Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 206 : Trò khôi hài ở tiệc cưới
Ngày đăng: 16:47 18/04/20
Edit: Thanh Lê
Beta: Sakura
Giọng nói của Chu thị không cao, nhưng cũng không quá thấp. Các nàng
đứng ở bậc thang, cách chị dâu Triệu Tú Nga một cái bàn kia, cũng không
quá tầm mười bước chân.
Có lẽ là do tiếng người ầm ĩ, dường như chị dâu Triệu Tú Nga không nghe thấy Chu thị nói. Nàng chỉ thoáng xoay đầu
lại, rồi lại quay đầu đi, cười mời bọn nhỏ cùng bàn dùng bữa, giống như
không thấy đám người Chu thị bên này.
Chu thị giận, tại Liên gia không ai dám bỏ qua bà. Bà trong nhà hắt
cái xì hơi, mặt đất Liên gia cũng muốn run ba run. Vậy mà ở chỗ này, sở
hữu tất cả thân bằng hảo hữu hai nhà Triệu, Liên trong đó bà có bối phận cao nhất. Hành động của chị dâu Triệu Tú Nga ở trong mắt Chu thị, không chỉ là không có quy củ, còn không đem bà một trưởng bối để vào mắt.
Chỉ là dù sao đây cũng là tiệc cưới, chị dâu Triệu Tú Nga không đáp
lời, Chu thị cũng không tốt trực tiếp tiến lên mắng chửi, bởi vậy não
càng thêm não.
“Đó là ai?” Chu thị liền hỏi theo bên người con gái cùng các cháu gái.
Liên Mạn Nhi không muốn gây chú ý của người ngoài nên hướng đằng sau đám người xê dịch.
“Là chị dâu nhà mẹ đẻ của vợ Nhị Lang.” Liên Tú Nhi nói. Liên Tú Nhi
trong nhà không ra khỏi cửa, cũng là đi tới nơi này sau mới biết chị dâu Triệu Tú Nga. Hai người cũng chưa nói chuyện với nhau.
Chu thị hướng phòng tân hôn nhìn thoáng qua, thần sắc càng thêm tối tăm phiền muộn.
Vừa vặn người tiếp khách lại tiến vào sân nhỏ.
“Ngọc Xương.” Chu thị cao giọng hô.
Cháu ngoại trai Chu thị Ngô Ngọc Xương, hôm nay được mời đến làm người tiếp khách chịu trách nhiệm an bài yến hội.
Ngô Ngọc Xương nghe thấy Chu thị gọi hắn, vội vàng một mạch chạy tới trước mặt.
“Dì Hai, dì có chuyện gì?” Ngô Ngọc Xương cười nói, “Dưới mái hiên có gió. Cháu đưa dì vào trong phòng ngồi đi.”
“Ta còn vào trong phòng ngồi làm cái gì, gió thổi đều muốn đem nóc
phòng xốc lên rồi. Ngọc Xương, ta hỏi ngươi một chút, ngươi đây là thế
cao nhất Liên gia.
“Bà nội.” Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ, liền đi đến trước mặt Chu thị, bám vào bên tai Chu thị, trầm thấp thanh âm nói vài câu.
“Ý kiến hay.” Chu thị chụp đùi, “Tranh thủ thời gian đi, Tứ Lang bọn hắn đang ở đâu?”
“Đoán chừng ngay tại cửa ra vào.” Liên Mạn Nhi nói, “Bà nội, để cho cô cô đi nói, Tứ Lang sợ cô cô, nhất định sẽ nghe lời.”
“Đi.” Chu thị đã kêu Liên Tú Nhi qua dặn dò vài câu.
Liên Tú Nhi cũng sinh khí tức giận, nghe Chu thị nói xong lời liền vui vẻ, vội vàng ra phòng, một hồi trở về nói làm tốt rồi.
“Ta nhìn xem.”
Chu thị liền đứng dậy, xốc mảnh vài chắn cửa lên một ít. Liên Mạn Nhi cũng cùng đi ra bên ngoài nhìn quanh.
Tứ Lang cùng Lục Lang, còn có hai đứa trẻ choai choai khác từ bên
ngoài chạy vào, con mắt tìm kiếm mọi nơi, cuối cùng rơi vào cái bàn của
chị dâu Triệu Tú Nga đang ngồi. Bốn tên tiểu tử chạy tới, lách vào trên
ghế mấy đứa trẻ con liền ngồi xuống. Cũng không cần người mời đã bắt đầu ăn như hổ đói. Cảm giác chiếc đũa không thuận tay, liền dùng tay không, chuyên chọn thịt ngon ra tay.
“Hai tiểu tử kia là cháu trai của Nhị tẩu.” Liên Tú Nhi đắc ý nói.
Chị dâu Triệu Tú Nga, hai em dâu của nàng, còn có mấy cháu trai, cách ăn mặc đều rất thể diện. Tứ Lang mấy đứa hôm nay cũng ăn mặc chỉnh tề,
bất quá ở bên ngoài chơi cả buổi nên người dính không ít bụi đất, Lục
Lang nước mắt nước mũi kéo dài tới trước ngực. Hai đứa trẻ Hà gia cực kì lôi thôi, cùng hai đứa Tứ Lang, Lục Lang, nhìn qua như là anh em ruột.
Bốn người bọn họ vừa lên bàn, những người khác liền không còn chỗ mà hạ đũa.
Một đứa bé bị đoạt mất thịt, thò tay vỗ tiểu tử Hà gia bên cạnh một
phát, tiểu tử Hà gia dùng bả vai va chạm, liền đem đứa bé kia rớt ra
khỏi ghế, ngã cái mông chổng vó. Đứa nhỏ này liền khóc lớn lên, mẹ hắn
đau lòng liền đứng lên mắng tiểu tử Hà gia.
Tứ Lang mấy đứa không nói gì, chỉ lo bốc đồ ăn hướng vào trong miệng. Chỉ trong chốc lát đã đem đồ ăn trên bàn thấy đáy.
“Mấy đứa ăn mày này ở đâu ra, trong nhà người lớn mặc kệ không quản sao.” Chị dâu Triệu Tú Nga đứng lên cả giận nói