Trọng Sinh Chi Trang Thiển
Chương 78 : Lạc định (ổn định)
Ngày đăng: 10:32 18/04/20
X: Trong câu trần ai lạc định – mọi chuyện đã rồi
Lúc tiểu đội Mặc Huyền rời khỏi S thị, nội bộ công hội mạo hiểm giả đã như nước nóng dầu sôi, những quy tắc lớn đều là chết, những chi tiết tỉ mỉ nhỏ nhặt Chu Tễ sẽ tự động điều chỉnh. Qua vài ngày còn có người bên B thị đến trợ giúp, Cố Thần viên mãn hoàn thành nhiệm vụ, đi theo quân đội trở về B thị.
“Mộc Mộc, sắp tới, chớ ngủ.” Cố Thần dịu dàng đánh thức Trang Thiển đang tựa vào vai, biểu tình lại như con thú lớn được ăn no nê.
Trang Thiển chậm rãi mở mắt, yên lặng trừng mắt nhìn Cố Thần một phen, đứng dậy, chỉ cảm thấy eo hông ẩn ẩn nhức, không khỏi lại liếc mắt Cố Thần thêm cái – không biết tiết chế!
Lúc này, phi cơ từ tốn hạ xuống, vững vàng đáp trên mặt đất.
Tiểu Vương rời đi trước, kính cẩn chào hỏi rồi mới rời đi, cậu còn phải giao báo cáo nữa, những người khác cũng chào một tiếng rồi về nhà.
Trang Thiển vừa ra khỏi sân bay liền trông thấy anh hai nhà mình đứng đó, bên cạnh là Cố Hựu dựa vào với ý cười trong suốt. Có thêt thấy Trang Triệt luôn để ý tới tiểu đội Mặc Huyền, biểu tình trong trẻo nhưng lạnh lùng cũng dịu đi, nở nụ cười: “Hoan nghênh trở về.”
“Anh hai.” Trang Thiển rất kinh hỉ, “Sao lại rỗi rãi chờ ở đây?”
“Anh hai, Trang đại ca.” Cố Thần ngoan ngoãn chào thưa, trong mắt cũng mang theo ý hỏi, dù sao lúc trước họ đều cực kỳ bận rộn đến gặp mặt cũng khó nữa là, hắn vẫn luôn thực lo lắng.
Cố Hựu chú ý tới hơi thở hài hòa khó hiểu giữa Trang Thiển và Cố Thần trong lúc này, đứng bên nhau giơ tay nhấc chân đều tràn ngập ăn ý, tựa hồ trời sinh đôi bên vốn phải ở cạnh nhau. Tuy Trang Thiển và Cố Thần trước kia cũng cực kỳ thân mật, nhưng giờ có chút khác, chính là có thêm loại ‘khí’ triền miên và dung hợp. Nghĩ tới gì đó, Cố Hựu cười càng thêm hút người: “Chuyện căn cứ đều đã xong.”
Đoàn người vừa đi vừa kể lại tình hình trong căn cứ, một nhà Cố gia độc đại là không thể nào rồi, tập trung quyền lực quá độ thì sẽ biến mình thành bia ngắm tiếp đó mau chóng đi tông. Hiện giờ thiên hạ căn cứ B thị phân thành năm, Cố gia với Tằng gia, Nhan gia quan hệ mật thiết; Trần gia, Dư gia có giao hảo, độc phái Trương gia trước đó bị đè áp chặt chẽ, ngã xuống vũng bùn. Năm thế lực lớn nhất, cùng thế lực gia tộc to to nhỏ nhỏ khác đan xen, nhưng hướng chuyên môn lại bị thượng tầng gắt gao nắm giữ, khu an toàn B thị giao long còn nhỏ bay vút lên cao, giữa sóng to cưỡi mây đạp gió, chỉ chờ thời cơ lướt qua long môn, bay liện nơi chân trời.
Cố Thần lắc lắc đầu, bọn họ mới về có một ngày, buổi chiều hôm qua chỉ là qua quýt hỏi nguyên tắc tình huống này nọ, sau đó liền bị ông nội Cố đuổi đi nghỉ ngơi.
Trang Thiển thu lại tầm mắt nghi vấn, quyết định lát nữa về rồi hỏi.
Mới vừa bước vào nội thành, tức thì trông thấy Lý Kế Nghiệp cùng bạn gái nhỏ Tạ Tình của gã trực diện bước tới.
Trang Thiển cùng Cố Thần mắt nhìn thẳng, nhưng Lý Kế Nghiệp khi cả bốn còn cách hai bước liền dừng lại, nở nụ cười tươi, nhưng vừa phải, không thể xoi mói: “Đã lâu không gặp.”
“Chào hai anh.” Tạ Tình ngược lại rút đi một chút già giặng, tóc dài xõa vai có vẻ đằm thắm dịu dàng, nhưng sự quyết đoán cũng ẩn vào nơi đáy mắt. Giờ phút này cô hơi xoay người, thân thiết mà cung kính, cùng lần gặp đầu tiên hoàn toàn khác nhau.
Cố Thần gật đầu, bước đi sát qua người bọn họ.
Lý Kế Nghiệp cùng Ta Tình vẫn cười như cũ, dường như không thèm để ý, đợi Trang Thiển cùng Cố Thần đi xa mới tiếp tục lộ trình của mình.
“Thiệt không vui mà.” Trang Thiển khiêu mi.
Cố Thần nhún vai, Lý gia đến cuối thấy chết không cứu còn được phân một chén canh, âm mưu đạt được thế lực còn sót lại của Trương gia, nghe nói Lý phu nhân bị bệnh ở nhà tĩnh dưỡng, không tiếp khách, cũng chả biết là thiệt hay giả.
Nhưng những thứ đó cùng hai người chả quan hệ bao nhiêu, người biết xem xét thời thế luôn tốt hơn so với người có tâm cao tận mây xanh.