Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 207 : Cứu tràng
Ngày đăng: 16:47 18/04/20
Edit: Thanh Lê
Beta: Sakura
“Chính cô ta không quy không củ, không có cha nương giáo dưỡng, còn
có mặt mũi mà nói người khác.” Chu thị đứng trong phòng mắng.
Liên Mạn Nhi quay mặt, không khoa trương mà nói thì Chu thị quả thực
chính là một từ điển bách khoa toàn thư về ngôn ngữ mắng chửi người ở
nông thôn. Vô cùng đáng ăn mừng chính là trong số con cháu Liên gia cũng chỉ có Liên Thủ Nghĩa giống điểm này của Chu thị. Mà Liên Thủ Tín chính là trái ngược với bọn họ, hắn cơ hồ một câu mắng chửi người cũng không.
Còn có Trương thị, nàng cũng sẽ không mắng chửi người.
May mắn, may mắn. Liên Mạn Nhi trong lòng niệm Phật, cho dù Liên Thủ
Tín cùng Trương thị ngốc nghếch một ít, nàng cũng biết cùng lắm nàng để
tâm nhiều chút là được, so với một cặp phụ mẫu suốt ngày nói lời thô tục hết bài này đến bài khác tốt hơn nhiều.
Quả nhiên thấy đủ thường vui vẻ, Liên Mạn Nhi tự giễu.
Một bàn kia của chị dâu Triệu Tú Nga, hiện tại đã hấp dẫn rất nhiều
ánh mắt của mọi người ngồi trong viện, mọi người vừa ăn vừa nhịn không
được nhao nhao nghị luận, nói cái gì cũng có.
Hộ nông dân phần lớn chất phác, có bản năng cần kiệm, tuyệt sẽ không
lãng phí đồ ăn của mình. Mà lãng phí đồ ăn của người khác, trong mắt bọn hắn cũng rất là không phúc hậu, là phẩm hạnh có vấn đề. Hành vi chị dâu Triệu Tú Nga mang theo hai em dâu cùng mấy cháu trai mà lại chiếm lấy
một bàn cỗ, trong mắt bọn hắn là không có phúc hậu. Các nàng cũng không
phải tới chậm mà là cố ý rơi ở phía sau, hướng người tiếp khách muốn một bàn cỗ.
Nếu chị dâu Triệu Tú Nga chỉ coi thường Chu thị thì xem như là nàng
da mặt dày, nhưng nàng lại mắng Chu thị, khiến những người có quan niệm
kính lão đắc thọ càng phản cảm đối với nàng.
“Nhà thân gia của lão Liên gia lần này cũng không hay ho a.” Một phu nhân lớn tuổi nhỏ giọng nói.
“Ngươi mới là ăn mày đói cơm ấy.” Ở bàn bên kia, mấy đứa trẻ tranh
nhau càn quét đồ ăn trên bàn, Tứ Lang còn tranh thủ thời gian nói một
câu.
Đừng có bắt đầu cãi nhau chứ…, như vậy sẽ không tốt. Liên Mạn Nhi
nhìn thoáng qua Liên Tú Nhi, không biết nàng có dặn bọn Tứ Lang không. Ý của Liên Mạn Nhi là để cho Tứ Lang mấy đứa ra đem thức ăn ăn hết sạch,
sau đó liền đi, không nên cùng chị dâu Triệu Tú Nga đối diện xung đột
ngôn ngữ.
Đây chính là biện pháp chị dâu Triệu Tú Nga đối phó Chu thị.
nhịn cơn tức này.
Trừ phi, các nàng có ý định lát nữa đem Triệu Tú Nga lĩnh về nhà.
Chị dâu Triệu Tú Nga đã bị chặn họng.
Quả nhiên, chị dâu Triệu Tú Nga xanh cả mặt, mân miệng, tựa hồ sợ có lời nói gì không hay sẽ theo trong miệng mình xuất ra.
“Bà nội, cô cô, đó là đại tẩu của chị dâu Tú Nga.” Liên Mạn Nhi cười nói với Chu thị cùng Liên Tú Nhi.
Song phương cách một khoảng, ai cũng không nói gì.
Chu thị cười lạnh một tiếng, tựa hồ muốn mở miệng nói chuyện. Liên
Mạn Nhi thầm kêu không tốt. Chu thị cái này người thật đúng là không
chịu buông tha người. Hiện tại chị dâu Triệu Tú Nga đang phải chịu
thiệt, Chu thị có tức giận gì cũng nên tiêu tan, không lẽ lại nói mấy
lời trào phúng lạnh nhạt nữa.
Liên Mạn Nhi đang nghĩ nên nói cái gì nữa để đem vấn đề chuyển hướng, khóe mắt liếc qua nhìn thấy Tương thị mang theo Liên Đóa Nhi cùng Nữu
Nữu từ bên ngoài sân nhỏ từ từ đi vào, lập tức con mắt sáng ngời.
“Đại tẩu, ngươi đi đâu?” Liên Mạn Nhi gọi Tương thị đến, “Mau tới cùng đại tẩu của chị dâu Tú Nga trò chuyện đi.”
Tương thị nhìn thấy không khí Chu thị cùng chị dâu Triệu Tú Nga bên
này có chút cứng ngắc, vội vàng đi nhanh hơn vài bước, đến trước mặt chị dâu Triệu Tú Nga.
“Đại tẩu tử, bên ngoài đang lạnh, ta nhanh vào nhà nói chuyện đi.” Vừa nói chuyện, vừa kéo chị dâu Triệu Tú Nga đi vào nhà.
Liên Mạn Nhi thở dài một hơi.
“Bà nội, cô cô, chúng ta cũng vào nhà a.”
…
Sau khi tiệc rượu giải tán, Liên gia người một nhà cùng người phục vụ khai tiệc ăn cơm.
Chu thị lệnh mở ba bàn cỗ. Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi, Liên Diệp Nhi, Liên Nha Nhi, Tiểu Thất, Ngũ Lang, Trương thị, Triệu thị ngồi một bàn.
Trương Khánh Niên uống rượu nên muốn nghỉ một chút, tỉnh rượu mới đi. Trương Thải Vân an vị tại bên người Liên Mạn Nhi. Một bên nhìn Liên Mạn Nhi ăn cơm, một bên cùng Liên Mạn Nhi nói chuyện.
“Mạn Nhi, đại tẩu muội… lén lút… ở cùng một nam nhân đấy…”