Trọng Sinh Tầm An
Chương 12 : Tỷ muội tâm sự
Ngày đăng: 20:09 18/04/20
Tác giả: Luna Huang
Dùng qua bữa cơm, Diệp Cẩn Huy cho hạ nhân bên viện của mình mang đồ của Diệp Cẩn Huyên đến Nghi Thủy viên. Nói thì là hoành tráng như vậy nhưng nàng vừa từ Trúc Huyền am trở về chỉ có vài kiện y phục một người cũng có thể mang được.
Diệp Cẩn Liên cùng Diệp Cẩn Linh đưa Diệp Cẩn Huyên đến hoa viên tản bộ. Hoa viên của Diệp gia nàng không quen thuộc cho lắm bởi vì đời trước nàng chỉ ngồi ở trong phòng một mình chơi cờ hoặc chép kinh, gảy đàn, học thêu thôi.
Hai nha hoàn thiếp thân của Diệp Cẩn Linh và Diệp Cẩn Liên đi phía sau cầm đèn lồng. Bọn họ ngồi ngoài bộ bàn ghế đá trong viện nhìn cảnh đêm.
Diệp Cẩn Liên mở lời trước phá bỏ không khí im lặng giữa ba người, nhân tiện mang thắc mắc trong lòng hỏi ra: "Tứ muội muội làm sao cùng Khương công tử quen biết? Theo ta biết thì hắn chỉ nhìn tam muội muội thôi." Hôm chuyện tặng khăn này sợ là có người cho vào sổ từ từ tính a.
"Đúng a, ta cũng muốn hỏi y hệt như thế." Diệp Cẩn Linh cười híp mắt bày tỏ suy nghĩ trong lòng như bọn họ thật đã quen từ nhiều đời rồi: "Đã vậy còn tặng khăn tình tứ như vậy nữa."
Sở dĩ các nàng dám cùng Diệp Cẩn Huyên bạo gan mở miệng không kiêng kỵ là vì nghĩ nàng ở Trúc Huyền am nhất định tâm tư không sâu xa như những người khác. Lại nói cùng thân phận thứ nữ như nhau nên dễ trò chuyện hơn.
Diệp Cẩn Huyên thầm than khổ, nàng cũng muốn biết đáp án a. Nàng thực sự là cùng bọn họ nhận biết đã hai kiếp người rồi nên cũng không e ngại thổ lộ: "Hắn giúp phụ thân giữ lại mặt mũi không phải là có ý với muội đâu."
Diệp Cẩn Liên cảnh giác nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng nhắc nhở: "Chính vì chuyện này mà lúc nãy tam muội muội không được vui, sau này tứ muội muội để ý một chút mới tốt."
Ở trong phủ này ngoài Diệp Nghêu cùng Tả thị ra thì người có quyền hành chính là Diệp Cẩn Huy cùng Diệp Cẩn Ninh, Hồ thị chỉ là hữu danh vô thực.
Nàng là thứ nữ luôn chịu sự khi dễ vô hình nên lời ăn tiếng nói cũng rất phải cảnh giác. Thấy được Diệp Cẩn Huyên vừa về thì mẫu nữ Tả thị đã không vui sợ là mai sau khó sống a. Nhưng Diệp Cẩn Huyên còn may mắn hơn nàng là có đại ca cùng mẫu thân làm chỗ dựa.
Diệp Cẩn Linh không chút kiêng kỵ vặn khăn trong tay bĩu môi trách: "Tam muội muội cũng thật là quá đáng, không thích người ta nhưng lại cứ muốn người ta phải nhìn mình là thế nào? Nam tử khắp kinh thành này ai cũng lưu ý nàng vẫn còn chưa vừa lòng sao?"
Nàng chính là không thích tính cách thích coi mình là nhất của Diệp Cẩn Ninh. Biết làm sao được người ta là đích nữ còn nàng là thứ nữ. Mỗi ngày bị khi dễ cũng rất khó chịu cơ mà.
Diệp Cẩn Huyên nhìn bọn họ long lanh mắt, rất muốn nói cho bọn họ biết những thứ bản thần cùng bọn họ đã trải qua ở kiếp trước nhưng nàng không thể. Nàng biết chuyện này chỉ có giấu kính trong lòng đến hết đời này.
Diệp Cẩn Huyên hừ một tiếng bất mãn rồi nói: "Làm sao không phải nam nhân bình thường chứ, vẫn là thấy trăng quên đèn thôi. Muội nói cho hai người biết trong thiên hạ này hễ là nam nhân muội đều không thích."
Nói xong nàng lại nhớ ra rồi bổ sung thêm: "Trừ đại ca." Tuy nàng biết Diệp Cẩn Huy cũng như vậy nhưng là hắn đối với nàng tốt nàng liền không ghét bỏ hắn. Lại nói hắn là thân huynh trưởng của nàng nên có thể xấu xa với bất kỳ nữ nhân nào trừ nàng và Hồ thị.
Diệp Cẩn Liên nghe được kinh hỉ không ít nha. Đây là do ở am ni cô lâu quá nên mới có ác cảm với nam nhân sao? Mặc kệ, nàng tin chắc Diệp Cẩn Huyên sau khi gặp được thái tử một lần cũng sẽ ngượng mộ hắn như các nàng thôi.
Nàng khẽ nhắc nhở: "Muội dám nói thái tử như vậy, vũ nhục hoàng thất là tử tội đấy." Trước đến nay không ai dám nói như vậy đâu.
Đời trước nàng làm hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ có cái gì mà không dám nói. Hắn chỉ là thái tử thôi mà nàng sợ gì hắn: "Hai người chỉ nên dừng lại ở mức ngưỡng mộ thôi không nên có mơ tưởng gả vào hoàng tộc, nơi đó không tốt đâu."
Diệp Cẩn Linh nghe xong liền bĩu môi hừ một cái thật kêu: "Ta vẫn là muốn gả cho hắn." Nam tử như vậy mới xứng đáng để nữ nhi trao thân gửi phận chứ.
"Trong đông cùng có bao nhiêu nữ nhân biết khi nào hắn mới sủng hạnh đến nhị tỷ, cho dù gả được thì thế nào, giai nhân nhiều như vậy đến tên hắn còn nhớ không nổi. Lại nói nữ nhân tranh sủng chính là đáng sợ, đến mạng cũng không còn." Diệp Cẩn Huyên nói đế phẫn nộ dường như mất luôn vẻ đoan trang giả tạo của mình.
Nếu cứ để bọn họ như thế này thì e kết quả sẽ cũng không khác đời trước là bao nhiêu đâu. Nàng phải thức tỉnh họ thôi, bởi nàng chính là ví dụ điển hình nhất, đến chết cũng không toàn thây.
Diệp Cẩn Liên im lặng hồi lâu mới chậm rãi nói: "Tứ muội muội nói đúng, nhị muội muội không nên cố chấp với ý kiến của mình."
Nàng thực sự không nghĩ đến Diệp Cẩn Huyên mở miệng lại trúng ngay những thứ nàng lo lắng. Chính vì lý do này nàng cũng cố gắng ép bản thân không nên đối với hắn vượt quá xa giới hạn cho phép. Nhưng điều khiến nàng kỳ lạ chính là vì sao Diệp Cẩn Huyên lại hiểu rõ những chuyện này?
Nói qua nói lại họ cũng giải tán. Diệp Cẩn Huyên đi về phía Nghi Thủy viên.
--------Phân Cách Tuyến Luna Huang---------
Hôm nay tâm trạng vui vẻ up lượt đến ba chương nha, chúc các nàng vui vẻ