Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 279 : Phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
Edit: Huyền Phạm
Beta: Ly Ly
Liên Mạn Nhi nói xong câu đó, liền nhìn xem Liên Thủ Nhân, hiển nhiên là chỉ hắn.
Sau khi các nàng ra ở riêng, trước sau
buôn bán lời được một ít tiền, từ bán đậu phộng rang tỏi, đến mở xưởng
làm dưa chua, sau đó bán mầm đậu, hiện tại mở cửa hàng, nhận giặt quần
áo, còn xây được một tiểu lâu hai tầng nhỏ. Ngay lúc bắt đầu làm ăn buôn bán nhỏ, còn không rõ ràng, bây giờ làm ăn lớn, náo nhiệt hơn rồi, mặc
dù vì chuyện này nhà nàng kết giao được không ít nhân duyên tốt, nhưng
đồng thời cũng dẫn đến không ít người ghen tỵ.
Mặc dù bây giờ vẫn chưa có người nào làm quá trớn nhưng Liên Mạn Nhi cũng không cho rằng không có uy hiếp. Nàng
cho rằng bởi vì nhà nàng có quan hệ với Vương gia, còn có Trầm Lục xuất
hiện, những người này chưa nắm rõ lai lịch của nhà nàng cho nên mới chưa có hành động. Bất quá tiền tài động nhân tâm, cho tới bây giờ trên thế
giới này cũng không thiếu người vì tiền tài lợi ích mà sẵn lòng ‘bí quá
hóa liều’, hoặc là ‘lớn mật nếm thử’ một lần, ‘đánh cuộc một lần’.
Mới đối mặt với người ngoài mà đã phải
tốn hao thật lớn tinh thần. Nếu như trong Liên gia xuất hiện nội ứng,
cấu kết với người ngoài, lúc đó các nàng sẽ tương đối bị động.
Đây gọi là phòng ngừa chu đáo, nếu hôm
nay Liên Thủ Nhân không làm khó dễ trước, Liên Mạn Nhi cũng sẽ tìm một
cơ hội phòng ngừa trước với Liên lão gia tử.
Lời nói của Liên Thủ Nhân nồng đậm ghen
tuông càng chứng minh, Liên Mạn Nhi không có nghĩ sai. Hôm nay Liên Thủ
Nhân có thể làm trò trách cứ trước mặt các nàng, nếu như các nàng không
chịu khuất phục, không để cho Liên Thủ Nhân nguyện ý, ngày mai, khó bảo
đảm không có người của Liên gia làm chuyện xấu sau lưng bọn họ.
Nàng muốn mượn tay Liên lão gia tử dập tắt những suy nghĩ này ngay từ khi nó còn chưa phát sinh.
“Gia, cha ta chuyện gì cũng đều không
dối gạt ngươi.Ngươi biết rõ, chúng ta mở cửa hàng buôn bán cũng không dễ dàng gì, hao tâm cố sức đấy.Người ngoài nhìn thấy chúng ta kiếm được
tiền liền ghen tỵ đối với chúng ta. Không biết chúng ta phải đi sớm về
tối, so với người khác phải bỏ ra bao nhiêu vất vả đấy.” Liên Mạn Nhi
hòa hoãn hạ ngữ khí, đối với Liên lão gia tử nói.”Gia, nhiều người nhìn chúng ta ghen tị, muốn tìm cách đoạt lấy cửa hàng của chúng ta, người
biết rõ không?”
Liên lão gia tử nghe xong lời nói của Liên Mạn Nhi, thuốc lá rời cũng không rút nữa mà ngẩng đầu lên nhìn Liên Thủ Tín.
“Lão Tứ, gần đây có ai có động tĩnh gì rồi hả?” Liên lão gia tử hỏi Liên Thủ Tín.
… …
Ở trên phòng chính, Liên lão gia tử rít
một hơi thuốc, lại rít thêm một hơi thuốc, làm cho cả phòng đều là khói
thuốc. Đến Chu Thị và Liên Tú Nhi vốn đã quen rồi cũng không chịu nổi,
liên tục ho khan.
“Tú nhi, đi vén màn cửa lên.” Rốt cuộc
Chu thị nhịn không được, sai Liên Tú Nhi đi mở cửa, vén màm cửa lên, cho khói thuốc bay ra bên ngoài bớt.
“Nhìn ngươi kìa, có gì muốn nói thì nói, buồn bực hút thuốc lá, ngươi có thể nghĩ được cái gì?”Chu thị liếc Liên lão gia tử một cái, nói.
“Miệng lưỡi của Mạn Nhi không tha cho
người, bọn nhỏ nhà lão Tứ đều lớn rồi!” Liên lão gia tử không đầu không
đuôi mà nói một câu như vậy.
“Lão Tứ không làm chủ được chuyện gì,
không thể dạy được vợ cùng mấy đứa trẻ. Vừa nãy ta muốn nói, tại sao
ngươi lại không cho ta nói?” Dù sao cũng làm vợ chồng hơn nửa đời người, Chu thị biết rõ tâm tư của Liên lão gia tử, có chút oán trách nói.
“Tình cảnh vừa rồi như vậy, nếu ngươi
nói thêm hai câu, không thể không dẫn đến đánh nhau. Hiện tại, chúng ta
có được những ngày yên tĩnh dễ lắm hay sao?” Liên lão gia tử dập đầu dập đầu nõ điếu, “Hơn nữa, nói thật, tật xấu của lão đại không ít. Lão Tứ
không bới móc chuyện xưa còn dễ nói, đã bới móc rồi, thì lão đại sẽ
không có phần thắng.”
“Cái gì bới móc hay không bới móc, hắn có thể bới móc anh trai, có thể bới móc cha mẹ ư?” Chu thị hừ lạnh một tiếng, nói.
“Lão Tứ ở riêng rồi, việc này, nếu hắn
tự nguyện, đó là hòa hòa mỹ mỹ, sẽ được người mười dặm tám thôn khen
ngợi. Ta đã đề cập với lão tứ mấy lần, nhưng nhìn bộ dạng của lão Tứ xem ra là không muốn, ta cũng không thể cứng rắn ép buộc lão Tứ.” Liên lão
gia tử thở dài một tiếng, “Ta là cha mẹ, việc có thể làm cũng chỉ là
nhắc nhở. Lão Tứ không muốn, thì cũng chỉ có thể dừng lại tại đây.”
… …
Ăn xong bữa tối, Liên Mạn Nhi đang xem xét đậu phộng ngâm để trồng, chỉ nghe thấy từ phòng trên, truyền đến
nhiêug tiếng ồn ào.
“Có chuyện gì vậy?” Trương thị buông đế giày mới khâu được một nửa xuống, hỏi.
“Chị dâu Tú Nga và bà nội cãi nhau.” Tiểu Thất từ bên ngoài chạy vào, “Nói ông nội và bà nội làm việc không công bằng!”