Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 177 : Chủ động
Ngày đăng: 16:47 18/04/20
Edit : pthu
Beta: Sakura
“Chờ cho hết năm,còn có thể người sẽ tăng lên một phen, khi đó việc
làm ăn của ta càng phát đạt.” Liên Thủ Tín cừoi nói: “ Mạn Nhi có thể
làm thêm súp bánh bao không?”
Hai ngày này mỗi ngày bốn mươi súp bánh bao, cũng là bán hết sạch.
Lão Hoàng, chính là người giám công có giọng nói to đó, đã trở thành
khách quen, mỗi ngày sẽ đến ăn mấy cái súp bánh bao, có đôi khi là
chính hắn tới, có lúc là còn mang theo những người khác cùng tới. Bốn
mươi cái súp bánh bao không đủ bán, có lúc khách hàng tới muốn ăn súp
bánh bao, súp bánh bao đã bán hết rồi.
Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút, dựa theo lưu lượng khách của mấy ngày qua để tính toán, có thể tăng thêm một ít số lượng súp bánh bao cung
ứng.
“Vậy thì lại hấp thêm mười cái, mỗi ngày năm mươi cái, vừa vặn một vỉ hấp.” Liên Mạn Nhi nói.
Bọn họ dùng chính là nồi sắt cỡ cực lớn, vì hấp nguyên bộ cũng lớn,
một vỉ hấp vừa vặn có thể hấp năm mươi cái bánh bao. Năm mươi cái bánh
bao này, dựa theo nàng tính toán, mỗi ngày đều có thể bán hết, còn sẽ có người muốn ăn mà ăn không được.
Lợi nhuận của súp bánh bao không tệ, như vậy mỗi ngày lại có thể tăng thêm mấy văn tiền thu nhập rồi.
Liên Mạn Nhi quơ quơ hộp đựng tiền, đây là tiền của bọn họ dùng cần cù cùng mồ hôi kiếm ra.
Chẳng qua là, hộp tiền luôn luôn không đầy.
“Nhị thẩm hôm nay tới ngồi nửa ngày, vỏ hạt dưa cắn đầy đất.” Ngũ Lang phàn nàn nói.
“Nàng trước đến trong phòng rồi, vỏ hạt dưa thiếu chút nữa nhổ vào
trong nồi, vậy thức ăn của chúng ta còn bán thế nào?” Trương thị cũng
thu hồi nụ cười trên mặt, “Ta đem nàng đuổi ra ngoài rồi.”
“Thẩm ấy không đi, còn chiếm cái ghế ngồi. Con đoạt lại ghế rồi.” Tiểu Thất thở phì phì nói.
“Đã như vậy, thẩm ấy còn không đi, liền đứng ở đó, rất vướng víu rồi.” Ngũ Lang nói.
Nói đến đây. Mọi người liền đều dừng lại, nhìn Liên Thủ Tín.
“Nhìn, nhìn cha làm gì?” Liên Thủ Tín vội nói, “Cha cũng không muốn
nàng ta tới, thế nhưng mà thẩm ấy là tẩu tử, cha không tiện động đến….
Các con đuổi đi cũng đươc mà. Cha cũng không nói lời nào mà.”
Liên Thủ Tín nói chuyện, có chút bi ai. Gần đây hắn phát hiện, địa vị của hắn ở trong nhà càng ngày càng thấp. Đây là tại sao như vậy. Phải
là lần đó, lúc gói bánh trái, sau khi Trương thị đối với hắn nói một
họ sẽ để lỡ rồi.
“Ông nội! bà nội nói không phải là lời nói bậy.” Liên Mạn Nhi vội
vàng cười nói, “Những ngày này cha cháu muốn trông cửa hàng, bà nội đây
là nhớ cha cháu rồi, muốn cho cha cháu phụng bồi bà nói chuyện ấy.”
Trời ạ! đây là một câu nói giả dối nhất trong hai kiếp làm người của nàng, giả dối làm cho chính nàng muốn ói.
“Ta nhớ hắn, ta nhớ ai cũng không nhớ hắn, ai quan tâm hắn chết ở bên ngoài, vĩnh viễn đừng trở lại….” Chu thị mắng, nổi cáu nhưng lại nén
rồi, lại cầm lấy sợi bông, cùng Liên Tú Nhi cùng nhau cuốn sợi.
Chu thị không có tiếp tục dây dưa, Liên lão gia tử cũng không còn cãi lại, chiến sự đến đây ngừng lại, cái giá phải trả lớn là Liên Thủ Tín
phải làm bia đỡ đạn, đương nhiên cũng có công lao của Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi cơ hồ bổ nhào. Thì ra Chu thị thích một bộ này, yêu cầu
này cũng quá cao rồi, tưởng rằng mình là thái hoàng thái hậu a. Tiếc là
nàng không phải hoàng tử long tôn, hầu hạ không đến. Chỉ là một lần này, làm tiếp một lần, nàng sẽ ói đến hư thoát*( đấy. hạ đường huyết do mất
máu, mất nước (theo QT))
“Phụ thân, hai ngày nay buôn bán coi như cũng được.” Liên Thủ Tín
cuối cùng cũng có cơ hội đem chủ đề kéo về quỹ đạo, “Chính là vất
vả….người ngoài thấy chúng con kiếm được chút tiền đã đỏ mắt, liền không nhìn thấy chúng con trả giá bằng cực khổ.”
“Có người gây sự cho các con?” Liên lão gia tử rất cảnh giác, “Là ai, các con không tiện ra mặt, ta đi. Ngày đó ăn cơm, Lí Chính bọn họ đều
ở, lời cần nói, ta đều nói hết rồi. Là người nào không tiếc hồ đồ đây?”
“Phụ thân, không, không có người nào gây chuyện.” Liên Thủ Tín liền nói.
Tiểu Thất ngồi ở bên cạnh Liên Thủ Tín, đem thân thể vặn vẹo uốn éo, một đôi mắt nhằm hướng Đông sương phòng liếc mấy lần.
Đang ở dưới mí mắt của Liên lão gia tử, Liên lão gia tử hiển nhiên nhìn thấy.
“Tú nhi, con đem Nhị ca con, Nhị tẩu, còn có mấy đứa cháu trai của con đều kêu đến.” Liên lão gia tử nói.
“Phụ thân, con là muốn cùng người thương lượng một chuyện. Đều nói
lúc này buôn bán làm ra tiền, nếu như Nhị ca, Nhị tẩu ra đồng ý, liền đi qua làm hai ngày.” Liên Thủ Tín liền nói.
Liên lão gia tử lại kéo lên thuốc lá rời, không có lập tức trả
lời.Đúng lúc này, Liên Tú Nhi đã dẫn Liên Thủ Nghĩa, Hà thị, Tứ Lang
cùng Lục Lang tiến vào.
“Phụ thân, tìm chúng con có chuyện gì a?” Liên Thủ Nghĩa tùy tùy tiện tiện hỏi, sau đó, dường như là đột nhiên nhìn thấy Liên Thủ Tín cũng đã ở đây, “Ai nha, lão Tứ trở về rồi, còn biết Nhị ca cùng Nhị tẩu không,
đây là hai cháu trai đệ, mau gọi Tứ thúc.”
“Bên cạnh ngồi đàng hoàng đi!” Liên lão gia tử nhíu mày, dùng nõ điếu chỉ vào Liên Thủ Nghĩa mắng.