Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 142 : Tranh giành thịt

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Edit: Huyền Phạm

Beta: Sakura

Liên Mạn Nhi phục hồi lại tinh thần, nghe thấy Vương Ấu Hằng nói như

vậy, là nói cho nàng biết sau này đọc sách hay viết chữ gặp vấn đề gì,

có thể đi tìm hắn thỉnh giáo. Chỉ là Vương Ấu Hằng nói quá khách khí,

các nàng bất quá có thể nhận được vài cái chữ to, sao có thể cùng hắn

luận bàn, Liên Mạn Nhi nhịn không được, mím môi nở nụ cười.



Vũ chưởng quỹ cùng Ngô Ngọc Quý cũng trước sau đến rồi. Liên Mạn Nhi

trước dẫn Vũ chưởng quỹ đến bên trong tác phường nhà nàng nhìn nhìn.



Xưởng nhỏ nhà Liên gia bên ngoài nhìn có chút đơn sơ, nhưng bên trong lại sắp xếp ngay ngắn rõ ràng. Mặc dù hôm nay là mời khách, nhưng bên

trong xưởng vẫn như trước thuê một đám con dâu, giống như ngày thường

bận rộn. Vũ chưởng quỹ chứng kiến nhóm phụ nữ làm việc gọn gàng, trên

người mang tạp dề, trên đầu bao khăn, trên mặt còn có đeo khẩu trang,

lại nghe Liên Mạn Nhi giảng giải, nói như thế để đảm bảo dưa chua muối

ra càng sạch sẽ, Vũ chưởng quỹ thỏa mãn, liên tục gật đầu.



Sau đó, ngay tại Tây sương phòng sắp xếp một cái bàn, Liên Mạn Nhi

đem giấy cùng bút mực đã chuẩn bị hết ra, Liên lão gia tử chấp bút, viết một hợp đồng đơn giản. Trên hợp đồng viết rõ, lấy danh nghĩa quán rượu

Vũ Trọng Liêm hướng tới phân xưởng dưa chua nhà Liên gia mua dưa chua,

số lượng, giá cả các loại cũng ghi rõ ràng, cũng viết rõ Vũ chưởng quỹ

chi một xâu tiền, với tư cách phí tổn quay vòng vốn của phân xưởng dưa

chua Liên gia, tại những lần tính tiền sau thì đem khấu trừ giảm dần.



Liên lão gia viết xong hợp đồng, cho mọi người xem qua, mọi người

không có ý kiến gì, Vũ chưởng quỹ đại diện Vũ Trọng Liêm, Liên Thủ Tín

đại biểu phân xưởng dưa chua nhà Liên gia ký tên, Vương Ấu Hằng cùng Ngô Ngọc Quý với tư cách người làm chứng cũng ký tên trên hợp đồng.



Hợp đồng làm thành hai bản, Vương chưởng quỹ một bản, Liên Thủ Tín

một bản. Một bản của Liên gia này, sau khi Liên Thủ Tín thu về liền giao cho Liên Mạn Nhi cất giữ.



Đem giấy bút thu dọn xong, kế tiếp đem bàn ăn mang lên. Do Liên Thủ

Tín tiếp khách, mời Liên lão gia, Vương Ấu Hằng, Vũ chưởng quỹ cùng Ngô

Ngọc Quý ngồi vào vị trí, Trương Thị mang theo Liên Chi Nhi cùng Liên

Mạn Nhi đem thức ăn đã chuẩn bị xong lần lượt mang lên.



Hôm nay tiệc rượu làm vô cùng phong phú, vốn là bốn món rau trộn: đậu phộng chiên, bì lạnh trộn dầu cay, miến trộn ớt, đậu hũ trộn hành lá.

Sau đó các món ăn nóng gồm có: chân giò hầm tương, cá chép dấm đường, gà hầm nấm, khoai tây thịt kho tàu, trứng gà xào mộc nhĩ, thịt xào đậu

giác, dưa chua thịt trắng, còn có món sở trường của Trương Thị là gan

tiêm. Bởi vì có dưa chua thịt trắng, còn có gà hầm nấm nên không có món

canh nữa.



Những món ăn này mặc dù không bằng tiệc rượu ở trong tửu lầu, nhưng ở nông thôn, thì như vậy cũng được coi là nhà có tiền mới có được, đó

cũng là bàn tiệc thượng đẳng rồi.


“Ah, đúng rồi a.” Trương Thị thấy Liên Mạn Nhi hướng về phía nàng gật đầu nên vội phụ họa theo.



Tại trước khi các nàng ăn cơm, Trương Thị liền chọn mỗi loại thức ăn

đều lựa ra một ít, cho vào một cái chén, chuẩn bị đưa qua phòng trên,

cũng không phải chỉ cho Hà Thị cùng Lục Lang.



“Mẹ, vậy thì nhanh lấy ra đi.” Liên Mạn Nhi cười nói, “Nhị thẩm, đồ

ăn còn lại trên bàn đều không tốt, những đồ tốt đều lựa ra, giữ lại cho

thẩm kia.”



Trương Thị nhanh chóng đi xuống đất, mở nồi nhiệt, lấy một chén lớn

thịt đi ra, Liên Mạn Nhi cũng từ trên bàn ăn theo xuống, một tay kéo

theo Lục Lang.



“Lục Lang, đi, đi ăn thịt thôi.” Liên Mạn Nhi vừa nói, vừa ra hiệu cho Trương Thị đi lên phòng trên.



Trương Thị bưng chén đồ ăn đi phía trước, Liên Mạn Nhi kéo Lục Lang

đi sát phía sau, Lục Lang trong mắt chỉ nhìn thấy chén đồ ăn kia, cứ thế mà thuận lợi để cho Liên Mạn Nhi lôi kéo. Hà Thị nhìn trái nhìn phải

xem, càng không lỡ bỏ thức ăn ở trên bàn. Thế nhưng Tiểu Thất càng có

mắt nhìn, sớm đem đồ ăn đều giữ ở trong tay rồi.



“Nhị thẩm, người đừng chê cười, Tiểu Thất so với Lục Lang còn nhỏ

hơn, hắn thực là cái dạng tham ăn, lát nữa cha và mẹ cháu không thể

không đánh hắn.” Ngũ Lang đối với Hà Thị lộ ra vẻ mặt tươi cười bất đắc

dĩ.



Hà Thị thấy bên này không chiếm được tiện nghi rồi, liền xoay người, đuổi kịp Liên Mạn Nhi cùng Lục Lang.



Mấy người đi đến phòng trên, Chu Thị đang để cho Triệu Thị sắp xếp bàn, ý định ăn cơm đi.



“Mẫu thân, hôm nay ở trong nhà mời khách, chọn mấy thứ ăn ngon, mời

mẫu thân cùng cả nhà ăn thử.” Trương Thị liền đem chén thịt đặt ở trên

bàn ăn cơm.



Liên Mạn Nhi giật giật cánh tay Lục Lang, giúp đỡ hắn bò lên giường,

lại vụng trộm hướng chén thịt kia chỉ chỉ, sau đó cùng với Trương Thi đi ra khỏi phòng. Trương Thị chưa bao giờ là người hẹp hòi, chén thịt kia

phi thật sự lớn. Liên Mạn Nhi tin tưởng, nếu đổi lại là người khác, ở

Liên gia thực sự không có ai có thể đối xử tốt được như nàng.



“Cháu chết thèm rồi à, người lớn còn chưa có ăn, cháu đã động thủ

rồi, đem tay cháu chém đi ah.” Liên Mạn Nhi đi đến trong sân, đã nghe

thấy âm thanh Liên Tú Nhi tức giận mắng, còn có tiếng Lục Lang tận lực

khóc.