Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 146 : Vẽ mặt
Ngày đăng: 16:46 18/04/20
Edit: Huyền Phạm
Beta: Sakura
Lại để cho Chu Thị cùng Liên lão gia tử phán xét, một nhà mấy người
các nàng cũng không có nói lời nào, như vậy miễn cho Chu Thị tìm lý do
nói các nàng, Liên Mạn Nhi nghĩ như vậy.
“Được, cứ như vậy đi.” Liên lão gia tử gật đầu nói.
“Cải trắng thái sợi này giống như chúng ta cắt dưa chua vào mùa đông
vậy, cứ cắt như vậy, rất đơn giản. Nhị thẩm cùng cô cô nhất định có thể
làm.” Liên Mạn Nhi ra vẻ vui mừng mà nói.
“Người muốn đến xưởng làm thì nhiều, người không được chọn thì sẽ
không vui vẻ gì. Nếu Nhị tẩu và Tú Nhi có thể vượt qua cuộc thi này,
những người kia cũng không thể nói này nói kia.” Trương Thị lên tiếng.
Chu Thị trầm mặt không nói lời nào.
“Mẹ, người làm mẫu cho Nhị thẩm cùng cô cô.” Liên Mạn Nhi đối với Trương Thị nói.
“Ai.”
Trương Thị đáp ứng, tách ra một tàu cải trắng từ cây cải, cầm dao
phay, đem tàu cải trắng chém mấy nhát thành những lát cải trắng, lại xếp ngay ngắn chỉnh tề, tạo thành những sợi cải trắng tinh tế. Mỗi một động tác cắt xuống giống như hành vân lưu thủy, khiến cho người xem thấy
cảnh đẹp ý vui.
Liên Mạn Nhi cố ý vỗ tay bảo hay, sau đó quay lại nhìn Hà Thị cùng Liên Tú Nhi.
“Là cô cô trước hay Nhị thẩm tới trước?” Liên Mạn Nhi hỏi.
Nhà bọn hắn ở nơi này, bình thường vẫn ăn dưa chua vào mùa đông, cho
nên nữ nhân đều biết cắt dưa chua đấy. Bất quá cắt đẹp hay xấu, tốc độ
như thế nào lại có sự phân biệt đấy. Trước kia, ở thời điểm chưa có ở
riêng, Hà Thị nói nàng cắt không tốt, Liên Tú Nhi thì lại được Chu Thị
không bắt nàng làm việc, nên việc cắt dưa chua đều là Trương Thị cùng
Triệu Thị làm đấy.
Hà Thị cùng Liên Tú Nhi liếc nhìn nhau một cái, các nàng đều tự mình
hiểu lấy, bởi vậy không muốn đi lên. Hai người đều nhìn về phía Chu Thị, hi vọng Chu Thị sẽ ra mặt.
“Tú Nhi còn là một cô nương chưa xuất giá, như thế nào có thể so với một người đã làm vợ như con?” Chu Thị bắt bẻ nói.
“Tỷ.” Liên Mạn Nhi liền hướng bên ngoài gọi một tiếng. Liên Chi Nhi ở Tây sương phòng đã nghe thấy được, liền đi lên.
Liên Mạn Nhi liền đem dao phay giao cho Liên Chi Nhi, để cho nàng
cũng cắt sợi cải trắng cho mọi người xem. Liên Chi Nhi cầm lấy dao phay, động tác cũng giống như Trương Thị, cắt ra một đống sợi cải trắng nhỏ,
mặc dù so ra động tác không nhanh bằng Trương Thị, nhưng những sợi cải
trắng nhỏ so về độ cẩn thận thì tuyệt không chênh lệch.
“Đều tại ta.”
“Cái này bà nội đối với mẹ ra tay cũng quá độc ác rồi,bà quyết tâm
cũng thật ác độc. Những năm gần đây mẹ đối với bà cũng không có một điểm quá phận.” Liên Chi Nhi nói.
Liên Thủ Tín trầm mặc.
“Không cho cô cô cùng Nhị thẩm con tiến vào xưởng làm việc, chính là đắc tội với bà nội con.” Trương Thị nói.
“Đắc tội gì mà đắc tội, muốn tiến vào xưởng của chúng ta, không có
cửa đâu.” Liên Mạn Nhi nói. Cái xưởng này của các nàng thế nhưng mà là
một “Thực thể xí nghiệp”, đương nhiên nếu nói là thực thể xí nghiệp thì
cũng có khuếch đại một tý. Xưởng tuy nhỏ, nhưng mà là bước thứ nhất, một bước rất trọng yếu, về sau các nàng còn có thể mở lớn chuyện mua bán.
Liên Mạn Nhi những ngày này thờ ơ lạnh nhạt, đã thấy rõ tính tình của
mọi người ở Liên gia. Nàng quyết định ngăn chặn ý nghĩ của Chu Thị cùng
những người này nhúng tay vào việc mua bán của nàng ngay từ đầu, một
bước cũng không thể cho nếu không hậu họa vô cùng.
Cũng tỷ như nếu để cho Hà Thị cùng Liên Tú Nhi tiến vào xưởng làm
việc, hai ngươi kia có thể làm được hay không mọi người đều biết, Liên
Mạn Nhi càng sợ các nàng quấy cho xưởnchướng khí mù mịt đấy.
Đương nhiên, tại đây, Liên Mạn Nhi cũng có một chút cái nhân tình ở
bên trong. Nàng ngại Hà Thị lôi thôi, đồ ăn Hà Thị làm, nàng tuyệt sẽ
không ăn.
Về phần Liên Tú Nhi, như vậy cũng thật xin lỗi. Liên Tú Nhi có lẽ là
hòn ngọc quý trên tay Chu Thị, nhưng mà đối với Liên Mạn Nhi, Liên Tú
Nhi chính là hung thủ hại Trương Thị cùng hài nhi chưa được sinh ra kia, Liên Mạn Nhi không đi gây khó xử cho nàng đã là không tệ rồi, nơi nào
sẽ không công mà đưa tiền cho nàng.
Cái cuộc thi kia là để ngăn chặn miệng của Liên lão gia tử, cũng là
để Chu Thị, Liên Tú Nhi cùng Hà Thị không còn mặt mũi. Đây là các nàng
tự tìm đấy, Hà Thị cùng Liên Tú Nhi tự đánh lên mặt mình, đồng thời cũng là đánh lên mặt Chu Thị.
……………
Chu Thị náo loạn một hồi, cũng không ảnh hưởng đến việc vận chuyển
của xưởng dưa chua. Bởi vì Trương Thị bị thương nên đến nơi làm việc,
một nhóm con dâu quan tâm mà hỏi han, Trương Thị nghĩ đến thể diện của
Liên gia nên chỉ trả lời qua loa vài câu, cũng không nói nhiều. Bất quá
cái này ở trong thôn cũng không có gì có thể giấu bí mật, mọi người đều
đã biết, chỉ là ngại mặt mũi của Liên Thủ Tín cùng Trương Thị, không ở
trước mặt các nàng nghị luận.
Chu Thị cũng không có nhắc tới việc để cho Hà Thị cùng Liên Tú Nhi
tới xưởng làm việc, bởi vì Liên Thủ Nhân ở trong huyện đã trở về rồi.