Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 151 : Liên mạn nhi chơi xỏ
Ngày đăng: 16:46 18/04/20
Edit: Sakurahương
Beta: Sakura
Liên Mạn Nhi không khỏi phóng nhẹ bước chân, nhích tới gần cửa nhã gian, từ khe cửa nhìn vào phía trong.
Chỗ ngồi cũng không nhiều người, Chung quản sự ngồi chỗ dành cho
khách quý, Vương chưởng quỹ ngồi gần chỗ dành cho khách quý, Liên lão
gia chủ ngồi ở chủ vị tiếp đãi, sau đó là Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Tín,
Ngũ lang và Tiểu Thất, ngoài ra còn có Ngô Ngọc Quý.
Liên Mạn Nhi đứng ở cửa, đối diện Liên lão gia tử, Liên Thủ Nhân và
Liên Thủ Tín, cũng có thể nhìn thấy một bên mặt của Chung quản sự. Tiệc
rượu đã diễn ra một lúc, Liên Thủ Nhân tựa hồ uống nhiều rượu, hai má đỏ bừng đang nói chuyện lý thú lúc hắn học, tất cả mọi người đều vừa cười
vừa nghe.
Được mọi người tỏ thái độ ủng hộ, Liên Thủ Nhân đứng dậy hướng Chung quản sự mời rượu.
Liên Mạn Nhi đánh giá nụ cười trên mặt của Liên Thủ Nhân, còn có cái
eo kia cơ hồ cúi đến bốn mươi lăm độ, vừa hồi tưởng lại trước đó vài
ngày Liên Thủ Nhân phụng bồi Tống phủ quản sự và bộ dạng trước mặt Tống
Hải Long thì trong lòng cười thầm, thì ra trước mặt người phú quý, Liên
tú tài cũng có bộ dạng này.
Bất quá kế tiếp Liên Mạn Nhi cười không nổi.
Mọi người cười nói, Chung quản sự nhẹ nhàng linh hoạt đem đề tài bài
vở bài tập của Liên Thủ Nhân chuyển đến đất đai, việc nhà nông, còn hỏi
Liên Thủ Tín năm nay thu hoạch như thế nào, Liên Thủ Tín mới trả lời một câu đã bị Liên Thủ Nhân kéo qua đề tài khác.
Liên tiếp mấy lần, Liên Thủ Nhân đều là cắt đứt lời của Liên Thủ Tín, tựa như hắn là chủ nhân của bữa tiệc này.
Liên Mạn Nhi âm thầm tức giận, Liên Thủ Nhân muốn thể hiện cũng thôi
đi, lại mấy lần cắt lời của Liên Thủ Tín, rõ ràng là không coi Liên Thủ
Tín ra gì, muốn trước mặt mọi người hạ nhục Liên Thủ Tín.
Trên mặt Liên Thủ Tín có mấy phần lúng túng, nụ cười của Liên lão gia tử cũng phai nhạt đi nhiều nhưng cũng không nói gì.
Lần này Liên Thủ Nhân là muốn nhờ vả giao tình với Chung quản sự, nếu như có thể leo lên Trầm gia thì không còn gì tốt hơn. Nhưng hắn làm như vậy thì coi Liên Thủ Tín là cái gì?
Liên Thủ Tín tính tình phúc hậu, mềm yếu, bận tâm Liên lão gia tử,
thân phận huynh trưởng của Liên Thủ Nhân. Bao dung như vậy nhưng tính
tình Liên Mạn Nhi lại không được tốt như vậy.
mấy câu, được mọi người liên tục tán dương. Liên Mạn Nhi cảm thấy Duyệt
lai tửu lâu nấu ăn đúng là ngon cực kỳ.
Cho đến khi mọi người cơm nước no nê, Liên Thủ Nhân vẫn chưa trở về.
Mọi người tự nhiên không biết, Liên Thủ Nhân đi tới chỗ miếu, lập tức
bị Phan Xuyến tỷ muội quấn lấy. Con gái Hoa Nhi của Liên Thủ Nhân gả
vào Tống gia trên huyện thành, còn hắn ít ngày nữa cũng được làm quan,
chuyện này ở trấn trên đều được lan truyền, thật vất và lần này Liên Thủ Nhân tới một mình, tỷ muội này làm sao dễ dàng đễ cho hắn đi.
Về phần Liên Thủ Nhân, hắn đến đó hỏi ai tìm hắn. Phan Xuyến tỷ muội
vì lưu lại Liên Thủ Nhân nên cũng lựa lời nói theo ý hắn. Cuối cùng Liên Thủ Nhân cũng không thấy người, cũng chỉ nghĩ là do phan Xuyến tỷ muội
cố ý câu dẫn hắn, bố trí bẫy rập. Hắn cũng không nghĩ tới đây là bút
tích của Liên mạn Nhi.
Chung quản sự ăn cơm xong, liền mang theo mấy cỗ xe ngựa đi về phủ
thành. Liên Mạn Nhi thanh toán sổ sách, tính lầu dưới một bàn cho bọn
sai vặt, cộng thêm tạ ơn Vương chưởng quỹ, tổng cộng xài tám lượng bạc.
Liên mạn Nhi nhìn thấy trên bàn còn thừa nhiều đồ ăn, dứt khoát mượn hai hộp đựng đồ ăn từ tửu lâu đem thức ăn thừa đóng gói tính toán mang về
nhà.
Đưa đi khách nhân, Liên lão gia tử đứng ở cửa tửu lâu, không có lập
tức rời đi. Liên Thủ Nhân lúc rời đi, nói là có người từ huyện thành tới tìm, đi lâu như vậy còn chưa trở lại. Liên lão gia tử có chút lo lăng.
Liên Mạn Nhi và Ngũ lang, Tiểu Thất đi xuống thì thấy gã sai vặt lúc nãy đang bị Liên lão gia tử hỏi. Hắn trả lời là Liên Thủ Nhân đi miếu
cái gì phố ở Trấn trên thì sắc mặt có chút nhục nhã, lập tức không truy
vấn nữa.
Liên Mạn Nhi sợ gã sai vặt đó nhìn thấy nàng, làm cho Ngũ lang và
Tiểu Thất đi phía trước che từ trong tửu lâu đi ra ngoài, đi được xa
nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
“ Mạn Nhi , làm sao vậy?” Ngũ lang cười cười hỏi Liên Mạn Nhi.
“ Không có chuyện gì.” Liên Mạn Nhi cười hì hì nhưng không nói rõ.
Ba đứa trẻ đợi một hồi, Liên lão gia tử và Liên Thủ Tín chạy tới,
người một nhà trở lại Tam thập lý doanh tử. Đi tới cửa nhà thấy Liên Thủ Nghĩa và Hà thị vội vã mà thẳng bước đi đi ra ngoài.
“ Phụ thân, lão Tứ, các người đã trở lại rồi.”