Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 181 : Tháng chạp

Ngày đăng: 16:47 18/04/20


Edit : pthu

Beta: Sakura

Người trước mắt này mặc áo da thật dày, trên đầu đội mũ da , chỉ hé

mở lộ ra khuôn mặt nhăn nhăn nhúm nhúm , hai con mắt đục ngầu hiện đầy

tia máu . Người kia là ai , Liên Mạn Nhi chính là không khỏi sửng sốt.

Nàng không nhận ra người này, chỉ là cảm thấy hoảng hốt , thanh âm này

có chút quen tai , hình như là nghe qua ở đâu .



“ Cô bé đây là từ trong cửa hàng trở về ? Chúc mừng phát tài ah, ha ha .” Nam nhân liền cười nói .



“Là lão Kim.” Liên Diệp Nhi hướng bên cạnh Liên Mạn Nhi nhích lại gần, nhỏ giọng nói .



Nga, Liên Mạn Nhi lúc này mới nhớ tới . Đúng vậy , người trước mặt

chính là lão Kim .Chính là lão Kim trong thôn cho vay nặng lãi . Bị một

người cho vay nặng lãi nói chúc mừng phát tài, tâm tình Liên Mạn Nhi có

chút phức tạp .



Bất kể là gặp người nào, nên cố gắng làm xong lễ nghi. Hơn nữa người trước mặt, là khôngthể đắc tội.



“ Kim Lục gia hảo.” Liên Mạn Nhi khẽ quỳ gối, vén áo thi lễ . “ Chúng ta tiền vốn làm ăn nhỏ , cũng có chút tiền thu . Dựa vào cát ngôn (

lời nói may mắn) của ngươi a.”



“ Tốt , tốt .” Dường như Lão Kim rất cao hứng. “ Liên gia các ngươi

sinh ra nhân tài a, nhất là cô bé này , tự mình đảm đương.Tốt .”



Lão Kim đi ra ngoài thật xa, vẫn còn ha ha cười.



“Lão Kim đến nhà chúng ta để làm gì?” Liên Diệp Nhi hồ nghi hỏi.



Liên Mạn Nhi không có trả lời, từ trên vẻ mặt Liên Diệp Nhi có thể

nhìn ra , Liên Điệp Nhi không cần đáp án đó . Lão Kim đến nhà nàng làm

gì , căn bản là không cần phải nói .



“Lập tức liền vào tháng chạp rồi .” Liên Mạn Nhi thở dài.



Vào đại môn Liên gia . Trong sân rất yên tĩnh . Liên Mạn Nhi cùng Liên Diệp Nhi trở về Tây sương phòng .



Liên Chi Nhi nhi đang ngồi ở trên giường lò thiêu thùa may vá.



Kể từ khi Triệu thị đến bên trong cửa hàng làm việc , Liên Chi Nhi đi đến trong cửa hàng thời gian liền ít đi , Liên Chi Nhi năm nay 14 tuổi , nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ , dựa theo cách nói của Trương thị , con gái đã lớn rồi . Liên Mạn Nhi hiểu , chính là Liên Chi Nhi đã

bắt đầu phát dục rồi .



Liên Mạn Nhi ở cái tuổi này vẫn là tiểu nha đầu không sợ cái gì ,

nhưng Liên Chi Nhi lại bất đồng . Chính là thời điểm không có Triệu

thị, Liên Chi Nhi ở trong cửa hàng , cũng chỉ ở trong bếp làm việc ,

Trương thị cũng không có sai khiến nàng đi ra ngoài .



Hiện tại , Liên Chi Nhi đại đa số thời gian là ở trong nhà cũ , thu

dọn phòng ốc, làm thêu thùa may vá, ngoài ra chính là phụ trách cơm tối

của cả nhà .Liên Mạn Nhi vẫn nhớ đưa cho nàng tiền công như trước , bởi
“Tứ ca, Tứ tẩu, phụ thân và mẫu thân sẽ chờ hai người… . Hai người đều phải đi.” Liên Tú Nhi nói.



Liên Thủ Tín cùng Trương thị liếc nhau một cái , buộc lòng đều phải

đi lên nhà trên . Liên Tú Nhi lúc này mới chuyển bước , đi theo phía

sau hai người , tựa hồ là sợ bọn họ sẽ giống như chạy trốn.



Mới vừa rồi lão Kim tới nhất định là lại gây áp lực cho Liên lão gia

tử . Nói cho hắn biết , thời gian trả tiền lại liền đã tới rồi . Lúc này kêu Liên Thủ Tín cùng Trương thị tới , Liên Tú Nhi còn bày ra dáng điệu như vậy . Sẽ là vì cái gì ? Liên Mạn Nhi trong lòng vừa động ,khẽ nhíu

nhíu mày. “ Mẹ, chờ con một chút . Con cũng đi .” Liên Mạn Nhi vội vàng

kêu Trương thị .



Trương thị nghe thấy Liên Mạn Nhi gọi nàng, liền ngừng lại. Liên Mạn Nhi vội vàng đi theo.



“Mẹ , ong bà nội gọi chúng ta qua là chuyện gì, mẹ đoán ra không?”

Liên Mạn Nhi kéo Trương thị hướng bên cạnh đi hai bước, cách Liên Tú Nhi xa một chút, giảm thấp thanh âm nói .



Lực chú ý của Liên Tú Nhi tựa hồ tập trung hơn trên người Liên Thủ

Tín , đối với Trương thị cùng Liên Mạn Nhân cũng không có quá để ý .



“Đoán được rồi .” Trương thị liếc mắt nhìn lên nhà trên , cũng là

chân mày khóa chặt . Chính là bởi vì đoán được rồi , nàng mới muốn cho

Liên Thủ Tín đi tới trong cửa hàng , tránh xa chuyện này. Đáng tiếc ,

không có thành công .



“Mẹ, một hồi mẹ nhìn cha con, … Chớ cùng lấy vờ ngớ ngẩn.” Liên Mạn Nhi thấp giọng dặn dò.



“Nương, một hồi người xem cha ta chút…chớ theo giả vờ không biết .” Liên Mạn Nhi thấp giọng dặn dò.



Trương thị trịnh trọng gật đầu.



Liên Mạn Nhi đi theo Trương thị vào nhà trên , ngay lập tức cũng cảm giác được trong phòng không khí ngột ngạt dị thường ,



Liên lão gia tử, Chu thị, cả nhà Liên Thủ Nghĩa , vợ chồng Liên Thủ Lễ đều ở đây , tất cả mọi người đều xụ mặt.



Liên Mạn Nhi cùng Chu thị cũng không nói lời nói, lần lượt Liên Thủ Tín bên cạnh ngồi xuống.



” Hôm nay Lão Kim lại tới nữa.” Liên lão gia tử thấy cả nhà đều cùng nhau đến rồi, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói.



Hắn chỉ nói một câu này , lại bắt đầu xoạch xoạch rút ra thuốc lá rời .



Liên lão gia tử tựa hồ đã rút ra không ít thuốc , mùa đông cửa sổ

đóng chặt, cũng không thông gió , cả phòng đều bao phủ ở trong sương

khói . Liên Mạn Nhi bị khói sặc một cái, rất muốn ho khan , bất quá vẫn

là nhịn được .Liên Mạn Nhi nhân cơ hội đánh giá Liên lão gia tử một cái.



Liên lão gia tử ngồi ở đó, vốn là sống lưng thẳng tắp hơi có chút cong, tựa hồ là lưng đeo một tảng đá lớn .



Người một phòng , không có ai mở miệng nói chuyện .