Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 276 : Cày bừa vụ xuân
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
Chung quản sự đến rồi, trong lòng Liên Mạn Nhi rất vui mừng, vội vàng đi ra ngoài tiếp đón. Trong tay Chung
quản sự cầm một cái túi, đang chào hỏi cùng Liên Thủ Tín. Liên Mạn Nhi
nhìn thấy cái túi trong tay Chung quản sự, hai mắt không khỏi tỏa sáng,
nàng càng thêm chắc chắn mục đích lần này tới của Chung quản sự.
Mời Chung quản sự vào trong phòng ngồi
xuống, Liên Mạn Nhi vội vàng pha trà, bưng hộp điểm tâm và trái cây tốt
nhất trong nhà lên.
“Liên cô nương không cần phải khách khí.” Chung quản sự khom người, khách khí nói cám ơn với Liên Mạn Nhi.
“Chung quản sự, đến đây, ngài cũng không cần khách khí với chúng ta.” Liên Thủ Tín cười nói.
“Lục gia và cửu gia vẫn khỏe chứ?” Liên Mạn Nhi bày trà và trái cây ra bàn, liền cười hỏi.
“Hai vị gia đều tốt, hai vị ấy muốn ta
chuyển lời giúp, cũng hỏi thăm sức khỏe của cô nương và cả nhà.” Chung
quản sự vẻ mặt tươi cười, nói xong liền đưa cái túi trong tay tới.
“Trước khi đi, Cửu gia đã đáp ứng sẽ tặng cho cô nương một ít cây ngô,
nên cố ý bảo ta đem tới.”
“Này chúng ta thế nhưng không dám.” Liên Thủ Tín vội nói, “Khuê nữ nhà ta tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện. Lời
nói lúc vô ý của trẻ con, mà Lục gia cùng Cửu gia lại để tâm ghi nhớ,
còn để cho Chung quản sự cố ý đi một chuyến tới đây, chúng ta thật sự
cảm thấy có lỗi.”
Ở bên này, Liên Thủ Tín đang khách khí
với Chung quản sự, ở bên kia Liên Mạn Nhi đã thò tay nhận lấy cái túi.
Cái túi hơi nặng, Liên Mạn Nhi mở túi ra, bên trong là hạt ngô đã tách rồi. Hiển nhiên là Trầm tiểu béo đã đưa những thứ tốt nhất cho nàng,
từng hạt ngô vàng bóng, no đủ. Cái túi hạt ngô này ít nhất phải ba bốn
mươi cân chứ không ít.
Số hạt ngô này có thể trồng được không ít mẫu đất a!
Liên Mạn Nhi không nhịn cười được, mặt
mày cong cong. Liên Mạn Nhi dùng tay nắm một nấm hạt ngô lên, hình tượng của Trầm tiểu béo trong suy nghĩ của nàng đã cao lớn hơn rất nhiều. Lúc đó, nàng nói với Trầm tiểu béo muốn một ít hạt ngô, kỳ thật trong lòng
nàng cũng không thể xác định, Trầm gia có đồng ý hay không, sau khi Trầm tiểu béo trở về Trầm gia, không biết có còn nhớ đến chuyện này hay
không.
Mấy ngày nay, trong lòng Liên Mạn Nhi
vẫn luôn nhớ đến chuyện này, mỗi ngày trôi qua, hy vọng trong lòng nàng
lại ít đi một chút. Hôm nay, Chung quản sự đem ngô đến tặng, đương nhiên Liên Mạn Nhi vô cùng vui mừng.
Trầm tiểu béo đúng là bạn chí cốt của
Trước khi xác định diện tích gieo trồng khẩu phần lương thực và thuế
lương thực, thứ Liên Mạn Nhi coi trọng nhất là cây ngô và khoai lang.
“Hiện tại chúng ta có khoảng bốn mươi cân hạt giống cây ngô, ngày đó
chúng ta đã trồng trước một ít, theo như sự tính toán của cha, một mẫu
đất có thể trồng khoảng hai cân hạt giống, vậy số giống đó có thể trồng
được hai mươi mẫu.” Liên Mạn Nhi nói, “Cây giống của khoai lang còn chưa đủ dài, trước hết chúng ta dành ra một mẫu để trồng, dư dả một chút,
nếu cây giống không đủ, ta có thể trồng cây đậu gì đấy, cũng không bị
hỏng việc.”
Hai mươi mốt mẫu đất này trồng tốt rồi, tạm thời không cách nào tính
được sẽ lời bao nhiêu, bất quá có thể khẳng định, con số này sẽ khiến
cho người ta vui mừng.
“Tính thế này, ta thấy được, năm nay chúng ta trồng đủ loại, ngoài
khẩu phần lương thực ra, còn có cây ngô và khoai lang, đất còn dư lại
thì trồng những loại khác nữa.” Liên Thủ Tín nói.
“Theo như tính toán của chúng ta, trồng sáu mẫu hạt kê, thì mới có ba mươi bảy mẫu, còn lại tám mẫu.” Tiểu Thất nói. Bây giờ, hắn còn đi
theo Lỗ tiên sinh học tính toán, tính toán sổ sách nhanh hơn rồi, bình
thường số lượng nhỏ, hắn không cần bàn tính.
“Trồng sáu mẫu hạt kê, đậu đỏ cũng không thể thiếu. Nếu không, đến
lúc muốn làm bánh, ta lại phải đi mua đậu đỏ.” Trương thị lên tiếng.
“Còn có đậu nành,” Ngũ Lang nói, thương lượng việc trồng trọt là
chuyện lớn nên hiếm thấy hôm nay trong tay hắn không ôm quyển sách. “Ta
làm rau giá, đổi dầu, đổi đậu hủ cái gì đấy, một năm cũng không thể
thiếu đậu nành.”
“Ừ, cần phải trồng nhiều đậu nành.”Trương thị lên tiếng.
Người một nhà thương lượng hồi lâu, cuối cùng quyết định trồng năm
mẫu đậu nành, một mẫu rưỡi đậu đỏ, còn lại một mẫu rưỡi dùng để trồng
một ít đậu xanh, hạt vừng…hoa màu.
“Ngày mai, ta sẽ bắt đầu trồng sáu mẫu đất ở phía nam trước.” Liên Thủ Tín nói.
“Cha bọn nhỏ, chúng ta có cần tìm người trồng trọt giúp không?”Trương thị liền hỏi.
“… Lão gia tử nói với ta, năm nay, người định trồng vài mẫu đất….” Liên Thủ Tín đột nhiên nói.