Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 157 : Chuyện kỳ quái

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Edit: Sakurahương

Beta: Sakura

Liên Mạn Nhi sát ngôn quan sắc, cảm thấy trong lời nói của Hà thị có

phần nói thêm vào. Sau lại sự thật chứng minh phán đoán của nàng không

sai, Từ Đại lão gia là ở huyện thành chứ không phải phủ thành, giá tiền

là một phần năm bạc cũng là Từ Đại lão gia mở ra, ba tiền bạc bất quá là Hà thị khoác lác thôi.



“ Nhớ ngày đó a, bọn ta cầu phụ thân với mẫu thân, kết quả đâu, người ta không chịu hỗ trợ. Hiện tại bọn ta cũng không cần ai giúp đỡ, rượu

cũng bán được rồi. Muốn xem bọn ta bị chê cười, hừ chính là đợi uổng

công thôi.” Hà thị nói dứt lời, hắc hắc cười lạnh hai tiếng.



Hà thị đây là thị uy với các nàng đây, Liên Mạn Nhi thầm nghĩ.



“ Nhị thẩm, lần này nhưng là hai người bán được không ít tiền lời

đi.” Liên Mạn Nhi cười nói “ Nhị ca cưới vợ, còn có lễ mừng năm mới sợ

là xài cũng không hết. Mấy ngày trước bà nội còn nói với cháu là nên làm cho cô cô hai bộ đồ mới mặc mùa đông để mặc đâu.”



Hà thị nghe Liên Mạn Nhi nói như vậy thì rất mất hứng nghiêm mặt lại.



“ Rượu kia là do đệ đệ bên nhà mẹ đẻ của thẩm làm, Liên gia cưới vợ,

may xiêm y, lễ mừng năm mới cái gì cũng không đụng tới số tiền này.”



“ Nhị thẩm, sao người nói vậy?” Liên Mạn Nhi cố ý kinh ngạc nói “ Nhị bá đã nói với ông nội, rượu kia là do Nhị bá và Hà lão cậu cùng nhau ủ, bán ra tiền, Nhị bá ít nhất được phân một nửa, Nhị bá còn nói tiền này

mà lấy được rồi thì đưa cho bà nội trông coi mà.”



“ Chuyện lúc nào, sao ta lại không biết?” Hà thị nhất thời nóng nảy,

lên tiếng phủ nhận “ Mạn Nhi, trẻ con cũng chớ nói lung tung.”



“ Nhị thẩm, người nếu như không tin lát nữa liền hỏi lại bà nội đi, bà nội khẳng định còn nhớ.” Liên Mạn Nhi cười nói.



“ Đều ở riêng rồi, chuyện nhà của thẩm các cháu bớt can thiệp vào.”

Hà thị đột nhiên đứng lên, cũng không nhắc lại chuyện muốn mầm đậu, cầm

lấy rổ con đi ra. Nàng lúc này có hơi hối hận. Vì muốn tranh giành liền

đem chuyện bán rượu nho nói ra ngoài, nếu như chính phòng biết rồi thật

mà quản bọn họ làm khỉ gió gì muốn tiền, này nhưng làm sao?



Hà thị ra khỏi Tây sương phòng cũng không trở lại phòng mình mà vội

vội vàng vàng chạy tời tây thôn.Liên Thủ Nghĩa bây giờ đang ở bên nhà đệ đệ nàng, nàng nên nhanh chạy qua bàn bạc với hắn làm thế nào để bảo vệ

món tiền sắp tới tay này.



“ Nhìn bộ dáng bị hù dọa của thẩm kìa.” Liên Mạn Nhi không nhịn được cười nói.



“ Chuyện này mẹ đã nghe nghe, cũng đừng nói trước mặt ông bà nội

con.” Trương thị này dặn dò Liên Mạn Nhi “ Bằng không a, bị náo loạn.
nếu là không quá gấp gáp liền giao cho cháu đi.”



Liên Thủ Tín đứng ở cửa phòng, trên mặt lộ vẻ vui mừng nở nụ cười. Hắn cũng không nói thêm cái gì quay người đi lại vào phòng.



Chu thị như cũ nghiêm mặt một bộ dáng giống như không quá nguyện ý, nhưng lại đưa bình cho Liên Mạn Nhi không chút do dự.



Liên Mạn Nhi quay lại đem bình dầu để vào trong giỏ xách.



“ Bà nội, mua bao nhiêu dầu?”



“ Mua hai lượng.”



“ Là Mạn Nhi sao?” Liên lão gia tử ở trong phòng nói “ Đem tiền cho Mạn Nhi cầm đi mua.”



Chu thị cầm tiền trong tay,nghe Liên lão gia tử nói như vậy cũng có chút tức giận.



“ Còn cần ông nói, ông là sợ tôi chiếm tiện nghi của bọn hắn hay sao? Bao nhiêu tiền đồ vật,đây đưa ngươi, đem tiền cầm lấy, cũng đừng nói ta không đưa cho cháu tiền.” Chu thị tức giận hô hô mà đem tiền nhét vô

tay Liên Mạn Nhi.



Tính tình này của Chu thị, chính là vĩnh viễn sẽ không để người ta

thoải mái. Chính là nhà mình máu thịt mới có thể bao dung như vậy, đổi

người khác là sẽ không thèm để ý tới nàng.



Liên Mạn Nhi và Tiểu Thất vừa nói vừa cười hướng tới trấn trên mà đi. Tới trấn trên sau, Liên Mạn Nhi để ý hôm nay trên đường lui tới đặc

biệt nhiều người.



“ Nhị tỷ, hôm nay không phải họp chợ sao đông người vậy?” Tiểu Thất kỳ quái hỏi.



Liên Mạn Nhi cũng cảm thấy kỳ quái, những người này ngồi xe có, đi bộ có nhưng rất nhiều đều là đi ra khỏi trấn đi theo đường lớn đi về phía

Tam thập lý doanh tử.



“ Hẳn không phải là tập họp, những người này hình như không phải là người địa phương.” Liên Mạn Nhi nói.



Hai người trước tiên đi đến hàng thịt.



“ Nửa nạc nửa mỡ, dùng làm vằn thắn, cỡ nửa ký. Thịt xương còn có không, cũng lấy hai cân.”



“ Uh. Thịt heo này ta cắt xong cho ngươi luôn.” Trương đồ tể nói.

Liên Mạn Nhi không ít lần đi tới đây mua của hắn, cũng coi như là khách

hàng cũ đâu.



“ Vậy tốt lằm.” Liên Mạn Nhi gật đầu “ Trương đại thúc , trấn trên sao đột nhiên nhiều người vậy?”