Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 792 : Thứ Đáng Từ Bỏ

Ngày đăng: 10:11 17/05/20


Âu Dương Thiên Thiên đi ra khỏi nhà hàng, bấm nút thang máy xuống tầng dưới của khách sạn, cô dáo dác nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng hình của Bạch Oa Oa.



Lúc này, nhiều người đi ngang qua cô đều thì thầm bàn tán cái gì đó và hướng mắt chỉ về phía cửa ra vào. Âu Dương Thiên Thiên theo hướng đó mà chạy, cuối cùng cũng phát hiện ra Bạch Oa Oa. Thấy cô ấy đang lững thững đi từng bước nặng nề, cô ngay lập tức bước đến, cầm lấy tay Bạch Oa Oa kéo lại, hỏi:



- Cậu không sao chứ?



Lúc nãy thấy Bạch Oa Oa tự lấy chai thủy tinh đập vào đầu, cô thật sự cảm thấy kinh ngạc, nếu nói là không sao, cô thật sự không tin. Và quả nhiên, đúng như điều Âu Dương Thiên Thiên nghĩ, chiếc váy trắng tinh trên người Bạch Oa Oa đã hoàn toàn bị nhiễm bẩn, những màu đỏ thẫm loang lỗ trên từng tấc vải, không thể nhận ra đây là màu của rượu vang hay là màu của máu nữa.



Liếc mắt nhìn lên, Âu Dương Thiên Thiên thấy một vệt máu dài đang chảy xuống từ một bên đầu của Bạch Oa Oa, cô vươn tay vén mái tóc trước của cô ấy lên, cau mày nói:



- Cậu bị thương rồi, mình đưa cậu đến bệnh viện.



Vừa nói, cô vừa cầm lấy tay người con gái muốn kéo đi, thế nhưng ngay lúc đó, đột nhiên Bạch Oa Oa hất văng tay của Âu Dương Thiên Thiên ra, hét lên:



- Cậu đừng động vào mình.



Âu Dương Thiên Thiên không phòng bị nên nhất thời lui về sau vài bước, cô giữ vững thân thể, chậm rãi thu tay về, đáp:



- Được rồi, mình không động vào cậu, chúng ta đến bệnh viện đi.



Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên rút trong túi ra một vật màu đen, cô bấm nút đỏ trên đó, từ đằng xa một tiếng "Bíp" kêu lên, chiếc xe đậu bên đường đã được mở khóa. Nhấc chân bước đi tới, bất ngờ phía sau cô vang lên giọng nói:



- Cậu biết rồi phải không? Chuyện Trịnh Gia Dĩnh đã lừa mình, cậu đã biết trước rồi đúng chứ?



Âu Dương Thiên Thiên quay lưng lại, cô nhìn Bạch Oa oa, mím môi gọi:
- Từ bỏ không bao giờ là điều dễ dàng, Oa Oa. Nhưng nó đáng!



Âu Dương Thiên Thiên đã trải qua gần hai đời người, cô cũng từng vì một tên cặn bã mà đau khổ, vậy nên cô thấu hiểu cảm giác của Bạch Oa Oa rõ hơn bất kì ai hết. Nhưng cô khác cô ấy ở một điểm, chính là cô lựa chọn mạnh mẽ đối đầu lại, không phải uất ức cam chịu. Cô biết đối với tình yêu sâu nặng, rất khó khăn để làm theo lý trí, nhưng phụ nữ phải biết tỉnh táo đúng lúc, nhìn ra cái gì đáng, cái gì không đáng mà buông bỏ. "Dám yêu dám hận" thực sự là lựa chọn của cô lúc đó, đến bây giờ đều chưa từng hối hận. Bởi vì chính nhờ quyết định ấy, mà sau này cô mới gặp được người thật lòng yêu cô, khiến cô muốn tồn tại tiếp tục ở thế giới đáng sợ này, dù cho con đường phía trước bây giờ vẫn còn rất chông gai. Nhưng vì người đó, cô vẫn đang sống, vẫn đang đấu tranh từng ngày với "sự thật" để bảo vệ tình yêu của cả hai.



Âu Dương Thiên Thiên dứt lời, cô đi đến chiếc xe ô tô, mạnh mẽ mở cánh cửa nơi ghế phụ ra, lên tiếng:



- Lên xe đi, mình sẽ không để cậu vì tên đó mà mất máu đến chết đâu.



Lần này, Bạch Oa Oa không còn gì để cãi nữa, cô ta cuối cùng cũng nhấc chân, bước từng bước đến chỗ của Âu Dương Thiên Thiên, rồi ngồi vào trong xe. Đóng cửa lại, Âu Dương Thiên Thiên đi vòng sang bên kia, ngồi vào ghế lái, sau đó nhấn ga chạy đi.



===================================



Lúc này, ở một nơi khác...



Mã Nhược Anh đang ở trong một căn phòng, chợt có tiếng điện thoại vang lên, cô vươn tay cầm lấy di động của mình, không nhìn màn hình mà trực tiếp hỏi:



- Có chuyện gì?



Từ đầu dây bên kia, giọng một người phụ nữ truyền đến:



- Phó chủ, người của hội vừa mới liên lạc, báo đến một tin tức. Lão đại của cô đã tới Mỹ rồi, cô ấy phát lệnh đến toàn bộ thành viên tổ Satan, muốn gặp mặt tất cả vào ngày mai. Đồng thời căn dặn, không được thiếu một ai!



*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*