Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 102 : Thịt nát trong nồi
Ngày đăng: 16:45 18/04/20
Edit: Py Siêu Nhân
Beta: Sakura
Tiếng cãi nhau của Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa đứng ở cửa ra vào cũng có thể nghe thấy, cả hai có vẻ rất tức giận.
“Nói chuyện gì về phòng ốc đấy.” Liên Thủ Tín cau mày nói. Chuyện tòa nhà trên thị trấn kia, hắn còn không biết.
“Đại bá không phải là ở trên thị trấn đã thuê một tòa nhà sao, là….”
Trương thị nhớ lại lời Liên Mạn Nhi từng nói cho nàng…., cũng đã từng
nói với Liên Thủ Tín một lần.
“À? !”
Liên Thủ Tín định vào phòng khuyên can, nghe xong lời Trương Thị
nói…. liền dừng chân vòng lại hướng nhà mình mà đi. Đang định tiến vào
Tây sương phòng thì ở bên ngoài gặp Liên Thủ Lễ.
“Lão tứ, Đại ca cùng Nhị ca tại sao lại náo loạn lên thế, ta đi xem
một chút.” Liên Thủ Lễ nói với Liên Thủ Tín. Trong phòng hắn đã nghe
thấy, lúc đầu còn tưởng Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa quan hệ thân
cận, cãi nhau một hai câu cũng không có việc gì, bây giờ mới nghe thấy
tiếng hai người náo động thì mới đi ra.
“Tam ca, huynh cứ đi xem trước đi, đệ cất mấy thứ này rồi sẽ tới.” Liên Thủ Tín đáp lại.
Liên Thủ Lễ gật đầu đáp ứng, hướng phòng trên mà tiến tới.
Liên Thủ Tín đem đồ đặc đặt xuống, cũng không đi lên phòng trên, mà tiến vào buồng trong ngồi xuống.
“Cha bọn trẻ?” Trương thị có chút khó hiểu nhìn Liên Thủ Tín.
“Chuyện khác thì dễ nói, còn chuyện phòng ốc, Đại ca cùng Nhị ca,
khẳng định không muốn cho chúng ta nhúng tay vào.” Liên Thủ Tín rầu rĩ
nói, “Ta đã phân phó, chuyện này Tam ca cũng nên biết.”
Chuyện liên quan đến đất đai, Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa khẳng định đều không muốn cho Liên Thủ Tín kiếm một chút. Thái độ của Liên
Thủ Tín cũng là không đi tranh giành. Nhưng mà Tam ca Liên Thủ Lễ còn
chưa có chia phần. Chuyện đất đai hắn cũng nên biết, hơn nữa cũng có thể có phần.
Liên Mạn Nhi âm thầm gật nhẹ đầu, Liên Thủ Tín bánh bao vẫn là bánh bao, cũng không phải là người trong lòng không có tính toán
Mọi người cứ ngồi như vậy. Chợt nghe thấy tiếng hai huynh đệ Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa chợt thấp chợt cao ( ý là to nhỏ đó mà ). Cả tiếng nói Liên Thủ Lễ khuyên giải nữa. Trộn lẫn cả tiếng khóc của Cổ thị cùng Hà thị, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng “bịch”, sau đó là
khoảng im lặng không có tiếng động gì nữa.
Liên Mạn Nhi thấy kỳ quái, chỉ nghe thấy tiếng chân bên ngoài vang
lên, Liên Tú Nhi xốc màn cửa từ bên ngoài đi vào, một chân ở bên trong
cửa, một bước vẫn còn ở phía ngoài.
“Tứ ca. Phụ thân cho gọi huynh lên phòng trên.” Liên Tú Nhi nói xong câu đó, lập tức quay người đi.
Liên lão gia tử đã về, xem ra chuyện này hai huynh đệ Liên Thủ Nhân
cùng Liên Thủ Nghĩa đàm phán không thành. Huyên náo tới tận Liên lão gia tử, gọi Liên Thủ Tín tới, cũng không biết sẽ xử lý chuyện này như thế
nào.
“Ông nội gọi, ta qua đấy xem một chút.” Liên Thủ Tín nói xong liền đứng dậy.
“Ông nội không cho gọi, ta không đi.” Trương thị nói, “Cha bọn trẻ à, phòng kia chúng ta không cần tranh,ngươi đi thì cũng nói chuyện ít đi
.”
“Ừm, ta đã biết.” Liên Thủ Tín khẽ gật đầu.
“Cha, con đi với cha.” Liên Mạn Nhi liền từ giường nhảy xuống.
“Con cũng đi.” Tiểu Thất thấy Liên Mạn Nhi đi, cũng muốn đi theo làm cái đuôi nhỏ.
Ba người đi lên phòng trên.
Trong phòng trên, Liên lão gia tử ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi, trong tay cầm tẩu thuốc, đang cúi đầu hút thuốc. Chu thị cùng Liên Tú
Nhi cũng ngồi bên cạnh. Liên Thủ Nhân cùng Liên Thủ Nghĩa cả hai đều đỏ
“Lão tứ à, cái tòa nhà này sợ là không có phần của đệ, ai bảo đệ ra ở riêng đúng lúc tòa nhà kia của Đại ca cùng Đại tẩu dấu diếm bị lộ ra.”
Liên Thủ Nghĩa nói với Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Nghĩa này, cũng không phải nhân vật đơn giản, nếu so sánh, Liên Thủ Nghĩa thông minh hơn Liên Thủ Nhân.
“Phụ thân, con không muốn tranh giành gì cả, là người cho gọi con
tới, con đã tới. Phụ thân nói cái gì con cũng nghe.” Liên Thủ Tín lễ
phép nói với Liên lão gia tử.
Liên Mạn Nhi gật đầu, Liên Thủ Tín nói lời này rất hay.
“Phụ thân, con tốt xấu gì cũng là tú tài, nhà trên thị trấn kia,
người ta biết được, cũng kính nể con vài phần.” Liên Thủ Nhân nói.
Tòa nhà ở thị trấn xử lý như thế nào, cuối cùng vẫn phải nghe lời
Liên lão gia tử. Lần này Liên lão gia tử liệu có thể tiếp tục che chở
cho Liên Thủ Nhân kia?
“Ông nội.”
Nhị Lang đứng lên, tiến lên hai bước, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, sau đó lại không nói câu nào.
“Nhị Lang…cháu đứng lên.” Liên lão gia tử vội nói.
Nhị Lang chỉ là quỳ, cũng không đứng dậy.
Liên lão gia tử thở dài.
“Tam Lang, Tứ Lang, đỡ Nhị ca các lên.” Liên lão gia tử nói, “Việc
này, quyết định như vậy đi, toà nhà trên thị trấn kia, để cho Nhị Lang
sau khi cưới vợ đến ở.”
Tam Lang, Tứ Lang lập tức đỡ Nhị Lang đứng dậy….. Nhị phòng cũng mấy
người kia vẻ mặt đều là vui mừng. Người trong một phòng nhưng hai biểu
cảm khác nhau, Liên Kế Tổ một mực cúi đầu không lên tiếng, Liên Thủ Nhân ủ rũ, chỉ có Cổ thị không chịu được đả kích, kêu lên một tiếng sau đó
hôn mê bất tỉnh.
Liên Kế Tổ cùng Liên Tú Nhi dìu Cổ thị đi ra ngoài.
Liên Thủ Nhân cũng đi ra ngoài.
“Đại ca.” Liên Thủ Nghĩa nhanh chóng tiến đến bên người Liên Thủ
Nhân, cúi người cười nói, “Đại ca, cũng đừng tức giận mà mất tình hòa
khí tình huynh đệ. Huynh đệ ta là người không có tiền đồ, không có biện
pháp. Đại ca làm quan, sẽ có tòa phủ đệ riêng, tòa nhà trên thị trấn kia không xứng với thân phận của đại ca. Nhưng tòa nhà là cho Nhị Lang, Nhị Lang cả đời sẽ nhớ đến ân tình của đại ca. Nhị Lang, còn không mau tới
đây, dập đầu cảm tạ Đại bá của con.”
Nhị Lang nghe lời nói, cũng đi tới, định quỳ gối trước Liên Thủ Nhân dập đầu.
“Còn không mau cho cháu nó đúng lên.” Liên lão gia tử nhìn cảnh trước mắt mà đau lòng.
Liên Thủ Nhân vội cúi người nâng Nhị Lang đứng dậy.
“Đại ca cái này gọi là thịt nát trong nồi, đều là người của Liên gia, xương cốt đi cùng với gân đó. Đại ca, huynh có việc gì, thì cứ gọi đệ
cùng bọn nhỏ, chúng ta là người một nhà mà.” Liên Thủ Nghĩa tiếp túc
cười nói với Liên Thủ Nhân.
Chuyện đã như vậy, có tức giận cũng vô dụng, hơn nói Liên Thủ Nghĩa
luôn miệng nói hắn làm quan như thế này như thế kia, hắn nghe rất lọt
tai, Liên Thủ Nhân cũng khẽ nhếch miệng, miễn cưỡng cười cười.
“Lão Tứ.” Liên lão gia tử đột nhiên gọi.
Liên Thủ Tín đang muốn đi ra ngoài lại bị Liên lão gia tử gọi lại.
“Phụ thân, có chuyện gì vậy?” Liên Thủ Tín lập tức dừng chân lại, quay lại nhìn Liên lão gia tử hỏi.