Trọng Sinh Mạt Thế Công Lược
Chương 60 : Đội thăm dò Thái Hành Sơn
Ngày đăng: 10:38 18/04/20
Căn cứ Tây Bắc bắt đầu chính thức chiêu mộ nhân viên, chấp hành nhiệm vụ đi vào dãy núi Thái Hành Sơn.
Nhiệm vụ trên bản treo ở đại sảnh, chữ viết màu đỏ ghi nội dung nhiệm vụ. Mà sau nó, còn ghi chú SSS cực rõ ràng. Tiếp sau là cấp bậc nhiệm vụ, ai ai đều biết.
Đội ngũ dị năng nhìn thấy nhiệm vụ này đều túm tụm khe khẽ thảo luận.
Cùng lúc đó, nhiệm vụ dị năng giả trong đại sảnh của mọi căn cứ khắp Hoa quốc, nhiệm vụ thứ nhất đều biến thành nhiệm vụ này, hơn nữa liên tục tồn tại.
Mục Siêu nhìn thoáng qua, liền đi tới chỗ đăng ký. Một hàng dài đứng trước nơi ghi danh. Không ít đội ngũ là vì hỏi thăm tường tận nội dung nhiệm vụ. Chính thức đăng ký lại chẳng có.
“Trời đất! Có người đăng ký nè má ơi!” Trong đám người chợt òa lên một giọng nói kinh ngạc của đàn ông.
Thảo luận của đám người từ điểm đặc biệt trong nội dung nhiệm vụ tức khắc biến thành sắp xếp đội ngũ kia.
Người đứng trước Mục Siêu đã tản bớt. Rất mau đã tới phiên bọn họ.
“Chào anh, làm ơn đưa dấu hiệu đội ngũ dị năng của các anh.” Cô tiếp tân trẻ nở nụ cười tiêu chuẩn. Thái độ kính cẩn.
Mục Siêu đưa dấu hiệu đội ngũ tới. Cô gái trẻ cầm qua quét một cái trên máy.”Cho hỏi nhiệm vụ các anh muốn đăng ký là…?”
“Nhiệm vụ SSS đầu bảng còn nhận được chăng?”
Cô gái tiếp tân kinh ngạc rồi mới lập tức cười nói: “Dĩ nhiên là còn. Trước khi thời gian nhiệm vụ chấm dứt, đội ngũ nào cũng có thể báo danh.” Xác nhận lần nữa, mới đăng ký tin tức tiểu đội của Mục Siêu vào máy tính.
Phàm là người Tây Bắc căn cứ, cơ hồ đều biết rõ thành viên đội Nam chinh khi đó. Cho dù không biết hết người ta, cũng sẽ có chút ấn tượng với đội ngũ mang theo cả con nít này.
Tuy có bọn họ mở đầu, nhưng mọi người phát hiện rằng, nhiệm vụ dù bị hai đội nhận vậy mà vẫn chưa biến mất. Phía sau họ, hò hét ầm ĩ đòi xếp hàng.
“ Chắc chẳng ngon ăn đâu nhỉ?” Mục Siêu ngược lại không đi. Đứng một bên nhìn người đăng ký. Tuy chỉ nhận thức bề ngoài là không đúng.
“Phải, rất nhiều người. Nhiệm vụ này cũng không riêng căn cứ chúng ta.” Bên cạnh đột nhiên toát ra một thanh âm. Mục Siêu xoay người, liền thấy Tiểu Cảnh vẫy tay với mình.
Hoàng Phong thả Quân sư bị hắn quấn quýt lèm bèm nửa ngày mà vẫn không phiền chán ra. “Tiểu Mục à chúng tôi cũng nhận nhiệm vụ này nhưng vì quái gì phải đến Thái Hành Sơn nha? Quân sư mới nói cho bọn tôi biết căn cứ nhất định sẽ lựa chọn người hành động. Chúng tôi cũng bị bị chọn lựa hay sao? Móe ơi tui không muốn tách khỏi Quân sư nhà tui đâu nha oa oa oa…”
Hắc tuyến… Cái cảm giác Nhị Hoàng lải nhải như vậy thân thiết quá chừng nhất định là ảo giác!
Người hai đội hẹn đi ra ngoài. nhiệm vụ bọn họ có thể làm không nhiều. Chi bằng để người khác làm đi.
Họ chưa đi ra ngoài được bao lâu, liền nghe thấy loa phát thanh ven đường, giọng cô phát thanh viên trong trẻo ôn hòa thông báo tin tức. Đồng thời, Đỗ Minh cũng cao hứng vui sướng từ xa xa chạy về phía bọn họ.
Tiến sĩ Khương Hiệp nghiên cứu thành công thuốc biến người thường thành dị năng giả!
Đoạn tin của cô phát thanh viên, khái quát một chút chính là tin tức này.
Tỷ thí ngày đầu tiên của Mục Siêu cùng Thẩm Sâm đã xong. Hai người là cùng một ngày. Rất nhiều người biết thực lực của họ đều ngầm thở phào. Bất quá cho dù cùng một ngày, hai người cũng thuận lợi được chọn.
Kế tiếp. Tô Hàng thiếu chút nữa liền bị lọt ra, mờ mịt đứng vị trí thứ mười hai. Những người khác đều thuận lợi tiến vào đội thăm dò Thái Hành Sơn. Trong ‘Lôi Đình’, chỉ có Lôi lão đại, Tiểu Cảnh, Quân sư cùng Nhị Hoàng. Thằng choai choai Nhị Hoàng vì hay lải nhải, chút xíu nữa là đánh nhau với người cùng tổ thắng.
Còn Đỗ Minh? Thiếu niên vừa trở thành dị năng giả này bị đánh thảm. Nhưng vừa vặn cấm tên ở hàng thứ mười hai.
Tô Hàng tỏ vẻ cảm thấy cùng tên này bằng hạng thì cậu nhóc thật sự là một con gà bệnh oa.
Tô Viện nhịn không đặng nhìn về phía Đỗ Minh bị đánh thành đầu heo. Đỗ Minh sau khi thắng, cơ hồ là bị nhóm bạn trong đội nâng ra. Máu me đầy mặt, quần áo bị cháy từng lõm từng lõm. Còn có dấu cắt của phong Nhận. Cả người đều là máu. Tuy miệng vết thương không sâu, nhưng thắng ở chỗ nó nhiều nha. Nên Đỗ Minh thoạt nhìn mới thảm như thế.
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt Tô Viện. Đỗ Minh nâng mắt lên nhìn lại, vừa lúc chộp được tầm mắt kích động vội dời đi của Tô Viện.
Vợ yêu nhìn mình ôi chao. Tuyệt quá. Hít —— đau đau đau… Vợ yêu xuống tay thực ác quá à. Nhưng có tiếp xúc là có tiến bộ!
Đối thủ của Đỗ Minh? Sáu trăm người đâu! Tô Viện “rất không may” rút trúng tổ của Đỗ Minh. Vừa bắt đầu đã đuổi theo đánh Đỗ Minh. Bởi vì là vợ yêu, Đỗ Minh không dám đánh lại.
Hai người trẻ tuổi đuổi đuổi đánh đánh dọa ngây đơ một đám người. Nhưng rất mau, hỗn chiến bắt đầu. Mục tiêu của Tô Viện tuy là Đỗ Minh, nhưng khi những người khác đánh Đỗ Minh cô nhóc liền hất ra một phong nhận. Đỗ Minh cũng làm y thế.
Hai người chính là tiết tấu yêu nhau giúp nhau giết chớp nhoáng quả thực đâm mù mắt nha.
…
Sáu mươi người, ngay tới Phi Ly cũng có mặt trong đó.
Vốn có người tỏ ra khinh bỉ cười nhạo với bé con mới năm tuổi này, nhưng trong ngày hỗn chiến thứ năm, bọn họ mau chóng cười hết nổi. Nếu không phải Mục Siêu ở đó lên tiếng ngăn cản, ngày hỗn chiến hôm đó chả biết có bao nhiêu người chết dưới sự xem thường của mình.
Phát hành lý cho mỗi người.
Nghỉ ngơi một ngày, sẽ lập tức xuất phát. Đi về hướng Thái Hành Sơn.
Cái hôm nghỉ ngơi, Khương Hiệp tới gặp Mục Siêu. Hai người đóng cửa, chả biết nói chuyện chi. Khi đi ra, sắc mặt Mục Siêu cực kỳ khó coi.
Trong mắt Khương hiệp lộ ý xin lỗi, nhưng lại rất kiên định.
Thẩm Sâm nhìn bộ dáng Giản Thành chẳng hiểu gì, biết ngay gã cũng chẳng rõ hai người nói chuyện chi. Khương Hiệp liếc mắt nhìn qua, ý tứ hàm xúc cảnh cáo rất rõ ràng.
“Sắc mặt em không tốt.” Thẩm Sâm nắm tay Mục Siêu nói.
Chuyện Mục Siêu suy nghĩ bị câu nói này của hắn phục hồi lại tinh thần. “Không có gì.” Cậu nở nụ cười trấn an Thẩm Sâm, bước nhanh về phía trước. Rành rành là đang trốn tránh. Thẩm Sâm không vui nhíu mày, nhưng cũng không hỏi thêm.
Ban đêm. Hai người ôm nhau ngủ. Là buổi tối đầu tiên không trao đổi nói chuyện. Chỉ là thân dán thân. Gì cũng không nói.
Tác giả có chuyện muốn nói: chương tiếp phỏng chừng cũng bị khóa. Ngao ngao ngao….