Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 161 : Cần cù có thể làm giàu

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Edit: Thanh Lê

Beta: Sakura

Cán bột nhìn có vẻ đơn giản, nhưng muốn làm để ăn thật ngon, cũng

không dễ dàng. Liên Mạn Nhi thầm nghĩ chính nàng làm không tốt lắm, vì

vậy rất nghiêm túc quan sát học tập động tác của Liên Thủ Tín.



Liên Thủ Tín đem một cục bột to chia đều thành mấy nắm viên bột mì.

Sau đó dùng tay đè ép một nắm viên bột mì, lại rải một ít bột khô lên

thớt, sau đó dùng chày cán bột, bắt đầu cán cho đến khi viên bột mì dẹt

lại thành tấm hình bầu dục có độ dày bằng nhau.



“Cán bột cùng với gói bánh trẻo không giống nhau, bề mặt muốn hơi

cứng rắn một chút.” Liên Thủ Tín vừa hướng Liên Mạn Nhi truyền thụ bí

quyết, vừa đem tấm bột từ hai bên cuốn lại đến chính giữa. “Nếu muốn

cuốn được tốt, mặt trên cũng nên phủ một ít bột khô nếu không sẽ dính

thành một khối, nấu thành mì cũng không đẹp, lại phí bột.”



“Vâng.” Liên Mạn Nhi đáp ứng, tỏ vẻ nhớ kỹ.



Liên Thủ Tín lại cầm lấy dao thái, bắt đầu từ một đầu tấm bột đã cuốn lại từ trước đó, đem cuộn bột cắt thành từng phiến to bằng chiếc đũa.

Kỹ thuật cắt của Liên Thủ Tín không tồi, mỗi một phiến bột tất cả đều

bằng nhau.



Chỉ cần đem tấm bột đã cắt xong mở ra là được sợi mì.



“Con làm, con làm.” Tiểu Thất chạy lại nói. Tách từng phiến bột ra

thành từng sợi mì rất đơn giản, trong mắt Tiểu Thất đây là một việc vô

cùng thú vị, giống như một trò chơi.



“Còn có nữa, cho con cùng Nhị tỷ con tới làm.” Liên Thủ Tín có chút

yêu chiều nhìn Liên Mạn Nhi cùng Tiểu Thất. Trong mắt hắn, Liên Mạn Nhi

mặc dù so với Tiểu Thất lớn hơn một chút, nhưng vẫn còn là một đứa trẻ.



Liên Mạn Nhi cũng cảm thấy việc này rất thú vị, vừa lúc nàng cùng

Tiểu Thất đã rửa tay, liền chạy lại, hai cái tay để trên một tấm bột.



“Đúng, tay phải nắm chính giữa.” Liên Thủ Tín ở bên cạnh chỉ dạy.



Liên Mạn Nhi đã nắm lấy tấm bột, giơ lên, dùng sức giật xuống, tấm

bột quả nhiên nhanh chóng mở ra, chỉ có một ít còn dính chung một chỗ,

sau đó ném lên thớt, tất cả tấm bột liền mở ra thành sợi mì, hơn nữa còn được kéo dài ra không ít.



Sợi mì do Liên Thủ Tín cán ra có lực đàn hồi mười phần, không có bất

kì một sợi nào bị đứt. Sợi mì có màu vàng nhạt, mặc dù còn chưa nấu cũng đã tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt.



Tiểu Thất khanh khách cười lên, hơi có chút giống như gà mái vừa đẻ xong trứng.
tốt.”



“Sẽ có một ngày như vậy.” Liên Mạn Nhi không thể làm gì khác hơn là

an ủi Liên Diệp Nhi, lại hạ giọng nói, “Diệp Nhi, tí nữa muội vào trong

nhà tỷ, mẹ tỷ để cho muội một bát mì.”



Liên Thủ Lễ, Triệu thị cùng Liên Diệp Nhi luôn tranh thủ thời gian

giúp các nàng làm việc, Trương thị nhớ tới những ngày trước đây, đáng

thương Liên Diệp Nhi ăn không đủ no, vì vậy trong nhà làm gì ăn cũng

nghĩ để phần cho Liên Diệp Nhi.



Liên Diệp Nhi có chút xấu hổ.



“Mạn Nhi tỷ, mọi người cũng mới sống khá giả chút, kiếm chút tiền không dễ dàng, còn để phần cho muội.”



“Muội cũng không phải là người ngoài.” Liên Mạn Nhi cười, “Đừng quên, tí nữa nhớ tới a.”



Liên Mạn Nhi dặn dò Liên Diệp Nhi xong, lúc này mới đi vào nhà. Liên

Thủ Tín đang cùng lão hán nói chuyện, nguyên lai là con trai của lão hán muốn lấy vợ, trong tiệc rượu có món mầm đậu xào, biết Liên gia bán mầm

đậu liền tới đặt trước.



“Khương Ngũ thúc muốn bao nhiêu?” Liên Thủ Tín liền hỏi.



“Xem chừng muốn ba mươi cân.” Lão hán nói. Mầm đậu mặc dù là một món

ăn giá tiền tương đối thấp, nhưng trong tiệc rượu nhà nông thôn, hay yến tiệc hoặc bữa ăn thông thường, món ăn này cũng rất phổ biến.



“Trong nhà dưa chua cũng chưa chua.” Lão hán nói tiếp, “Nhà các ngươi bán dưa chua kia cho trấn trên còn có không, nếu có ta cũng muốn ba

mươi cân.”



“Cái này không thành vấn đề.” Liên Thủ Tín lập tức đáp ứng, “Liền lấy giá bằng với giá bán cho Duyệt Lai tửu lâu, Khương Ngũ thúc ngươi xem

được không?”



Lão hán tự nhiên gật đầu. Giá tiền này là giá bán sỉ, nếu như mua từ

trong tay người bán hàng rong, giá tiền sẽ cao hơn một chút.



“Khương Ngũ thúc, ngày cưới là ngày nào?”



Lão hán nói một cái ngày tháng.



Liên Mạn Nhi tính, thời gian không sai biệt lắm còn hơn nửa tháng, ủ

mầm đậu thừa kịp. Lão hán này xem ra cũng là tính nôn nóng, đặt sớm như

vậy. Bất quá nàng không biết, đây là do nàng chưa làm qua chuyện lớn, tổ chức một bữa tiệc rất nhiều nhà còn chuẩn bị trước một tháng phải đem

đồ ăn đặt tốt. Như vậy trong quá trình nếu như xuất hiện biến cố gì cũng kịp thời thay đổi bổ sung.



“Ai u, Khương Ngũ thúc, thúc coi ổn không, khi đó đã hết tang kì chưa?” Liên Thủ Tín dùng ngón tay chỉ nóc phòng, nói.