Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân

Chương 138 :

Ngày đăng: 00:45 19/04/20


“Ngươi là nghiêm túc?” Chiến Viên Phong vẫn còn có chút không thể hiểu ý nghĩ của Lục Tranh, bên ngoài truyền xôn xao, hắn ta không thể nào không biết Lục Tranh và Tả Thiệu Khanh mập mờ.



Chỉ là vì một người nam nhân cắt đứt hương khói Lục gia, loại chuyện này thật sự cóthể được?



Hắn ta cho rằng Lục Tranh cho dù thích một nam nhân, cũng chỉ là giống như Giang Triệt đem người nuôi ở hậu viện, nếu như, hai người là quan đồng liêu, lén lút qua lại, hắn ta cũng có thể mở một con mắt nhắm một con mắt làm như không thấy.



Thấy Lục Tranh không chút do dự gật đầu, Chiến Viên Phong nhịn không được vỗ trán một cái, cười khổ nói: “Vì sao như vậy? Lấy một người nam nhân... hương khói Lục gia ngươi làm sao bây giờ? Tước vị Lục gia làm sao bây giờ? Ánh mắt người trong thiên hạ làm sao bây giờ?”



Lục Tranh mỗi chữ mỗi câu trả lời: “Hương khói truyền thừa tuy quan trọng, nhưng đối với Lục gia mà nói, chẳng qua là đem trách nhiệm trên bờ vai chuyển dời đến đời sau mà thôi, chưa hẳn là chuyện tốt, thần có dự dịnh tương lai nhận một đứa con trai thừa tự, tước vị Lục gia nó có bản lĩnh liền đảm nhiệm, không có bản lĩnh coi như xong, ánh mắt người thiên hạ… cùng thần có quan hệ gì?”



“Ha ha…vẫn là ngươi nhìn thấu mọi việc, quả nhiên không hổ là nhân vật từ nhỏ khiến người đau đầu.” Chiến Viên Phong đỡ người dậy, thở dài nói: “Lời này tuy là như vậy, nhưng trẫm thật sự hạ xuống đạo ý chỉ này, nước bọt người trong thiên hạ đều có thể dìm chết trẫm.”



“Ngươi Trấn quốc công không sợ người trong thiên hạ phỉ nhổ, trẫm thế nhưng quan tâm nhất thể diện này.” Tứ hôn cho Trấn quốc công chiến công hiển hách làchuyện tốt, nhưng tứ hôn ban thưởng cho hắn một nam thê, tất nhiên không thể vẻ vang như vậy.



Người không biết sự thật chân tướng, còn tưởng rằng hắn ta có bao nhiêu kiêng kị Lục công gia, muốn dùng loại phương thức này cắt đứt hương khói Trấn quốc công.



“Việc này hoàng thượng không cần sầu lo, thần tự nhiên sẽ để cho người trong thiênhạ nhìn thấy thành ý của thần.”



“Ngươi muốn làm gì?” Chiến Viên Phong cảnh giác hỏi, hắn ta cũng không quên,năm đó Lục Tranh mới tám tuổi, liền dám ở trước mặt tiên đế tát Chiến Vân Tương,đây chính là chuyện ngay cả đại hoàng tử cũng không dám làm.



Cũng chính từ khi đó, vị hoàng muội kia mới một lòng nhào vào trên người Lục Tranh, mới đầu là bới móc, dần dần liền biến thành ái mộ.



Bọn họ còn tưởng rằng đây chính là hoan hỉ oan gia*, ai biết sau khi lớn lên, oan gia không làm thành, đều sắp thành kẻ thù.



*Hoan hỉ oan gia: Bình thường ồn ào ầm ĩ, đến giây phút cuối cùng quan trọng, liền phát hiện người mình yêu nhất chính là đối phương.



“Hoàng thượng lo lắng cái gì? Người là thần muốn cưới, có bêu danh cũng là thần chịu trách nhiệm.” Cũng không phải ngươi muốn cưới nam hậu, Lục Tranh đối vớihắn ta khẩn trương xì mũi coi thường.



“Thật sự là không phân biệt tốt xấu.” Chiến Viên Phong cười mắng một câu, rất vui vẻ đáp ứng: “Đã như vậy, trẫm liền, gắng gượng đáp ứng, chẳng qua… trước khi tứhôn, trẫm phải trước tiên gặp một lần người khiến cho Lục công gia mất đi lý trí.”
Duệ Khánh Vương cảm thấy đã làm cho đối phương hiểu rõ ý đồ liền dừng, cũng không lại tiếp tục thuyết phục, chỉ là châm ngòi nói: “Được hay không được cũng cùng ngươi không liên quan, dù sao ngươi cũng sắp gả đến Bắc Địch xa xôi, Lục Tranh lấy ai không phải cũng như nhau sao?”



Chiến Vân Tương cắn chặt môi, ánh mắt sâu như nước, cuối cùng hóa thành một tia kiên định.



Nàng đi đến bên người Duệ Khánh Vương, nắm cánh tay của hắn ta cầu khẩn nói: “Tứ ca, ngươi nhất định có biện pháp đúng hay không? Chỉ cần có thể giúp muội, muội chuyện gì cũng đáp ứng ngươi.”



Duệ Khánh Vương nhẹ nhàng sờ đầu nàng: “Nói cái gì ngốc vậy, ta là ca của ngươi, chỗ nào không có đạo lý giúp ngươi?” Bên môi của hắn ta treo nụ cười mỉm dịu dàng và cưng chiều, giống như ở trong lòng bàn tay hắn ta thật sự là bấu vật.



Chiến Vân Tương hai con ngươi phát sáng lên, không hề biết bản thân đang từng bước một đi vào trong cạm bẫy tử vong.



“Tối nay là đại thọ 60 tuổi của Giang lão thái gia, Lục Tranh nhất định sẽ đi, theo ta được biết, Tả gia cũng nằm trong danh sách được mời, chỉ cần…” Hắn ta ghé vào tai Chiến Vân Tương nhỏ giọng nói một vài câu, cuối cùng dặn dò nàng: “Chỉ cần khốngchế được Tả Thiệu Khanh, ngươi cũng có thể yêu cầu Lục Tranh lấy ngươi, mặc kệtương lai như thế nào, trước gả vào phủ Trấn quốc công ngươi có thể không cần đi Bắc Địch nữa.”



“Đúng.” Chiến Vân Tương ý chí chiến đấu sôi sục nói: “Lục Tranh nhất định là bị yêutinh kia mê hoặc, đợi sau khi kết hôn, hắn nhất định là sẽ hồi tâm chuyển ý.”



Duệ Khánh Vương ánh mắt lóe lên, giọng điệu chân thành khen ngợi nói: “Ngũ muội lớn lên sắc nước hương trời, khuynh quốc khuynh thành, không nam nhân nào có thể chống lại được mị lực của ngươi.”



Chiến Vân Tương đỏ mặt, lại đối với dung mạo của mình tràn ngập tin tưởng, chỉ có điều, nàng cũng có chút lo lắng hỏi: “Nhưng…phải làm sao xuất cung? Thị vệ bênngoài căn bản không cho ta bước ra Vũ Minh Cung một bước.”



“Yên tâm, tứ ca đã giúp ngươi, liền nhất định sẽ giúp đến cùng, một canh giờ sau,ngươi đổi một bộ quần áo cung nữ hầu hạ, tứ ca sẽ sắp xếp người đến mang ngươi xuất cung.”



Chiến Vân Tương gật đầu, lại nhanh chóng viết một bức thư để cho Duệ Khánh Vương phái người đưa đến điền trang vùng ngoại ô của nàng, người trong nội cung không thể mang ra ngoài, nàng chỉ có thể dùng người ở điền trang ở vùng ngoại ô.



Nàng cũng không tin, bằng vào những người này còn không bắt được một thư sinh tay trói gà không chặt.



Duệ Khánh Vương nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của nàng, trong lòng nhịn không được xem thường: Thật không biết nữ nhân này là như thế nào ở trong cung lớn lên, toàn thân bao cỏ, người như vậy như thế nào xứng là công chúa của một nước?



Chẳng qua, người như vậy vừa vặn mượn đến sử dụng, dựa theo tính cách của Chiến Vân Tương, nghe thấy Lục Tranh có người thích, là tuyệt đối sẽ không buông thangười kia, hắn ta ngược lại muốn nhìn, Lục Tranh là có bao nhiêu để ý người kia.