Trọng Sinh Chi Phế Tài Phấn Đấu

Chương 75 :

Ngày đăng: 08:53 19/04/20


Trấn Thất Nguyên chính là một trấn nhỏ ở ngoại ô C thị, cái trấn nhỏ này nói hoa mỹ là địa điểm du lịch, nhưng trên thực tế, có rất ít người đến thăm quan.



Bởi vì nơi này quá xa xôi, phong cảnh thật ra không được tốt lắm, chỉ có thể miễn cưỡng nói là tạm được.



Lũ dã thú lựa chọn địa phương tập kích không phải là thành phố lớn thì chính là nơi có tài nguyên phong phú, làm sao biết ngay cả trấn nhỏ như Thất Nguyên cũng không bỏ qua, cho nên trước đó, nơi này dĩ nhiên không có phòng bị gì, cuối cùng mới có thể rơi vào thê thảm như vậy.



Tưởng Mộc Mộc ngồi trên xe dị năng, không nói một lời, nhìn thao tác thuần thục của Tưởng Mộc Cận không ngừng hâm mộ, hơn nữa, chim bay trên bầu trời vậy mà không có một con nào có thể so bì với Tưởng Mộc Cận, Tưởng Mộc Mộc liền cảm thấy tự hào vô cùng.



Kỹ thuật của Tưởng Mộc Cận, so với chim muông ở trên trời, dường như tương đối linh hoạt hơn!



Từ xa nhìn thấy một đài cao, liền biết đây chính là nơi gọi là đài theo dõi, phía dưới tòa tháp lớn là một nơi giống như phòng theo dõi, vùng phụ cận trấn Thất Nguyên đều có thể ở trong phạm vi theo dõi của nó, chỉ cần những thiết bị kia còn chưa bị hư hại, là bọn họ có thể quan sát tình hình xung quanh.



Xe dị năng dừng ở trên không trung, cũng không có ý muốn đi xuống, bởi vì bọn họ nhìn thấy Sở Lẫm ở phía dưới mang theo mấy người vây xung quanh kiến trúc giết dã thú.



Vốn là không sao cả, thế nhưng không biết sao dã thú chết một đám lại tới một đám, vô cùng vô tận, cho dù lợi hại hơn nữa cũng không chống đỡ nổi đi! Có điều, cũng may là mười phút trước bọn họ mới nhận được điện thoại, bây giờ mỗi người đều tinh thần phấn khởi, cho nên bọn họ cũng không cần vội vã đi xuống. Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Tưởng Mộc Cận, hình như không có ý muốn đi xuống giúp đỡ.



Tưởng Mộc Cận bẻ ngoặt, lái xe dị năng về hướng một nơi trên đỉnh tòa tháp, đỉnh tháp thiết trí đài quan sát có thang máy nối thẳng xuống phòng theo dõi ở phía dưới, cho nên hai người rất nhanh liền ngồi lên thang máy.



Bởi vì đài quan sát rất cao, có thể nhìn thấy toàn cảnh trấn Thất Nguyên, thang máy vẫn luôn đi xuống, toàn bộ cảnh tượng đổ nát của trấn Thất Nguyên nhất nhất hiện qua, vẻ mặt Tưởng Mộc Mộc phức tạp, Tưởng Mộc Cận không có chút cảm xúc.



Chỉ là không đành lòng nhìn ca ca nhíu chặt mày, đem hắn kéo vào trong ngực: “Rất nhanh sẽ không sao, yên tâm!”



Nghe được giọng của Tưởng Mộc Cận, Tưởng Mộc Mộc giống như được chữa trị, cũng không rối rắm như vậy nữa.



Không sai, bọn họ có tự tin, nhất định có thể qua được, hắn cũng không tin, những dã thú này thật sự có thể vô hạn tuần hoàn.



Hắn không tin những dã thú này không hề có mục đích mà công kích loài người, nhất định là bị hạ lệnh, chúng nó kiên trì phục tùng mệnh lệnh, không sợ sống chết, mà có thể ra lệnh cho tụi nó chính là dã thú khác cao cấp hơn.


“Có phải phát hiện cái gì hay không?” Tưởng Mộc Mộc cũng nghiêm túc nhìn màn ảnh, lại không phát hiện được cái gì, không khỏi nhìn Tưởng Mộc Cận, lại thật sự không tìm được chỗ nào quan trọng, nên đành thôi.



Tưởng Mộc Cận lắc đầu, nói: “Không có gì!”



Chẳng qua là trong nháy mắt mà thôi, mới vừa rồi dường như cậu thấy được một thân ảnh nho nhỏ từ trên màn ảnh chợt lóe lên, nếu như cậu không nhìn lầm, thân ảnh mới vừa rồi giống như đang trao đổi cùng lũ dã thú.



Cậu cũng cảm thấy nhất định là gần đây mình quá mệt mỏi, gặp ảo giác, nếu không làm sao lại thấy hình ảnh quỷ dị như vậy, cậu cũng có chút không quá tin tưởng vào ánh mắt của mình.



Mặc dù Tưởng Mộc Cận cảm thấy không thể tin được, nhưng mà cuối cùng vẫn lưu tâm, có lẽ thật sự có người nào đó có thể cùng dã thú trao đổi, thân ảnh mới nãy, hình như là một đứa trẻ.



Cậu cảm thấy, cậu cần đi đến chỗ đó xem một chút.



Tưởng Mộc Cận kéo Tưởng Mộc Mộc đi ra khỏi cửa, bốn phía đều là thi thể của dã thú, vết máu đầy đất, nếu là trước kia bọn họ thấy một chút thịt dã thú, cũng sẽ thật cao hứng phân chia thi thể sau đó cân nhắc ăn như thế nào, nhưng bây giờ nhìn tới thi thể đầy đất, vết máu đầy đất, cùng với đám dã thú còn đang không ngừng gia tăng số lượng kia, nhất thời Tưởng Mộc Mộc cảm thấy có loại cảm giác kinh hãi. Suy nghĩ như vậy chỉ cảm thấy buồn cười, có thể hắn sẽ có một đoạn thời gian rất dài không dám ăn thịt!



“Chúng ta có muốn gia nhập vòng chiến hay không?” Tưởng Mộc Mộc nói, tiếp tục như vậy, bọn Sở Lẫm sẽ kiên trì không nổi.



Bên người Sở Lẫm đã thành một núi nhỏ thi thể.



“Không, chúng ta không thể gia nhập vòng chiến! Ca ca, vào bên trong trước đi!” Tưởng Mộc Cận kéo Tưởng Mộc Mộc, cũng không có ý muốn cho hắn trả lời.



Tưởng Mộc Mộc đi theo phía sau cậu, luôn cảm thấy hẳn là Tưởng Mộc Cận có biện pháp gì đi!



Thôi, không nghĩ nữa, dù sao nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra.



Không ai biết, bởi vì điều đi quá nhiều quân đội, trung tâm C thị đã gần như thất thủ.



END 75