Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 793 : Vị Lão Đại Bí Ẩn

Ngày đăng: 10:11 17/05/20


Âu Dương Thiên Thiên lái xe đến bệnh viện, trên đường đi, cô và Bạch Oa Oa không nói chuyện với nhau nữa, cả hai đều lựa chọn cách im lặng, mỗi người một suy nghĩ riêng biệt. Bạch Oa Oa tựa đầu vào ghế, cô nhắm mắt lại, dường như có chút mệt mỏi. Liếc nhìn thấy điều này, Âu Dương Thiên Thiên lấy từ trong túi xách ra một chiếc khăn tay, đưa cho cô, nói:



- Cầm cự chút đi, một phút nữa thôi là sẽ đến bệnh viện.



Bạch Oa Oa huơ tay, dè dặt nhận lấy chiếc khăn rồi đưa lên trán. Thở một hơi dài, cô đột nhiên lên tiếng:



- Thiên Thiên, nếu như sau này, cậu phát hiện người đàn ông của cậu cũng phản bội cậu, vậy thì... cậu sẽ làm gì? Liệu có giống như những lời cậu nói ngày hôm nay, dám yêu, dám hận?



Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt bình tĩnh, cô mím môi, chậm rãi đáp:



- Nếu tình yêu của mình với anh ấy đủ lớn, thì sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó. Cuộc đời này, một người thật lòng yêu cậu, sẽ luôn biết gạt bỏ mọi loại quan hệ với người khác giới, và luôn cố gắng để được ở bên cạnh cậu.



Âu Dương Thiên Thiên nói xong, Bạch Oa Oa không hỏi thêm gì nữa, cô ta quay đầu sang một bên, an tĩnh ngồi im.



Đúng vậy, vì sao cô không nhận ra được điều này nhỉ? Tình yêu là phải đến từ hai phía thì mới có thể tạo nên kết quả. Nếu như chỉ một người cố gắng, thì chẳng khác nào tự biên tự diễn trong chính mối quan hệ của mình?



===========================================



Âu Dương Thiên Thiên đưa Bạch Oa Oa đến bệnh viện để chữa trị, sau đó đưa cô ấy về nhà. Vết thương của Bạch Oa oa không nhẹ khi phải khâu 6 mũi, thế nhưng Bcô ấy lại không chịu nhập viện mà kiên quyết về nhà, Âu Dương Thiên Thiên cũng hết cách.



Bạch Oa Oa về đến nhà là lên giường ngủ ngay, Âu Dương Thiên Thiên giúp cô thay xong quần áo và dọn dẹp nhà cửa một chút rồi mới rời đi. Lái xe về lại khách sạn PJH, Âu Dương Thiên Thiên muốn về phòng của mình, không ngờ vừa vào cổng khách sạn thì đụng phải Trịnh Gia Dĩnh. Anh ta đứng đó như một bức tượng, thấy cô thì liền tiến tới, hỏi:



- Oa Oa như thế nào rồi?



Âu Dương Thiên Thiên chẹp miệng, không buồn nhìn anh ta, đáp:



- Sao anh còn ở đây? Không phải nên đưa bạn gái của mình về nhà sao? Cô ấy đâu rồi?



Trịnh Gia Dĩnh biết những lời mỉa mai này là nhằm vào anh nhưng vẫn cố ngó lơ, tiếp tục hỏi:
Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, không nghi ngờ gì đáp:



- Có, nhưng là ai vậy? Có phải người anh nói với em lúc trước không?



Âu Dương Vô Thần lần này thừa nhận:



- Phải, là lão đại của anh. Cô ấy vừa được thả tự do nên đến Mỹ, và muốn gặp mặt tất cả mọi người vào ngày mai.



Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, lão đại của Âu Dương Vô Thần? Cô có từng nghe anh nhắc về người này khi ở Ý rồi nhưng mà tại sao người đó lại muốn gặp cô chứ?Hơn nữa... câu sau của anh nghe sao sai sai?



Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, có chút khó hiểu lên tiếng:



- Thả tự do là ý gì, không lẽ lão đại của anh... từng đi tù sao?



Âu Dương Vô Thần bật cười, lắc đầu đáp:



- Không hẳn là như vậy, lão đại của anh trong quá khứ từng bị giam giữ vì một số lí do, nhưng bây giờ người giam giữ cô ấy đã chết nên được thả ra ngoài. Chuyện cũng đã hơn 10 năm rồi.



Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, lại hỏi tiếp:



- Hơn 10 năm? Vậy còn bang hội của anh và những nhiệm vụ thì sao?



Âu Dương Vô Thần đảo mắt, thành thật trả lời:



- Bang hội được thành lập từ trước khi lão đại bị bắt giữ, anh là thành viên gia nhập sau nên cũng không biết bang hội có từ bao giờ nữa, chỉ biết là nó tồn tại rất lâu rồi. Sau khi hoàn thành khóa huấn luyện cấp S, lão đại đã phân chia bang hội làm 5 tổ, và anh là một trong số các đội trưởng, thành viên của tổ đội anh chắc em biết cả rồi (bao gồm Mã Nhược Anh, Elena, Stefan, Andrew và Vivian). Phân chia xong thì cũng là lúc lão đại rời đi, tuy nhiên, bằng một cách nào đó mà cô ấy vẫn có thể nắm trong tay mọi hoạt động của bang hội, và điều hành nó hơn 10 năm nay.



*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*