Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 130 : Bận rộn
Ngày đăng: 16:46 18/04/20
Edit: Hoa thủy tinh
Beta: Sakura
Tiểu Thất đang đứng ở trong cửa lớn, nghe thấy thanh âm của xe ngựa, liền đi ra ngoài nhìn, sau đó liền vui mừng kêu lên.
“Là bà ngoại tới.”
Theo tiếng la của Tiểu Thất, Trương Khánh Niên mang theo Tiểu Thất,
vội vàng cho xe từ ngoài cửa tiến vào, ngồi trên xe chính là mẫu thân
của Trương thị là Lý thị cùng cháu gái Trương Thái Vân.
“Cha, mẹ, bà ngoại của con tới.” Liên Mạn Nhi vội vàng hướng vào nhà hô lên một tiếng, trước hết chạy đi nghênh đón Lý thị.
Trương thị nghe thấy thanh âm, lập tức từ trong nhà đi ra, Liên Thủ
Tín cũng giao việc trong tay cho Nhị Lang, hai vợ chồng, Ngũ Lang cùng
Liên Chi Nhi tươi cười mà nghênh đón.
Trương Khánh Niên cho xe dừng hắn, Trương thái Vân liền cười nhảy xuống xe.
“Mạn Nhi.”
“Thái Vân tỷ.”
Tiểu tỷ muội mỉm cười kéo tay nhau,liền vội vàng xoay người đem Lý
thị từ trên xe đỡ xuống, lúc này Trương thị cùng Liên Thủ Tín đã đi đến. Liên Thủ Tín giúp đỡ Trương Khánh Niên tháo ngựa ra, Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi, Ngũ lang cùng Trương thái Vân đem bao y phục cùng giỏ còn có
tấm niệm lót tất cả đều được nhấc xuống, Trương thị đi lên đỡ Lý thị.
“Mẫu thân, người sao đã đến rồi, thật sự là rất xa .” Trương thị nhìn thấy mẹ của mình, vui mừng đến nỗi không biết nói cái gì. Liên Hoa Nhi xuất giá, làm thông gia, Trương gia muốn mang quà cưới tới . Chẳng qua
là, chỉ cần tẩu tẩu Vương thị của Trương thị tới là được rồi, cũng không cần Lý thị tự mình ra mặt mà đi đến đây. Sỡ dĩ Trương Thị đi đến đây,
dĩ nhiên là muốn được gặp con gái của mình Trương thị.
“Ta đã sớm nghĩ đến.” Lý thị vừa cùng Trương thị đi vào trong, vừa
không ngừng đánh giá Trương thị. Sắc mặt Trương thị hồng thuận, tinh
thần cũng vô cùng tốt, Lý thị nhìn thấy, trong lòng không khỏi hết sức
cao hứng.
Mọi người trước đưa Lý thị, Trương Khánh Niên cùng Trương Thái Vân đi vào Tây Sương Phòng, Liên Mạn Nhi cùng Liên Chi Nhi nhanh tay nhanh
chân bưng lên nước đường đỏ, còn bưng thêm một đĩa điểm tâm nhỏ. Để cho
mấy người Lý thị có thể thưởng thức.
Liên Thủ Tín cùng Trương thị trước tiên hỏi thăm đến thân thể của
Trương Thanh Sơn, sau đó hỏi thăm những người khác trong Trương gia, sau đó hỏi thăm thêm trong nhà đang bận bịu việc gì.
“Thân thể của phụ thân con cường tráng, người trong nhà đều tốt,
không cần các con quan tâm.” Lý thị vừa nói chuyện. Nhìn quanh bốn phía
đánh giá một phen, nhìn thấy đồ đạc trong nhà được dọn dẹp sạch sẽ,
Mọi người liền bắt đầu bận rộn. Liên Thủ Nghĩa cùng với mấy người con trai của mình, mang theo mấy người trẻ tuổi cùng thôn, liền chịu trách
nhiệm đi mượn bàn, bát đũa. Trương thị, Hà thị, Triệu thị, vợ Xuân trụ
cùng vài vị vợ trẻ tuổi còn lại là chịu trách nhiệm phụ giúp đầu bếp,
cũng chính là chọn lựa rau củ, tính làm những chuyện lặt vặt như sắc
thức ăn.
Có thể tới để đến giúp đỡ , phần lớn là tay chân biết chịu khó làm
việc, những người vợ trẻ tuổi với tính tình cởi mở, mọi người vừa làm
việc, vừa hỉ hả nói cười. Hà đầu bếp vén tay áo lên, đang trộn lẫn những viên thịt đã được trần qua thành nhân bánh.
Trong viện người đến người đi, cười nói không dứt. Liên Nạn Nhi đối
với việc tổ chức tiệc ở nông thôn cảm thấy rất tò mò, liền đi theo vội
vàng tham gia náo nhiệt.
Đợi đến thời điểm mặt trời ngã về phía tây, mọi việc làm việc cũng
coi như sắp hoàn thành, Hà đầu bếp đã trần qua xong những viên thịt, xào thêm mấy món ăn rồi đi ra ngoài. Lúc ăn cơm tối, mấy người Trương thị,
Triệu thị đã làm xong thức ăn, Lưu Hà đầu bếp, còn có những người phụ
đám ăn cơm.
Cơm tối như cũ là bữa cơm hạt cao lương, một chậu chưng đậu hủ, một
chậu đậu hủ dồn thịt sôi ùng ục, một chậu đậu mầm xào, đồ ăn đơn giản,
nhưng là đầy đủ dưỡng chất, ngoài trừ một số người phục vụ đứng nghiêm
chỉnh bên ngoài bàn tiệc, nhưng cũng đã ăn một chút thức ăn. Hà đầu bếp
không phải làm những thức ăn này, đều là Trương thị cầm thìa.
Mọi người ăn cơm xong, ngồi ở phòng mốt lát, mới trở về Tây sương
phòng, Lý thị cùng Trương thị hai người ngồi ở giường gạch, dường như có chuyện nói không hết.
Mấy đứa trẻ như Liên Mạn Nhi ở trong phòng không yên, đi ra ngoài phòng .
“Tỷ, đệ nghe nói ngoài thịt, còn có chần thịt viên.” Tiểu Thất kéo lỗ mũi ra, hướng về phía Liên Mạn Nhi nói.
“Ngày mai là ta có thể ăn.” Liên Mạn Nhi nói.
“Bà nói không cho ta ngồi vào.” Ngũ lang nói.
“Mạn Nhi tỷ, tỷ tới nhìn xem.” Liên Diệp nhi đứng ở cửa phòng, hướng về phía Liên mạn Nhi ngoắc tay, nhỏ giọng kêu lên.
“Chuyện gì?” Liên Mạn Nhi đi tới, theo ngón tay của Liên Diệp Nhi, đã nhìn thấy bên ngoài trời đã tối, một thân ảnh đang đi dọc theo cửa sổ,
hướng về phía lều lớn chuồn đi mất.
“A!” Liên mạn Nhi không nhịn được kinh hô một tiếng.