Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 103 : Liên hoa nhi khôi phục ý chí chiến đấu
Ngày đăng: 16:45 18/04/20
Edit: Py Siêu Nhân
Beta: Sakura
“Lão Tứ, chờ đại ca của con …”
Liên lão gia tử chỉ nói đến đây, tựa hồ nghĩ tới điều gì, cũng không
nói tiếp. Lão rít hai hơi thuốc lá, sau đó vẩy thuốc lá rơi khỏi tẩu.
“Không có việc gì, con bận thì đi đi.”Liên lão gia tử nói.
“Ai.” Liên Thủ Tín nhìn Liên lão gia tử, rồi đi ra ngoài.
Liên lão gia tử muốn nói cái gì, Liên Mạn Nhi không cần nghĩ cũng có
thể đoán được, đơn giản đợi Liên Thủ Nhân làm quan, thì sẽ đền bù tổn
thất cho Liên Thủ Tín thế nào. Lão chỉ mới nói một nửa, cũng không nói
nguyên nhân, đại khái cảm thấy nói như vậy đã nhiều lần lắm rồi, nhưng
mãi cũng không có thực hiện, bởi vậy cảm thấy bất lực. Hơn nữa Liên Thủ
Tín cũng không có biểu hiện ý là muốn tranh đoạt đất đai, đối với cái
gọi là “Về sau đền bù tổn thất” cũng rất là vu vơ thôi, Liên lão gia tử
cảm thấy không cần phải hứa hẹn gì cả.
Trở lại Tây Sương phòng, Trương thị đang chuẩn bị làm cơm tối rồi.
“Sự tình như thế nào rồi?” Trương thị hỏi chuyện phòng ốc được giải quyết như thế nào đây mà.
“Chúng ta sẽ có thêm người mới.” Liên Mạn Nhi nói.
“Nha.” Trương thị nhẹ gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa, nàng đã hiểu.
Trên Tây phòng.
Cổ thị khi đó vì đau lòng mà hôn mê bất tỉnh, giờ cũng đã tỉnh lại, đang ngồi trên giường khóc thút tha thút thít.
“Sao lòng người lại có thể như vậy, đây là muốn bức tử chúng ta
sao…Không phải là do chúng ta ăn mặc tiết kiệm mới có thể mua lấy nhà ở
trên thị trấn sao? Sớm biết như vậy thì đã không mua lại cái nhà kia, số tiền kia, có thể mua nhiều đồ ăn, thời gian qua chúng ta cũng không
phải sống khổ như vậy…”
Liên Thủ Nhân, Liên Kế Tổ, Tưởng thị, Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi đều trầm mặc.
“Hoa Nhi của mẹ…” Cổ thị đã cầm lấy tay Liên Hoa Nhi, lại thấy vừa
uất ức vừa thương tâm. Uất ức là chỉ có đứa con gái này mới hiểu được
tâm tư của nàng, thương tâm chính là trên đùi Liên Hoa Nhi có vết
thương, khiến cho việc hôn nhân của Liên Hoa Nhi có chút khó khăn.
“Đúng, chúng ta còn có Hoa Nhi.” Liên Thủ Nhân tinh thần hưng phấn
trở lại, “Ta tính thời gian cũng không sai biệt lắm. sinh lễ của Tống
gia cũng nên đưa tới rồi.”
Cổ thị nhìn lướt qua Liên Thủ Nhân, thần sắc có chút cổ quái.
“Mẹ, tòa nhà trên thị trấn là chuyện nhỏ, việc hôn nhân với Tống gia
mới là chuyện lớn.” Liên Hoa Nhi nói, “Con hiện giờ còn phải cần mấy
người Nhị thúc giúp đỡ, mẹ à, trong lòng mẹ cũng nên buông lỏng chút đi
thôi, việc nhỏ không nhẫn được tất làm hỏng việc lớn. Chờcon đến Tống
gia rồi, mọi việc sẽ tốt hơn thôi.”
Từ lúc từ trên thị trấn chữa thương trở về, Liên Hoa Nhi vẫn không có tinh thần gì, nhưng bây giờ lại có ý chí chiến đấu rồi. Cổ thị nhìn ánh mắt sáng long lanh của Liên Hoa Nhi, cảm thấy thời gian như quay trở
lại.
“Để cho Nhị thúc, ta được…” Liên Hoa Nhi âm thanh giảm xuống nói một phen.
… …
Bởi vì việc tranh đoạt cái nhà trên thị trấn kia, Liên Thủ Nhân cùng
Liên Thủ Nghĩa khó chịu ra mặt, còn không quá một ngày, Liên Mạn Nhi đã
nhìn thấy hai huynh đệ này, thấp giọng nói chuyện gì đó, bộ dáng còn
thân thiết hơn so với lúc trước. Đều nói là vợ chồng không giận nhau qua đêm, xem ra hai huynh đệ này cũng là như vậy.
Nhưng mà Liên Mạn Nhi cũng không có thời gian chú ý đến bọn họ, nàng muốn làm đồ ăn phơi khô, còn muốn làm tỏi hoa thơm sinh
Hôm nay, nàng vừa đem tỏi hoa thơm sinh phơi nắng trên nóc nhà đã
được, đang định ngày mai mang lên thị trấn bán, liền nhìn thấy Liên Đóa
Nhi đứng ở của Tây Sương phòng đi vào.
“Liên Mạn Nhi.” Liên Đóa Nhi hô.