Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 233 : Phân chuồng
Ngày đăng: 16:48 18/04/20
Edit: Ntsubasa04
Liên Mạn Nhi âm thầm nhíu mày, Chu thị che chở Tưởng thị, nhưng lại sai sử Diệp nhi, thật là bất công.
“Diệp nhi là một đứa bé, thì làm được cái gì? Đại tẩu tay chân khéo
léo, cháu thích ăn đồ đại tẩu làm.” Không đợi Liên Diệp Nhi có phản ứng
gì, Triệu Tú Nga liền cười nói, “Đại tẩu, tẩu không muốn đi sao? Không
nể mặt ta cùng Nhị lang, cũng nể mặt đứa cháu chưa sinh ra của tẩu chứ,
làm phiền tẩu.”
Lời này, giọng điệu này, cũng không phải sai sử Tưởng thị, ngược lại có chút giống làm nũng cùng Tưởng thị.
“Tú Nga vừa có thai, miệng càng thêm lợi hại.” Tưởng thị liền cười
nói, “Những thứ muốn ăn, cả một xe ngựa cũng chỡ không hết. Đứa nhỏ
trong bụng này, về sau sinh hạ cũng là người khéo miệng.”
Tưởng thị nói như vậy, nhưng vẫn đi xuống kháng, đến gian ngoài giã gừng giã tỏi, pha nước tương cho Triệu Tú Nga,.
Triệu Tú Nga đã có chút không vui. Nàng cho rằng Tưởng thị thoại lý hữu thoại (câu nói có hàm ý khác), không có lòng tốt.
Liên Mạn Nhi đem chén bánh canh lớn cho Liên lão gia tử, Liên lão gia tử cũng không lập tức ăn.
“Ngũ Lang cùng Tiểu Thất đều đi học, các con tiêu dùng nhiều. Để chút tiền cho mẹ con làm chút đồ ăn ngon cho Ngũ Lang cùng Tiểu Thất, đừng
cứ đưa cho ta. Ta cái gì cũng không thiếu.”
Trong lúc nói chuyện, Tưởng thị đã bưng một chén nước tương trở về.
Tưởng thị ngồi xuống trên kháng, Triệu Tú Nga ăn một miếng cơm, gắp
miếng khoai tây chấm nước tương ăn.
Liên Mạn Nhi xoay người tính rời đi, thì đột nhiên nghe thấy oa một
tiếng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu Tú Nga lắc lắc đầu, một ngụm
phun ở trên người Tưởng thị, Tưởng thị đưa hai tay đưa ra, sắc mặt rất
là khó coi.
Một phòng mọi người dừng đũa, nhìn qua Triệu Tú Nga cùng Tưởng thị.
Triệu Tú Nga phun xong rồi, dùng khăn xoa xoa miệng, cười áy náy với Tưởng thị.
“Xem này, hôm nay nước tương này cũng không biết có mùi gì lạ. Ta ăn một miến, bụng đã chịu không nổi .”
Tưởng thị cùng Triệu Tú Nga nhìn nhau liếc mắt một cái. Triệu Tú Nga
lại cười cười. Tươi cười này, hoàn toàn không có chút xin lỗi ở bên
trong, ngược lại là trắng trợn đắc ý, khiêu khích. Tưởng thị biết, Triệu Tú Nga cố ý phun ở trên người nàng, mà lời nói vừa rồi của Triệu Tú
Thời tiết ngày một chuyển ấm, đất đóng băng bắt đầu tan, mùi đặt
trưng của bùn đất, tỏa khắp trong không khí đầu mùa xuân mát lạnh. Ven
đường đã có cỏ dại ương ngạnh mọc lên.
Nhà cũ với cửa hàng cách nhau một đoạn đường, vào lúc mùa đông Liên
Mạn Nhi thích nhất là đập băng đóng. Băng tuyết đã sớm tan rã hết, bởi
vì cấu tạo đặc thù và tính chất của đất đai, nên vùng đất lạnh sau khi
băng tan sẽ biến thành cứng mềm vừa phải, đất đai co dãn, sức căng bề
mặt mười phần, cho dù có dẫm nát mặt đất cũng không cần lo lắng trên
chân dính bùn đất,
Liên Mạn Nhi thích nhất đoạn đường này, ở một bên nghe dòng suối bên
cạnh phát ra tiếng nước chảy róc rách, nhìn lại cây cối ven đường điểm
xuyến màu xanh. Mùa xuân vui sướng, cũng cứ như vậy từng chút một xâm
nhập vào trong lòng.
“Mạn Nhi, đi mau, đừng đùa nữa.” Trương thị cùng Liên Thủ Tín đi ở phía trước, quay đầu gọi Liên Mạn Nhi.
“Dạ, đến đây.” Liên Mạn Nhi lại giẫm mấy bước, mới chạy bộ đuổi kịp Trương thị.
Còn chưa đi đến cửa nhà, xa xa liền thấy Liên lão gia tử đang khom
lưng làm việc. Đến gần, Liên Mạn Nhi mới nhìn rõ, Liên lão gia tử cầm
cuốc sắt trong tay, đang bào đống phân chồng chất ở cửa.
Nói là đống phân, kỳ thật bên trong là thức ăn thừa, có phân heo lấy
ra từ chuồng heo, có phân gia súc Liên lão gia tử tìm trở về, còn có tro trong nhà bới ra thành phân, nước thải mỗi ngày của Liên gia, cũng đều
đổ ở bên trong.
Trong thôn, mỗi nhà mỗi hộ đều có một hoặc là nhiều đống phân như
vậy. Vì không có phân hóa học, nên đống phân này trải qua nông dân tỉ mỉ xử lý, sẽ trở thành phân bón hữu cơ gia tăng độ phì của đất.
“Cha đã bắt đầu trở phân.” Liên Thủ Tín thấp giọng cùng Trương thị
nói. Liên lão gia tử gấp gáp, hận không làm hết việc, ngay từ ngày đầu
tuyết tan, ông đã bắt đầu vì loại hoa mầu làm chuẩn bị .
Việc Liên lão gia tử làm tên là trở phân, chính là đem đống phân này biến thành phân bón hữu cơ thích hợp bón vào đất ruộng.
“Lão Tứ, ” Liên lão gia tử thấy Liên Thủ Tín đã đi tới, liền thẳng
thắt lưng, “Năm nay các con có đất không ít, sợ là phân không đủ dùng.”