Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 280 : Đất ai trồng
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
“Thế nào lại cãi nhau nhao nhao lên vậy?”Trương thị thở dài nói, “Một ngày không cãi nhau, thì không sống được hay sao.”
Lại nói tiếp, trước đó cuộc sống Liên
gia trải qua coi như tương đối yên tĩnh. Mỗi ngày tuy thường nghe thấy
Chu thị quát mắng, nhưng cũng chỉ có Chu thị quát mắng, mọi người bị
quát mắng đều khúm núm, chứ đừng có nói là cãi lại, chửi lại. Tính tình
Chu thị cho dù có táo bạo hơn nữa, thì kịch một vai cũng hát không dài.
Bất quá, hiện tại đã có Triệu Tú Nga, tình huống đã không giống với lúc trước.
Hiện tại mỗi ngày ở Liên gia cơ hồ cũng
có thể nghe thấy ba loại thanh âm, thanh âm Chu thị mắng chửi, thanh âm
Triệu Tú Nga mắng chửi, dĩ nhiên náo nhiệt nhất chính là lúc Chu thị và
Triệu Tú Nga cãi nhau.
“Ta nghe thấy âm thanh này, trong lòng
ta thật sự rất buồn bực. nếu đổi lại là ta, cuộc sống như vậy, một ngày
ta cũng không chịu được.” Trương thị lấy cuộn sợi bông từ trong rổ may
vá ra, cố định một đoạn sợi bông lại, ba đường sợi bông xoắn lên nhau.
Khâu đế giày, dùng sợi bông bình thường thì không chắc chắn lắm. Người
chủ nữ nhân trong gia đình thường dùng ba sợi bông xoắn lại với nhau để
khâu đế giày.
“Cả nhà sống với nhau, cây kim so với
cọng râu, mỗi ngày đều cãi nhau như vậy, không mệt sao. Trước kia, vì
sao chuyện gì ta cũng đều nghe theo bà nội ngươi, không vì cái gì khác,
còn không phải vì muốn sống yên tĩnh sao.” Trương thị một bên xoe sợi
bông, một bên nói liên miên cằn nhằn.
Liên Mạn Nhi từ bên chậu nước ngâm đậu
phộng đứng lên, đi đến bên cạnh bồn rửa, dùng khăn lau sạch sẽ nước trên tay. Triệu Tú Nga và Chu Thị mỗi ngày đều cãi nhau như vậy không phải
là phương pháp sống tốt, nhưng giống như Chu Thị đối đãi với Trương Thị
lúc trước, phương pháp một bên nhường nhịn không có nguyên tắc như vậy,
cũng không được xem là phương án hay.
“Ồ” Trương thị nói chuyện, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, kỳ quái nói, “Tiểu Thất, con vừa mới nói cái gì? Chị dâu
Tú Nga của con còn ầm ĩ với cả ông nội của con?”
Mọi ngày, trong nhà cãi nhau, không phải Triệu Tú Nga bới móc Chu thị, thì chính là Chu thị bới móc Triệu Tú
Nga, Liên lão gia tử rất ít tham dự. Kỳ thật rất nhiều hộ nông dân đều
như thế, các nữ nhân trong nhà thường vì chuyện một ít chuyện lông gà vỏ tỏi mà ầm ĩ lật trời, nhưng các nam nhân sẽ không tham dự. Chờ khi mọi
chuyện qua đi, thì người một nhà vẫn là người một nhà, cho nên Trương
thị mới thấy kỳ lạ, tại sao hôm nay Triệu Tú Nga không chỉ chống lại Chu thị, mà còn chống lại Liên lão gia tử.
trên cãi nhau cho Trương thị và Liên Thủ Tín nghe.
“Tìm về thì thế nào? Hai người bọn họ làm việc còn không bằng Tiểu Thất và Mạn Nhi.” Trương thị nói.
“Có dùng được hay không là một chuyện,
có làm hay không lại là chuyện khác.” Liên Mạn Nhi nói, “Trời sinh ra,
không phải ai cũng biết làm việc. Làm được việc là vì trong lòng họ tự
nguyện làm.”
Giống nhau đều là con cháu của Liên lão
gia tử và Chu thị, nếu không phải vẫn luôn được nuông chiều, Liên Thủ
Nhân và Liên Kế Tổ có thể không làm mà sống sao.
“Vậy cũng đúng.” Trương thị gật đầu.
“Vợ Nhị Lang rất biết cách nói chuyện a.” Liên Thủ Tín nói.
“Chị dâu Tú Nga thật sự rất lợi hại!” Liên Diệp nhi trở về cùng với Liên Mạn Nhi, cảm khái nói.
“Đúng, rất lợi hại.” Liên Mạn Nhi gật đầu. Nàng rất chờ mong, có thể nhìn thấy đội hình trồng trọt của Liên gia vào ngày mai.
… …
Ngày hôm sau, một nhà Liên Mạn Nhi một
nhà ăn điểm tâm xong, Liên Thủ Tín liền đem nghé con buộc vào xe, đem
các loại nông cụ và cái cày để lên xe, người một nhà đi đến mảnh đất
phía nam.
Bởi vì sợ nghé con mệt mỏi, Liên Thủ
Tín, Trương thị và Liên Chi Nhi đều đi theo phía sau xe. Ngũ Lang đánh
xe, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất ngồi trên xe, trong ngực hai người đều ôm
một cái rổ. Trong giỏ xách là đậu phộng dùng để trồng, đều là những hạt
to tròn, hơn nữa da vỏ không bị tổn hại gì, trải qua một đêm ngâm nước
lạnh, đã hấp đủ hơi nước, từng hạt từng hạt mọng lên.
Trải qua ngâm nước, đậu phộng càng dễ nảy mầm, cũng có thể đâm chồi nhanh hơn, do đó cỏ thể đảm bảo sản lượng của đậu phộng.
Bởi vì còn phải chiếu cố chuyện làm ăn
của cửa hàng, lúc cả nhà Liên Mạn Nhi đến ruộng đã không còn sớm. Mảnh
đất bên cạnh, Liên lão gia tử đã mang theo một nhóm người đến.
Liên Mạn Nhi thấy trong đám người, có cả Liên Thủ Nhân và Liên Kế Tổ.