Hưng Võ đế dẹp yên tất cả, hắn còn có thể giữ La Duy lại bao lâu? Ném mật báo lên bàn, Tư Mã Thanh Sa nói:“Tuyên Tô mỹ nhân đến, trẫm muốn ngủ.”



Tiền công công vội vàng đi an bài.



Tô mỹ nhân là cung tần gần đây mới được sủng ái, tuy rằng chức vị còn chưa cao, nhưng nếu cứ hàng đêm được hầu hạ quân vương như thế này, thì được lên chức phi cũng chỉ là điều sớm muộn.




“Vật nhỏ này…” Tư Mã Thanh Sa nói:“Trong mắt ngưoi, trẫm là người nhỏ mọn vậy sao? Trẫm là chủ thiên hạ này mà.”



Tô mỹ nhân lúc này mới nói:“Vậy nô tì muốn một vật trên người bệ hạ được không?”



“Ồ?” Tư Mã Thanh Sa nói:“Ngươi nói đi, trẫm sẽ thưởng cho ngươi.”



Tô mỹ nhân từ dưới gối Tư Mã Thanh Sa lấy ra một vật, nói:“Nô tì muốn thứ này.” Nàng thường thấy Tư Mã Thanh Sa cầm vật nọ ngắm nghía, Tô mỹ nhân nghĩ lấy nó cũng hay.



Phật châu Mặc Ngọc Lưu Ly, đặt trên giường mà ánh sáng rọi xuống, lưu quang tràn đầy.



“Ai cho ngươi chạm vào nó?!” Tư Mã Thanh Sa nhìn thấy Phật châu này, ôn nhu lúc nãy không còn sót lại chút gì, giận tím mặt nói với Tô mỹ nhân:“Làm càn gì vậy!”



Tô mỹ nhân ngây người, hồi lâu không có phản ứng.



Tư Mã Thanh Sa đoạt lại Phật châu từ tay Tô mỹ nhân, chỉ một chưởng đã đánh Tô mỹ nhân văng tới cuối giường, độc ác nói:“Ngươi dám làm bẩn nó ư?!”



Tô mỹ nhân bị ném tới cuối giường, tỉnh lại từ trong kinh ngạc, toàn thân run rẩy, quỳ sát góc giường, luôn miệng cầu xin tha thứ,“Nô tì đáng chết, bệ hạ thứ tội, xin hãy tha cho nô tì!” Vừa nói vừa khóc rống.



Tư Mã Thanh Sa tay cầm Phật châu, đầu tiên là lấy tay dùng lực chà lau, tựa như Phật châu này dính biết bao dơ bẩn, sau đó liền nhìn Phật châu ngẩn người, mắt điếc tai ngơ với Tô mỹ nhân đang cầu xin tha thứ, cứ như nữ tử này chưa từng tồn tại.



Tiền công công bị Tư Mã Thanh Sa kêu vào tẩm điện, cách bình phong, gã đã nghe tiếng Tô mỹ nhân ai ai khóc rống. Tiền công công không biết đã xảy ra chuyện gì, quỳ trên mặt đất nghe lệnh. Đợi hơn nửa ngày, Tiền công công mới nghe Tư Mã Thanh Sa nói:“Đưa La Duy đến.”