Trọng Sinh Chi Nhất Phẩm Phu Nhân

Chương 99 :

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


Đi đến cửa thành, Tả Thiệu Khanh nhìn thấy Tả Uẩn Dương mang theo người chờ ở đằng kia, bên cạnh còn có hai chiếc kiệu đỉnh đen nhánh đang chờ, không khỏi liếcnhìn Lục Tranh.



Y không tin Nhị thúc xuất hiện ở chỗ này chỉ là trùng hợp.



Lục Tranh ôm y xuống ngựa giao cho Tả Uẩn Dương, lại cẩn thận dặn dò y vài câu, đưa hai chai thuốc cho y: “Nhớ rõ mỗi ngày thoa dược lên.”



Tả Thiệu Khanh đối với dược lý có một chút hiểu biết, nhận ra trong đó có một lọ là kim sang dược ngày hôm nay đã từng dùng, còn có một lọ y ngửi thấy phỏng đoán hẳn là thuốc cao trừ sẹo.



Đồ Lục Tranh lấy ra tuyệt đối sẽ không kém, Tả Thiệu Khanh nói cảm ơn liền nhét vào trong ngực mình, sau đó hướng Tả Uẩn Dương thi lễ: “Làm phiền Nhị thúc chờlâu, thực sự là lỗi của cháu trai.”



Tả Uẩn Dương trước đã hành đại lễ với Lục Tranh, lúc này mới quay qua hướng Tả Thiệu Khanh nháy mắt nói: “Hôm nay hai chú cháu chúng ta đi chùa Hoằng Nguyện ở ngoài thành cầu phúc, mới trở về muộn, đợi lát nữa còn phải đến quý phủ của đại ca quấy rầy một phen.”



Tả Thiệu Khanh biết ông đây là đang kiếm cớ cho mình, hiển nhiên vô cùng cảm kích.



Tả Uẩn Dương lại cùng Lục Tranh nói nhỏ, Tả Thiệu Khanh chỉ nghe được hai ba câu, hình như đang nói về vấn đề sổ sách của Tào bang.



Lục Tranh từ trước đến nay không kiên nhẫn quản lý những việc vặt này: “Việc này giao cho Thiệu Khanh xử lý.” Nói xong ném một tấm mộc bài đen kịt đến trong ngực Tả Thiệu Khanh.



Tả Thiệu Khanh không phải lần đầu tiên nhìn thấy thứ đồ chơi này, lúc trước cũng là bởi vì tấm mộc bài này mới nhận ra thân phận của Lục Tranh, tự nhiên cũng hiểu thứ này đại biểu cho cái gì.



Y kinh ngạc hỏi: “Cho em sao?”



Lục Tranh gật đầu: “Trước học làm, không hiểu có thể hỏi quản gia.”



Tả Thiệu Khanh nghe vậy đã biết dụng ý của Lục Tranh, nửa vui nửa lo, y cho tới bây giờ chưa từng quản lý gia đình, cũng không biết có thể đảm nhiệm được hay không.


Tả Thiệu Khanh bị chuyển dời lực chú ý, miễn được một trận trách phạt, bởi vậy nghe xong vài câu liền sớm rời đi, tuy vết thương trên người chỉ là vết thương nhỏ, nhưng đứng lâu vẫn là không thoải mái.



Trở lại phòng, La Tiểu Lục đã chuẩn bị xong nước ấm, trên mặt nó còn mang theo vài đường vết cào khiến cho người khác chú ý, vừa nhìn thấy Tả Thiệu Khanh liền vui vẻ kêu lên: “Tam gia, bà nương ở phòng bếp kia rốt cục bại rồi, thù lớn của chúng ta đã được báo.”



“Bà ta bại, ngươi cho rằng cuộc sống của ngươi tốt rồi hả?” Tả Thiệu Khanh không khách khí đả kích nói: “Hãy chờ xem, Tiết thị tạm thời không đụng được gia, chỉ cóthể ở trên người của ngươi tìm cảm giác trả thù.”



“A…” La Tiểu Lục kêu rên một tiếng, nhanh chóng xoay quanh trong phòng: “Vậy phải làm sao?”



Tả Thiệu Khanh ngâm người vào nước nóng, miệng vết thương đụng phải nước hơi xót, chẳng qua y cũng không thèm để ý, cắt ngang lo nghĩ của La Tiểu Lục: “Đã sắp xếp cho vú Liễu xong chưa?”



“Ừ, đưa cho Nhị lão gia rồi, lấy lí do bên người Nhị lão gia không có bà tử chăm sóc,Nhị lão gia lại bổ sung một phần hậu lễ, lão gia phu nhân nhận lễ liền cái gì cũng không nói.”



“Hừ, phần lễ này của Nhị thúc là đưa không tệ đi, mua mười bà tử cũng đủ, bọn họcòn có thể nói gì?”



“Chỉ là…” La Tiểu Lục do dự, không biết nên hay không nên đem lời đồn truyền ratrong phủ nói cho Tả Thiệu Khanh.



“Có lời cứ nói.”



“Ngài tùy tiện nghe một chút là được, hạ nhân trong phủ đều nói vú Liễu đây là được Nhị lão gia để mắt, thừa dịp Nhị phu nhân không có…Ức…”



“BA~~~” Tả Thiệu Khanh đập nát bình phong bên cạnh, sắc mặt âm trầm hỏi: “Aitruyền?”



La Tiểu Lục rụt cổ, nhỏ giọng nói: “Hẳn là bắt đầu từ phòng bếp.” Tam gia nhà nó thật sự là chân thần nhân không lộ bộ mặt thật, vậy mà cùng trong sách nói giống nhau, quá lợi hại.



“Xem ra thanh lý một Mã bà tử còn chưa đủ, khoản sổ sách này liền ghi lên trên đầu Tiết thị.”