Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 175 : Tiền lương – gia quy
Ngày đăng: 16:47 18/04/20
Edit: Pthu
Beta: Sakura
Khi ấy Liên Mạn Nhi báo ra mấy con số này, người một nhà trước đều là sửng sốt. Bọn họ đối với mấy cái con số này, có chút không dám tin
tưởng.
“Mạn Nhi, con không có tính toán sai? tính toán lại đi, không thể nhiều như vậy đi.” Liên Thủ Tín có chút kích động nói.
“Cha, con đã tính toán hai lần rồi, không sai đâu. Con còn đem tiền
vốn bánh bao cùng súp bánh bao còn dư lại đều đã trừ đi, là chín mươi
sáu văn tiền, không sai. Liên Mạn Nhi xác nhận nói.
Người một nhà liền mặt mày rạng rỡ lên. Cái lợi nhuận này, có chút
vượt quá ngoài dự liệu của bọn hắn. Liên Mạn Nhi cũng có chút kinh hỉ
nho nhỏ, lúc đầu nàng cho rằng, ngày đầu tiên khai trương, có bốn mươi
năm mươi văn tiền lãi chính là cao rồi. Xem ra, nàng đối với cái nghề
điểm tâm sáng này vẫn còn không đủ hiểu biết.
“Đây là ngày đầu tiên, sau này nhiều người tới trên núi làm việc, vậy cửa hàng điểm tâm sáng của chúng ta, nhất định có thể kiếm được bao
nhiêu tiền a…..” Liên Thủ Tín xoa xoa tay nói. Một ngày hết sạch kiếm
được chín mươi sáu văn tiền, ở hắn nhìn ra, là thu nhập vô cùng cao.
Trương thị, Ngũ Lang, Liên Chi Nhi cùng Tiểu Thất đều sôi nổi nghị
luận, ba nam nhân đó mua hai mươi cái súp bánh bao, dường như là giám
sát công trình trên núi. Bọn họ ở trong cửa hàng lúc ăn cơm, nói tới
công trình trên núi. Thì ra là trên núi không chỉ là chỉ xây dựng một
tòa miếu, còn có những công trình khác, bao gồm nhà cửa, lâm viên vân
vân.
Sau khi toàn bộ công trình xây dựng xong, đem ban cho Trầm gia, thuộc về tài sản riêng của Trầm gia. Chỉ có tòa miếu này đối với bên ngoài mở cửa, tiếp đãi khách hành hương.
Liên Mạn Nhi còn đang cẩn thận kiểm tra đối chiếu các khoản.
“Thất thu hai văn tiền của một bát canh xương và một bát cháo.” Liên
Mạn Nhi ngẩng đầu, cắt ngang bầu không khí vui vẻ của người một nhà.
Nàng vẫn nắm chắc số lượng bát canh xương cùng bát cháo bưng ra, mà tiền của hai loại thức ăn này cũng tách ra . Là bởi vì tính toán lợi nhuận
các loại thức ăn cho dễ dàng. Bây giờ nàng kiểm tra ra, tiền thu vào
cùng số bát bưng ra tính ra không khớp, có hai người không đưa tiền.
Quả nhiên, chuyện ăn quỵt ở đâu cũng có.
Phụ trách chạy bàn chính là Liên Thủ Tín, Ngũ Lang cùng Tiểu Thất, ba người không hổ thẹn là cha con, làm động tác giống nhau như đúc: nhíu
mày, lần ra manh mối.
“…Nhất định là lúc bận rộn nhất kia, dường như có một tiểu tử, không
thấy hắn trả tiền. Con thấy hắn trông rất trung thực, còn tưởng rằng hắn đem tiền cho cha rồi, con không phát hiện.” Ngũ Lang nhớ tới tình hình
khi đó, có chút ủ rũ.
Mạn nhi của chúng ta quả nhiên là người thông minh Trương thị rất vui mừng.
Liên Mạn Nhi lại hỏi Trương thị cùng Liên Thủ Tín một lần nữa .
“Cha, mẹ, hai người không phản đối chứ?”
“Không phản đối, chúng ta tán thành.” Liên Thủ Tín nói.
“Vậy mọi người đều nghe thấy được, cứ quyết định như vậy đi, sau này
là ai cũng không thể phá lệ.” Liên Mạn Nhi liền đóng đúng một câu.
“Đây chính là quy củ của chúng ta, ai cũng không thể phá hỏng quy
củ.” Liên Thủ Tín nói, rất có khí thể của người chủ một gia đình.
“Đúng, gia quy.” Liên Mạn Nhi gật đầu.
… …
Buổi cơm trưa, cả nhà Liên Mạn Nhi cũng không có trở về nhà cũ, liền ở trong cửa hàng điểm tâm sáng ăn.Đã có sẵn tam hòa diện man đầu (bánh
bao), súp bánh bao, còn có canh, Trương thị lại xào một đĩa khoai tây
sợi, mọi người ngồi vây quanh ở cái bàn bên cạnh, ăn no nê một bữa.
Ăn xong cơm trưa, bọn họ liền đem cửa sổ của cửa hàng đều đóng kỹ, đã khóa lại, lúc này mới trở về nhà cũ.
Liên lão gia tử đang đứng ở giữa sân, trong tay cầm tẩu thuốc, một
ngụm tiếp một ngụm mà rút ra, dường như có chuyện phiền lòng gì, thấy
bọn họ trở về rồi, liền hỏi buôn bán như thế nào.
“Hôm nay mới là ngày thứ nhất, có thể bán tiếp” Liên Thủ Tín nói,
hắn cho rằng Liên lão gia tử là lo lắng việc buôn bán của bọn họ. “Phụ
thân hãy yên tâm. Có công trình trên núi, cửa hàng này chính là vất vả
chút, không thiếu tiền được. Sau này trên núi có nhiều người, liền càng
tốt hơn rồi.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Liên lão gia tử dường như có chút không
yên lòng, “Các con đều trở về hết rồi, trong cửa hàng không có người ở
lại?”
“Cửa sổ đã đóng kỹ rồi, con còn bảo Tiểu Bình giúp đỡ để ý chút ít.
Không có chuyện gì, một lát nữa, chúng con còn phải đi.” Trương thị liền nói.
“Ông nội, bên ngoài lạnh lẽo, ông nên trở về phòng nghỉ ngơi đi.” Liên Mạn Nhi liền nói.
“Ừ, ta chính là ra ngoài đi một chút, bây giờ liền trở về. Lão Tứ a,
các con mở cửa hàng không dễ dàng, nếu như cần giúp đỡ, cứ việc nói.”
Liên lão gia tử quay người, rồi dừng lại đối với Liên Thủ Tín nói.