Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 801 : Sợ cái gì?

Ngày đăng: 22:17 27/06/20


Trước câu hỏi của Âu Dương Thiên Thiên, Tiêu Tử Du đột nhiên im lặng, trên khuôn mặt cô không biểu hiện sắc thái khác thường, khiến Âu Dương Thiên Thiên không nhìn ra được điều gì. Không gian trong thoáng chốc lại trở về với sự lắng đọng, người phụ nữ nhìn cô một hồi rất lâu, ánh mắt sắc lẹm từng đường như đâm vào trong thân thể, rất khó chịu, rất áp đảo.



Khí thế này thật sự không đùa được, giống như của bậc vương giả vậy, từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận tràng lực mạnh mẽ như vậy đến từ một con người. Chả trách sao, đám Âu Dương Vô Thần lại sợ cô ấy đến thế.



Âu Dương Thiên Thiên siết tay, khiến những móng nhọn đâm sâu vào trong da thịt, nhưng cô không hề thấy đau, chỉ là... đang cố kiềm cơn run rẩy mà thôi.



Đúng vậy, chính là run rẩy. Cô đang sợ, vừa sợ ánh mắt của Tiêu Tử Du, vừa sợ câu hỏi mà mình vừa đưa ra sẽ có có câu trả lời, mà câu trả lời đó... rất có thể là điều cô không mong muốn. Thế nhưng, sau tất thảy, Tiêu Tử Du khi nhìn đủ thì chợt lên tiếng:



- Thiên Thiên, điều này là ai nói cho em?



Câu hỏi ngược lại một cách bất ngờ khiên Âu Dương Thiên Thiên không kịp phản ứng, theo bản năng thốt lên:



- Hả? Không... không ai nói hết.



Tiêu Tử Du chớp mắt bình tĩnh, lại hỏi tiếp:



- Vậy em có xét nghiệm ADN của hai người không?



Âu Dương Thiên Thiên một bộ mặt ngẩn ngơ, lắc đầu đáp:



- Cũng không.



Người phụ nữ nghe xong, đột nhiên nhếch môi nói:



- Thế thì Thiên Thiên, em dựa vào cái gì mà phán đoán... em với cậu ấy là anh em có cùng huyết thống?



"..."



Âu Dương Thiên Thiên bối rối trước câu hỏi của Tiêu Tử Du, cô chớp vội mắt, ngập ngừng trả lời:





- Âu Dương tiểu thư, câu hỏi của em, tôi cảm thấy đã đi xa trọng tâm của chủ đề ban đầu rồi. Hẹn một tương lai không xa, chúng ta sẽ gặp lại.



Nói rồi, người phụ nữ ngay lập tức quay đầu bước đi, khiến Âu Dương Thiên Thiên không kịp làm gì, chỉ biết thu lại thắc mắc của mình. Âu Dương Vô Thần vừa vặn đi tới, anh liếc nhìn Âu Dương Thiên Thiên rồi nhìn sang Tiêu Tử Du, nghĩ đến gì đó liền lên giọng:



- Lão đại, Thiên Thiên còn nhỏ, vẫn chưa hiểu chuyện, nếu có nói điều khiến cô không vui, xin cô đừng để bụng.



Tiêu Tử Du nhếch môi, ung dung trả lời:



- Cậu đánh giá người phụ nữ của mình hơi thấp rồi đấy. Tôi không sao, chỉ là có chuyện nên phải đi trước thôi, không liên quan đến Âu Dương Thiên Thiên.



Người đàn ông nghe thấy, trong tâm thở một hơi nhẹ nhõm. Vivian đứng bên cạnh nhìn Tiêu Tử Du, hỏi:



- Lão đại, cô phải đi sao? Vậy khi nào chúng tôi có thể gặp lại cô?



Tiêu Tử Du đảo mắt, có chút suy nghĩ đáp:



- Chuyện đó thì chưa biết, tôi vẫn còn muốn đi vòng quanh thế giới, tận hưởng sự tự do một thời gian nữa, vậy nên trước mắt sẽ không có gì cố định. Các người không phải có hai năm nghỉ ngơi sao, lo mà chơi cho thỏa thích đi, những chuyện khác không cần phải để tâm đến, tạm thời cứ như vậy đi, sau này khi tôi về hội rồi sẽ giải quyết sau.



Nói xong, cô đảo mắt nhìn một lượt đám người, thấy trên tay họ đều đã đeo nhẫn, trong lòng cũng cảm thấy yên tâm hơn rồi. Nhấc chân muốn đi, Tiêu Tử Du chợt nhớ đến điều gì đó, lại quay đầu sang nhìn Stefan, lên tiếng:



- Cậu ra ngoài, nói chuyện với tôi một chút.



Dứt lời, người phụ nữ cùng lão Tứ liền đi thẳng một mạch ra khỏi phòng. Stefan phía sau không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn theo có chút kiêng dè. Elena đứng bên cạnh ngay lập tức đẩy vai anh, gọi:



- Anh hai, ngơ ngẩn cái gì vậy? Lão đại gọi anh kìa.



Stefan liếc cô một cái, sau đó thì quay người đi ra theo.



Mã Nhược Anh nhìn bóng lưng của người đàn ông, trong ánh mắt hiện lên suy nghĩ, nhưng không lên tiếng....



*Đọc xong nhớ like chap giúp Tiêu nha*