Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 143 : Đỏ mắt
Ngày đăng: 16:46 18/04/20
Edit: Huyền Phạm
Beta: Sakura
Liên Mạn Nhi mấp máy miệng rồi nghĩ thầm, nhất định là Lục Lang rốt
cục không nhịn được, dùng tay bốc thịt ăn, cuối cùng bị Liên Tú Nhi mắng cho.
“Muội làm người lớn như thế a, phụ thân cũng đã ăn rồi. Muội làm như
ta không biết, tự mình muội muốn ăn, tại sao Lục Lang muốn ăn một miếng
thì không được?” Hà Thị lớn giọng nói.
Liên Tú Nhi cùng Hà Thị nhao nhao nói.
Liên Mạn Nhi nhanh chóng kéo Trương Thị, bước nhanh về phía Tây sương phòng, đóng cửa lại.
“Mẹ, những chuyện ta có thể làm được đều đã làm, những chuyện kia, ta quản không được, cũng không nên quản.” Liên Mạn Nhi nói.
Trương Thị thở dài, nhẹ gật đầu, nhưng trên mặt không có nửa điểm vui sướng.
“Đều là vì khó khăn.” Trương Thị nói.
Liên Mạn Nhi thấy Trương Thị có chút không được tự nhiên, nàng biết
rõ đây là tật xấu “Hiền lương thục đức” của Trương Thị lại tái phát. Kỳ
thật điều này cũng không hoàn toàn là do Trương Thị, đây là quy phạm đạo đức ở thời đại này, yêu cầu mọi người, nhất là nữ nhân, phải nghĩ đến
mình sau cùng. Như loại tình huống này, có thể bỏ đói chình mình cùng
con mình, cũng đem thứ tốt cho người khác, như vậy mới là tốt, là đúng,
mới đặt đạo đức lên trên thành gương mẫu tiêu biểu.
Trương Thị một mực nghiêm khắc yêu cầu bản thân tuân theo cái quy
phạm này, muốn nàng triệt để cải biến cũng không thể một sớm một chiều
làm được. Hiện tại Trương Thị có thể làm như vậy, Liên Mạn Nhi đã rất
vui mừng rồi.
“Mẹ, người không thể nói như vậy. Mẹ nghĩ lại xem, nhà chúng ta không phải cũng nghèo ư, thế nhưng ta cùng tỷ, ca cùng Tiểu Thất có bao giờ
tranh giành nhau ăn?” Liên Mạn Nhi nói. Trương Thị cùng Liên Thủ Tín là
bánh bao, bất quá suy nghĩ, mọi sự vật đều có hai mặt, chính bởi vì ảnh
hưởng bởi tính cách ôn hòa hiền hậu của vợ chồng hắn, nên tính cách của
mấy tỷ đệ các nàng cũng không tệ, cùng một chỗ mới có thể hòa thuận như
vậy.
Trương Thị nghe Liên Mạn Nhi nói như vậy liền nghĩ nghĩ. Đúng là có
chuyện như vậy. Từ trước đến giờ, mấy đứa con nhà mình đều là tranh cướp làm việc, có cái gì ăn cũng đều nhường nhịn nhau.
Nghĩ đến ưu điểm của mấy đứa con nhà mình, tâm tình Trương Thị một lần nữa sáng sủa lên.
Về phần chén thịt cùng đồ ăn kia, đến tột cùng làm thế nào để phân
phối, cuối cùng vẫn là Diệp Nhi nói cho Liên Mạn Nhi nghe. Hà Thị cùng
ngày tiền công của các nàng, dựa theo các nàng làm bao nhiêu thì sẽ nhận được từ năm mươi văn đến tám mươi lăm văn tiền.
Chuyện này khiến cho nhóm con dâu trong bụng đều nở hoa.
Sang ngày hôm sau, liền có nhóm con dâu trẻ tuổi ở Tam thập lý doanh
tử, còn có thôn khác tìm đến Liên gia. Vào cửa liền gặp Trương Thị, hỏi
xưởng có còn muốn thêm người nữa hay không, các nàng cũng muốn đến làm
công. Bởi vì hiện tại đơn đặt hàng dưa chua ngày càng nhiều, Trương Thị
cũng đang muốn tìm thêm mấy người giúp, liền ngay trong nhóm con dâu mới đến này chọn ra mấy người, để cho các nàng ngày mai đến làm việc.
“Hai ngày trước ta còn có chút phát sầu, sợ là không tìm được người
thích hợp. Ai nghĩ đến hôm nay không ít người tìm đến, chọn cũng chọn
không hết.” Lúc ăn cơm tối, Trương Thị mang theo vui vẻ nói ra. “Ta xem
như vậy, ngày mai còn có người đến nữa.”
“Cái này còn không phải bởi vì chúng ta phát tiền công mà thống khoái sao.” Liên Mạn Nhi cười. Ngoài miệng ba hoa chích chòe, nhưng không thể so với sự thật tiền bạc đến tay.
“Đúng vậy.” Trương Thị gật đầu.
“Đúng rồi, mẹ.” Liên Mạn Nhi nghĩ, cho tới hôm nay, những người con
dâu kia đều là người có giao tình với Trương Thị, liền muốn sớm nói dự
phòng với Trương Thị, “Xưởng của chúng ta không nuôi những người rảnh
rỗi, chúng ta chỉ cần những người làm được việc, không cần biết có thân
thích hay có giao tình hay không, những cái này đều bỏ qua.”
“Mẹ biết rõ.” Trương Thị bới cơm. “Xưởng của chúng ta không nuôi nổi những người rảnh rỗi.”
“Đây không phải là chuyện có nuôi được tốt hay không, mà là chúng ta
không thể nuôi.”Liên Mạn Nhi nói. “Mẹ, con biết mẹ là người mềm lòng,
nhưng chuyện này không thể qua loa.”
“Ừ.” Trương Thị gật đầu.
Người một nhà cơm nước xong xuôi, Trương Thị đem bát đũa đều thu thập lưu loát rồi, đang muốn thừa dịp trời chưa hoàn toàn tối để may vá thì
Liên Tú Nhi đã đến.
“Tứ ca, tứ tẩu, phụ mẫu gọi các ngươi đi qua.”
Liên Thủ Tín cùng Trương Thị tự nhiên là đáp ứng, Liên Mạn Nhi đang nhàn rỗi không có việc gì, liền cũng đi theo lên phòng trên.
Bên trong phòng trên, ngoài Liên lão gia tử, Chu Thị cùng Liên Tú Nhi, còn có Liên Thủ Nghĩa cùng Hà Thị đang ở đấy.
“Các con đang thiếu người làm việc đúng không, liền cho Nhị tẩu cùng Tú Nhi đi đi.” Chu Thị mở miệng liền nói.