Trọng Sinh Chi Phu Lang Nghĩ Ta Là Tra Nam

Chương 18 :

Ngày đăng: 09:35 18/04/20


Edit: Arisassan



Hội ngắm hoa trên căn bản đều là một ít thiếu gia, công tử trẻ tuổi tham dự, cùng với tân hôn phu phu. Là chỗ giao lưu tụ hội của các quan to quý nhân.



Những chủ quân như cha y cũng tham gia nữa, đa số là để tìm hiểu thêm về các thiếu gia, công tử chưa lập gia đình, cân nhắc việc hôn nhân cho hài tử của bản thân.



Vì chuyện hôn nhân của mình nên các tiểu ca nhi đều cố gắng biểu hiện hết sức, những công tử biểu hiện tốt trong hội ngắm hoa sẽ có danh hiệu riêng cùng đông đảo người hâm mộ, song song đó việc hôn nhân của họ cũng sẽ vô cùng tốt.



Biệt danh “đệ nhất mỹ nhân”, Như Ngọc công tử, người đứng đầu trong Tứ đại công tử của y cũng là danh hiệu y đạt được trong một lần hội ngắm hoa. Mấy hư danh kiểu này, những gia tộc phú quý cũng vô cùng coi trọng. Cưới được tiểu ca nhi có danh hiệu như thế, tựa như rất được nở mặt nở mày.



Đời trước không lâu sau khi y thành thân, Ninh Vũ không dẫn y đi, mà lại mời Viên Trí Chi, ngồi chung một chỗ với Viên Trí Chi, biểu hiện vô cùng thân mật. Cả vòng thượng lưu đều biết chuyện y không được sủng ái, đều coi đó là chuyện cười. Phảng phất như vầng sáng trên đầu y mấy năm trước sáng bao nhiêu thì bây giờ bị người khác chê cười bấy nhiêu.



Mấy chủ quân cùng tiểu ca nhi từng bị tên tuổi của y chèn ép, dường như vô cùng hãnh diện, dùng mọi cách để chửi bới y.



Dù y không thường xuyên ra khỏi cửa, từ biểu tình cùng ngữ khí của hạ nhân trong phủ cũng biết được đôi điều.



“Nếu ngươi không thích loại hoạt động tẻ nhạt kia, vậy chúng ta tự mình đi du ngoạn đi.”



“Đi chứ, tại sao lại không đi?” Đời trước y không đi, cha do quá tức giận nên cũng không đi. Thanh danh của Ninh phủ bị Ninh Vũ vứt đi hoàn toàn, thế mà hắn vẫn trưng ra khuôn mặt đắc ý dào dạt, không biết rằng ở sau lưng mọi người đều đang cười nhạo hắn, cười nhạo Ninh Vũ.



Dù cho không yêu thích chính quân, cũng sẽ không giống như Ninh Vũ, công khai ra không che giấu chút nào, dây dưa không rõ với tiểu ca nhi khác. Sủng thị diệt phu là điều tối kỵ. Chính quân vốn đều là đích tử đến từ các gia tộc có gia thế tương đương hoặc kém hơn một chút. Đích tử chính kinh cũng cao quý hơn hài tử của thị lang gấp mấy lần.



[*chính kinh: đứng đắn, chính đáng, hợp tiêu chuẩn, đúng quy cách]
“Dạ có, thưa cha.”



“Tốt, vậy chúng ta đi chung đi. Cũng nên để những người kia diện kiến Ngôn Khê của chúng ta, thiếu chủ quân của Ninh phủ.”



Tống Ngôn Khê biết, cha đây là muốn làm chỗ dựa cho y, đồng thời giới thiệu y cho những chủ quân khác, rằng y là thiếu chủ quân mà cha thừa nhận. Cha vẫn luôn đối xử với y vô cùng tốt, luôn bảo vệ y, dạy dỗ y. Chưa bao giờ gây khó dễ cho y, không giống như mấy nhà khác, luôn phải rập khuôn theo quy củ, làm tròn đạo hiếu.



Tống Ngôn Khê nằm nhoài lên đùi cha, Ninh cha vuốt vuốt tóc Tống Ngôn Khê: “Tóc của Ngôn Khê thật đẹp, vừa đen vừa mượt. Không như ta, già cả rồi, tóc bạc cũng có.”



“Cha không có già, cha xinh đẹp nhất. Không ai có thể xinh đẹp hơn cha.”



Ninh cha cười tươi đến mức nếp nhăn trên khoé mắt đều hiện ra: “Không hổ là tiểu phu phu, ngươi nói y hệt như Ninh Vũ, cả giọng điệu cũng tương tự.”



Ninh Vũ ngồi bên cạnh mắt lạnh mà nhìn, Tống Ngôn Khê đoạt mất vị trí trước đây của hắn, từ trước đến nay hắn luôn là người được nằm gối lên đùi cha, được cha vuốt tóc.



Hắn thất sủng. Thất sủng trên toàn bộ phương diện. Hiện giờ hắn đã biết được cảm thụ của phụ thân. Qủa nhiên là phong thuỷ lưu chuyển.



“Nhắc mới nhớ, lần trước lúc Vũ nhi đến hội ngắm hoa với ta, còn được chủ quân của các phủ khác khen là không háo sắc, không trầm mê trong oanh oanh yến yến đó. Cũng do buổi tụ hội đó có rất nhiều tiểu ca nhi đến du ngoạn, tiểu thiếu gia nhà bọn họ đều đã chạy biến từ sớm, chỉ có Vũ nhi là an phận ngồi lại làm bạn bên cạnh ta. Đúng là một đám thiếu hiểu biết.”



Tống Ngôn Khê thầm gật đầu trong lòng, đúng thế đúng thế, Ninh Vũ mà không trầm mê sắc đẹp thì mới là chuyện cười buồn cười nhất ấy, liên tục nạp người vào hậu viện, không ai nhanh bằng hắn cả.



“Nói Vũ nhi không háo sắc quả thật là câu nói đùa lớn nhất, nếu không thì sao hắn vừa liếc mắt một cái đã định tình với Như Ngọc công tử của chúng ta chứ. Từ rất sớm đã đòi cưới mỹ nhân về nhà. Lần này chúng ta tham gia, sắc mặt của mấy chủ quân đó chắc chắn sẽ rất thú vị.”