Trọng Sinh Chi Trang Thiển

Chương 63 : Vây Quét (Hạ)

Ngày đăng: 10:32 18/04/20


Rất nhanh, từng tốp tang thi bậc một bị hấp dẫn tới tiêu diệt hầu như không còn, thu dọn một hồi, mọi người bắt đầu tiến quân đi xuống.



Đường Duẫn Triết cầm một cái máy tính bảng, trên đó biểu thị năm điểm nhỏ màu xanh lá với chung quanh là vô sô đường nét lập thể khiến nó phá lệ dễ thấy: “Thang máy thông xuống tầng hai không còn dùng được, cầu thang thì có năm, lúc này năm con tang thi cấp hai thì đã có ba con quanh quẩn ở lối đi cầu thang A1 cùng A2, hai con lạc đàn khác thì vẫn lãng đãng, tạm thời thì một con ở lối B, một con thì gần lối C.”



“Lối đi A1 và A2 là đường đi thông xuống tầm ngầm ba?” Trang Thiển ngẫm nghĩ.



Đường Duẫn Triết gật đầu: “Tài liệu cho biết vì tầng ngầm ba vô cùng bí ẩn, nên chỉ có hai lối đi bí mật, thậm chí rất nhiều người công tác trong đây luôn không biết nó tồn tại, trong đó một lối là dùng công nghệ khống chế, hiện tại thì chẳng sử dụng được nữa, còn có một cửa đặc biệt ngay tại lối đi A1 cùng A2 ở tầng ngầm hai.”



Lúc này mọi người chạy tới cầu thang tầng ngầm một.



“Chúng ta tách ra thôi.” Cố Thần nhíu mày nhìn vách tường tràn đầy máu đã khô cùng thịt vụn, chỉ mới nhìn thôi thì cũng nhận ra rằng trung tâm nghiên cứu đã từng phát sinh thảm trạng gì.



Mạnh Viễn cong mắt cười tủm tỉm, tư thái thoạt nhìn rất nhàn nhã: “Tán thành.”



“Không vấn đề.” Ánh mắt Diệp Cảnh Trình do dự trên người Diệp Hi Văn vài giây, rồi kiên định gật đầu.



Những người khác cũng nháo nhào tỏ vẻ không ý kiến.



“Diệp Cảnh Trình, Diệp Hi Văn đến lối đi C, Mạnh Viễn cũng đến cửa C, những người khác chia ra đi tới hai lối A.” Trang Thiển rất nhanh phân phó nhiệm vụ.



Tang thi cấp hai sớm đã ngừng việc thối rữa, sự thật thì, sau khi tiến hóa, thương thế trên người bọn nó tất cả đều được chữa trị, da thịt có màu xanh đen và trở nên khô quắt, phối hợp với móng tay sắc nhọn cùng ánh mắt phiếm đỏ, khiến bọn nó thoạt nhìn như mới từ hầm mộ chui ra. Sức lực tụi nó cực lớn, thậm chí một bộ phận có thể sử dụng dị năng, làm cho người ta đau đầu không thôi.



Đám tang thi cấp hai hiển nhiên không phải đối thủ của Mặc Huyền tiểu đội, huấn luyện nghiêm khắc cùng với phối hợp ăn ý, rất nhanh năm con tang thi đều bị giết sau một kích.



Lúc sau Phương tướng quân cho mở khóa nhỏ ở cửa chính, cửa lớn thông xuống tầng ngầm ba chậm chạp mở ra, hành lang hẹp dài tối u u, vách tường bằng kim loại kéo dài đến tận mặt đất, lạnh lẽo vô tình.



Theo trình tự vận hành, hệ thống điện vốn đã dừng hoạt động bắt đầu khởi động, từng ngọn từng ngọn đèn sáng bừng lên, chiếu sáng hành lang tối om, Đường Duẫn Triết theo bản năng nuốt nước miếng: “Mọi người nói coi chúng ta mà đi vào sẽ không bị tia laser gì đó bắn chứ?”



“……”



Không khí vốn khẩn trương bỗng dưng dịu hẳn đi.
“A!” Cô gái nhỏ đột nhiên phát ra tiếng khiến mọi người nhảy dựng, “Em đồng ý với chú là không dẫn người đến gặp chú ấy!”



“Chú?” Trang Thiển lập lại lần nữa.



Cô gái nhỏ nhìn Mạnh Viễn, gật đầu, nói rất nhanh: “Chú ấy rất tốt nghen. Em vốn muốn trộm chạy tới tầng một thì có quái vật đuổi bắt em, em trốn trong một căn phòng dưới thang máy, nhưng tránh trong phòng được vài ngày thì bị quát vật phát hiện, chú đã cứu em, mấy hổm nay vẫn là chú chăm sóc em đó!” Nói xong cô nhóc hít hít mũi, nhìn về phía Mạnh Viễn, ánh mắt đo đỏ thiệt đáng thương.



Úc Mộng Dao an ủi vỗ về đầu cô bé con, thần sắc cũng không tốt lắm.



“Chẳng nhẽ là dị năng giả?” Đường Duẫn Triết cất máy tính bảng đi, “Tầng ngầm bị chắn rồi.”



“Không thể nào.” Trang Thiển nhìn về phía hành lang, ngọn đèn máu trắng sáng chói chiếu đến rõ ràng, không có bóng đen, cả tầng ngầm thoạt lạnh lẽo vô tình, hệt như một chiếc bẫy lớn, dưới vẻ ngoài an toàn là vô tận khủng bố.



Tất cả mọi người không lên tiếng.



Sau một lúc, Cố Thần hỏi cô gái nhỏ: “Chú là quái vật hả?”



Cô gái nhỏ trầm mặc một hồi mới đáng thương cực kỳ ngước mặt lên, hốc mắt đỏ ửng: “Chú không giống quái vật… Chú là người tốt…” Bộ dáng vô cùng khẳng định.



Nhưng không đợi người khác hỏi, cô bé cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Nhưng da chú ấy có màu trắng xanh, hơn nữa giọng nói cũng là lạ sao á, còn nữa… mắt chú thực đỏ…Ừ… Tay cũng lạnh như băng…mặt không biểu tình…” Giọng của cô bé càng ngày càng nhỏ xíu, cuối cùng chẳng còn tiếng nào.



“Hítttt…” Đường Duẫn Triết hít một hơi khí lạnh, tang thi cấp ba!



Biểu tình của mọi người trở nên ngưng trọng.



Cô gái nhỏ nâng đầu lên, kiên trì và cố chấp: “Chú là người tốt!”



Rất rõ ràng, con tang thi cấp ba này không biết vì sao lại bảo vệ bé con, khắc chế dục vọng ăn thịt của bản thân, nhưng cho dù là một đứa nhỏ, những ngày sớm chiều ở chung cũng sinh ra hoài nghi, tuy nhiên bởi vì khờ dại, cho nên bướng bỉnh kiên trì bảo vệ tang thi là người tốt của mình.



Đột nhiên, không khí trở nên thực trầm mặc, Trang Thiển nhẹ nhàng hít một hơi: “Tang thi cấp ba khôi phục trí nhớ con người.”