Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 790 : Ghen
Ngày đăng: 10:11 17/05/20
Âu Dương Thiên Thiên cau mày, không hiểu người đàn ông này đang nói đến vấn đề gì, cô hơi động đậy thân thể, lên tiếng:
- Vô Thần, anh làm loạn cái gì vậy? Mau thả em ra.
Thế nhưng người đàn ông không hề làm theo ý cô, ngược lại ép chặt người Âu Dương Thiên Thiên vào tường, nói:
- Đừng có đánh trống lảng, trả lời anh đi, em có hứng thú với Trịnh Gia Dĩnh?
"..."
Âu Dương Thiên Thiên rất bất lực với sự cố chấp của Âu Dương Vô Thần, cô thở hắt một hơi, hỏi:
- Con mắt nào của anh thấy em hứng thú với Trịnh Gia Dĩnh?
Âu Dương Vô Thần nghe thấy, thản nhiên trả lời:
- Cả hai mắt đều thấy.
"...."
Trả lời như mẹ thiên hạ vậy!
Âu Dương Thiên Thiên tặc lưỡi một cái, hỏi tiếp câu nữa:
- Vậy... anh cảm thấy so với người bạn trai hiện tại của em là anh, thì với chút nhan sắc và năng lực đó của Trịnh Gia Dĩnh, có thể khiến em hứng thú sao?
Âu Dương Vô Thần chớp ánh mắt đen láy, chậm rãi đáp:
- Sẽ không.
Âu Dương Thiên Thiên hài lòng gật đầu, nhướn môi nói:
- Đúng vậy, con mắt thẩm mỹ của em cực kì tốt, nên chắc chắn sẽ không thể để mắt đến ai khi đã có một người đàn ông hoàn mỹ như anh bên cạnh đâu. Huống hồ, Trịnh Gia Dĩnh còn chưa đẹp đến mức đó.
Người đàn ông nghe xong, im lặng một chút tựa như đang suy nghĩ gì đó, vài giây sau anh lại lên tiếng:
- Nhưng anh thấy em nhìn cậu ta, rất nhiều.
"...."
What? Bồi thêm hai chữ "rất nhiều" vào là có ý gì vậy? Cô chỉ nhìn Trịnh Gia Dĩnh có 2 lần thôi mà, nhiều hơn chỗ nào cơ? Hay ý của anh ấy là nhìn hơn 1 lần là nhiều rồi?
Cạn lời luôn!
Âu Dương Thiên Thiên nở nụ cười bất đắc dĩ, lắc đầu trả lời:
- Không mà, anh tin em đi có được không?
Âu Dương Vô Thần mím môi, vẫn không chịu bỏ qua cho cô, tiếp tục tra hỏi:
- Vậy tại sao em lại muốn tham gia vào dự án? Anh cảm thấy em có vẻ thích gặp mặt Trịnh Gia Dĩnh một lần nữa lắm?
Bạch Oa Oa lắc đầu, ánh mắt có chút sâu xa, đáp:
- Không đâu, cậu thay đổi như thế nào mình nhận ra được mà. Lúc nhỏ chúng ta thường chơi chung với nhau, tính cậu vừa nhút nhát vừa dễ khóc, lại rất hay sợ người lạ, thú thật khi đó không nghĩ cậu sẽ lớn được đâu. Không ngờ... chớp mắt một cái, cậu đã trưởng thành hơn rất nhiều. Bây giờ, cậu tự tin, xinh đẹp, vừa trầm tĩnh vừa dịu dàng, đến cách nói chuyện cũng ý tứ, mình bất ngờ lắm đấy.
Âu Dương Thiên Thiên nghe Bạch Oa Oa nói, cô hơi ngưng tay, nhưng rồi rất nhanh lại tiếp tục cắt miếng thịt của mình, nói:
- Con người rồi ai cũng lớn, cũng cần phải học cách trưởng thành, đâu ai có thể mãi như lúc nhỏ, đúng không?
Bạch Oa Oa cười hắt ra một hơi, cúi đầu trả lời:
- Phải, cậu nói rất đúng. Con người ai cũng cần lớn, không ai là không thay đổi....
Âu Dương Thiên Thiên nuốt miếng ăn trong miệng mình xuống, cô buông dao nĩa, vươn tay cầm lấy ly rượu bên cạnh, hớp một ngụm nhỏ.
Liếc nhìn đồng hồ trong tay, cô nhìn về phía Bạch Oa Oa, hỏi:
- Oa Oa, nếu như cậu phát hiện bạn trai hiện tại của cậu lừa dối cậu, thì cậu sẽ làm gì?
Bạch Oa Oa nhướn mày, đảo mắt đáp:
- Bạn trai hiện tại? Ý cậu nói là Gia Dĩnh sao? Không thể nào đâu, anh ấy rất tốt, sẽ không bao giờ lừa dối mình chuyện gì đâu.
Âu Dương Thiên Thiên lắc chiếc ly trong tay, mỉm cười nói:
- Cậu có vẻ tin tưởng tuyệt đối bạn trai mình quá nhỉ, nhưng mình chỉ bảo "nếu" thôi mà. Nếu như có một ngày, cậu phát hiện Trịnh Gia Dĩnh phản bội cậu, cậu sẽ làm gì?
Bạch Oa Oa hơi nheo mắt, im lặng như có chút suy nghĩ, tầm vài giây sau, cônhìn sang chai rượu vang bên cạnh, lên tiếng:
- Ưm... nếu như là vậy...
Kéo dài âm cuối câu, Bạch Oa Oa vươn tay cầm lấy chai rượu vang, dõng dạc trả lời:
- .... Thì mình sẽ dùng cái chai này, đập vỡ đầu anh ta. Có đúng ý cậu không? Hahaha.
Dứt lời, Bạch Oa Oa cười một cách tinh nghịch. Âu Dương Thiên Thiên cũng cười theo, nhưng trong mắt cô lại không hề hiện lên sự phấn khích như thế, chỉ rũ mắt, nói nhỏ:
- Thật vậy sao.
Âu Dương Thiên Thiên vừa nói xong, từ phía cửa, xuất hiện hai bóng hình quen thuộc khoác tay nhau, đang thản nhiên bước vào bên trong. Bạch Oa Oa ngồi đối diện Âu Dương Thiên Thiên, với góc nhìn của cô, vô tình nhìn thấy được khung cảnh này. Khoảnh khắc đó, nụ cười trên môi Bạch Oa Oa cứng đờ, ánh mắt... cũng hoàn toàn đứng hình.
Âu Dương Thiên Thiên không cần nhìn cũng biết lí do Bạch Oa Oa ngừng cười, cô liếc mắt xuống đồng hồ trên tay, còn 5 phút nữa là đến 8 giờ. Như vậy... có lẽ là cũng tới rồi.
Ngẩng mặt lên, Âu Dương Thiên Thiên bình thản đặt ly rượu xuống bàn, đôi con ngươi nhìn thẳng Bạch Oa Oa.
Oa Oa, mình thắc mắc đấy. Liệu cậu... sẽ thật sự làm như điều mình nói chứ?
*Bão sắp tới Tiêu ấn định là vào thứ bảy tuần này nha, 5 chương. Những ngày tiếp theo, không biết Tiêu có ra chương hay không, nên các bạn cứ kiên nhẫn đợi nhé.*
*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*