Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 803 : Sẽ còn gặp lại

Ngày đăng: 22:17 27/06/20


Tiêu Tử Du nghe xong những lời mà Stefan nói, ngây người nhìn anh một lúc lâu. Thật ra cô không nghĩ tới tình cảm đơn phương sẽ đi xa được đến mức này, sợ hãi một người sẽ mất đi... ngay cả khi chẳng biết người đó có yêu mình hay không ư? Tại sao lại phải sâu đậm đến thế? Tại sao lại tự mình áp đặt bản thân vì một người nhiều như vậy chứ? Selina cũng chẳng thể biết được... cô ấy sẽ vẫn chỉ xem cậu là một người bạn, một đồng đội mà thôi, trừ phi.. chính cậu phải thổ lộ lòng mình trước mặt cô ấy.



Nhưng mà... một người khép kín như Stefan, liệu có đủ can đảm muốn nắm tay một cô gái hay không? Quan tâm đến cả việc trả thù của cô ấy, vậy thì có lẽ, cậu ta cũng sẽ bận tâm nhiều về chuyện của mình lắm.



Tiêu Tử Du thở hắt ra một hơi, cô quay đầu nhìn về phía trước, chậm rãi lên tiếng:



- Thế thì bây giờ cậu định làm gì, khi mà Selina đang bắt đầu kế hoạch của mình rồi?



Stefan rũ mắt, nhỏ giọng trả lời:



- Đứng đằng sau bảo vệ cô ấy, âm thầm nhưng hết sức mình, tôi chỉ có thể làm vậy thôi.



Trở thành một lá chắn, che chở cho người mình yêu ư? Đây đâu phải là "chỉ có thể" chứ, dây là... tất cả của cậu rồi.



Tiêu Tử Du chớp mắt, đột nhiên khóe miệng câu lên một nụ cười, cô quay lại nhìn người đàn ông, nói:



- Được rồi, cứ làm những điều cậu muốn đi. Nhưng mà Stefan, cậu phải hứa với tôi, khi xong chuyện của Selina, cậu nhất định phải tham gia trị liệu, được chứ?



Stefan ngước mặt lên nhìn cô, nhẹ gật đầu đáp:



- Được, tôi đồng ý với cô.



Nghe xong câu trả lời này, Tiêu Tử Du cũng không còn gì để nói nữa, cô nhấc chân đi về phía trước, nhưng chỉ vừa đi vài bước thì đột ngột dừng lại. Không quay đầu, cô lẳng lặng lên tiếng:



- Stefan, học cách quên mình để bảo vệ cho người khác là điều rất dũng cảm, nhưng mà... cũng đừng quên học cách bảo vệ chính mình. Hẹn gặp lại, cậu nhóc của tôi!





Âu Dương Thiên Thiên quả thật không thể hiện bất cứ điều gì kì lạ khi ở trước mặt đám người, còn tỏ ra rất tự nhiên là đằng khác, diễn cực kì giỏi. Nhưng nếu như đã bị phát hiện, thì chỉ có thể là Âu Dương Vô Thần đã luôn quan sát cô, mới để ý được những biểu hiện khác thường mà thôi.



Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt, một ý nghĩ thoáng vụt qua trong đầu, cô chớp đôi con ngươi trong suốt nhìn về phía người đàn ông đối diện, hỏi:



- Không phải anh nói sẽ kể cho em nghe về lão đại của anh sao? Hay là bây giờ làm liền cho nóng luôn đi?



"..."



Âu Dương Vô Thần thừa biết cô sẽ nói đến vấn đề này, mặc dù cũng đã phòng bị trước, nhưng cứ nghe giọng nũng của Âu Dương Thiên Thiên và nhìn vào đôi mắt "nai tơ" như đứa trẻ của cô ấy, thì bức tường phòng bị đó cũng nhanh chóng sụp đổ, không quá năm giây sau, anh đã đồng ý:



- Được, kể cho em nghe hết! Nhưng mà trước tiên em cần phải đi tắm đã, mau xuống giường đi, anh lấy đồ cho em.



Âu Dương Thiên Thiên vừa vui mừng đã hụt hẫng ngay sau đó, cô lắc đầu, nắm lấy tay người đàn ông đung đưa:



- Thôi mà, kể ngay đi, kể ngay đi~~



Âu Dương Vô Thần đấu tranh tư tưởng, lí trí và cảm xúc như hai ngọn lửa bùng lên không bên nào chịu nhường nhau, trước "nũng nhân kế" của Âu Dương Thiên Thiên, anh gần như đồng ý ngay tức khắc:



- Được được, anh sẽ kể cho em mà. Nhưng chuyện rất dài, có thể sẽ mất nhiều thời gian, nếu nghe xong em lại ngủ mất thì sẽ qua ngày hôm sau luôn đấy. Đến lúc đó, đừng có đánh anh, nói anh không nhắc nhở em đi tắm nhé?



Lần này, Âu Dương Thiên Thiên nghe đến bị thuyết phục, cô hậm hực vài tiếng, cuối cùng cũng đứng dậy, rời khỏi giường và tiến đến tủ quần áo, lấy đồ ngủ ra rồi vào phòng tắm. Âu Dương Vô Thần cười bất đắc dĩ nhìn theo, sau đó đi tới lấy từ bên trong tủ ra đồ ngủ của mình và cả máy sấy tóc, chuẩn bị hết mọi thứ thật đầy đủ.



Lúc này, đột nhiên có tiếng chuông vang lên, Âu Dương Vô Thần lấy điện thoại ra, đưa lên tại nghe. Ngay lập tức, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói:



- Boss, tôi mang đồ của ngài đến rồi đây!



*Đọc xong nhớ like chap cho Tiêu nha*