Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 282 : Không rõ mục đích đến
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
Có sáu người đứng ở đầu mảnh đất. Liên
Mạn Nhi biết được người đứng đầu, đó là lão Kim. Còn lại bốn người, đều
là thanh niên trẻ tuổi cường tráng cao lớn, từ mười tám, mười chín cho
đến ba mươi tuổi. Còn có một thiếu niên thấp nhất trong đó, xem ra cùng
lắm chỉ khoảng mười bốn, mười lăm tuổi.
Hán tử chừng ba mươi kia, đang đỡ một
cái cày. Cái cày kia cơ hồ lớn hơn gấp đôi so với cày nhà Liên Mạn Nhi,
kéo cày là hai con la lớn, trong tay thiếu niên đang cầm dây cương. Con
la đứng ở kia, tựa hồ có chút không kiên nhẫn, bào chân dương đầu kêu
hai tiếng.
Thiếu niên kia miệng quát lớn một tiếng, kéo chặt dây cương một chút, con la mới an tĩnh lại.
Trên vai Lão Kim khoác một áo kép (áo hai lớp), cười hớ hớ đi đến chỗ nhà Liên Mạn Nhi.
“Cha.” Liên Mạn Nhi vội vàng nhìn Liên Thủ Tín, nói cho hắn lão Kim đến đây. “Hình như là tìm ta.”
Liên Thủ Tín ngẩng đầu, thấy tư thế này, vội vàng nghênh đón lão Kim.
“Lão Tứ huynh đệ, đây đều là của đệ?”
lão Kim nhiệt tình bắt được tay Liên Thủ Tín, “Đệ nhìn đệ này, không đủ
người trồng trọt, sao đệ không nói với lão ca một tiếng. Chỉ dựa vào hai người đệ và em dâu, bọn trẻ còn nhỏ tuổi, thân thể còn chưa trưởng
thành, cũng không thể để cho bọn trẻ bị mệt. Không sao, ta dẫn nhóm cháu đến đây, chỉ cần chút thời gian liền làm xong.”
“A, bọn người lão Kim muốn giúp chúng ta gieo trồng? !” Tiếng nói của lão Kim sang sảng, nói chuyện giống như la lên, cho nên mấy người Liên Mạn Nhi đều nghe rõ ràng.
Mấy đứa nhỏ và Trương thị đều kinh ngạc. Bình thường nhà các nàng và nhà lão Kim cũng không có lui tới. Khi nào
thì thân thiết đến độ lão Kim phải dẫn nhóm cháu của mình đến giúp bọn
họ?
Trương thị liền buông việc, đi tới chỗ
của Liên Thủ Tín và lão Kim đang đứng. Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút,
cũng vội vàng đi qua.
“Này, này… sao lại vậy ?” Liên Thủ Tín
cũng cảm thấy kinh hãi, vội vàng từ chối. “Lão Kim đại ca, huynh xem,
chúng ta có thể tự làm. Đất của huynh cũng không ít…”
“Lão Tứ huynh đệ, đệ khách khí với huynh làm gì.” lão Kim nghe Liên Thủ Tín cự tuyệt, cũng không để trong lòng,
nói chuyện càng thêm nhiệt tình, vừa bảo mấy người con trai đang đứng
sau mình đến chào hỏi “Các con đều lại đây, gọi tứ thúc, tứ thẩm.”
Mấy người trẻ tuổi thật sự đi tới, cười nhìn Liên Thủ Tín, kêu tứ thúc, nhìn Trương thị, kêu tứ thẩm.
“Lão Tứ, đây là chuyện gì? Con và bọn lão Kim, lúc nào thì có lui tới?” Liên lão gia tử hỏi Liên Thủ Tín.
“Cha, con cùng nhà bọn họ không có lui tới…. Việc này, con cũng không rõ ràng lắm.” Liên Thủ Tín có chút phiền não, lắc đầu.
“Châm ngôn thường nói, lễ thấp hơn
người, tất có chuyện muốn nhờ, con cần phải suy nghĩ cẩn thận, tính toán trước. Nhà lão Kim, chúng ta tuyệt đối không thể trêu vào.” Liên lão
gia tử thở dài, thấp giọng nói.
“Cha, con biết.” Liên Thủ Tín gật đầu,
lẩm bẩm, “Người ta muốn tiền có tiền, muốn thế lực có thế lực, muốn
người có người, còn con có cái gì, lão Kim còn có chuyện gì cần cầu
con ?”
“Nên đi hỏi thăm việc này một chút.” Liên lão gia tử nói xong, liền đi đến nơi khác, xem người khác trồng hoa màu.
Hai huynh đệ Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa, một trước một sau đi tới.
“Nhà lão Kim thật sự là nhân cường mã
tráng.” Liên Thủ Nghĩa đặt mông ngồi xuống bên cạnh Liên Thủ Tín, hâm mộ nói “Nhìn cái cày của người ta, hai con la lớn, lôi kéo ào ào, chỉ cần
một chút thời gian là có thể giúp đệ cày xong rồi. Người ta có nhiều
con, còn có người ở, chút việc ấy, người ta không xem là gì. Hắn muốn
giúp, thì cứ để cho hắn làm. Lão Kim là dạng người gì, bình thường ta
muốn liên hệ còn không liên hệ được kìa. Đệ nhìn lại mình đi, lại ngăn
cản người ta, giống như người ta muốn mạng của đệ vậy.”
“Nhị ca, đệ không có lui tới gì với người ta. Nhân tình nào có dễ nợ như vậy ?” Liên Thủ Tín không đồng ý nói.
“Đây là tự hắn tìm tới cửa, cũng không
phải đệ cầu hắn. Không cần thì không cần, cái gì mà nhân tình với không
nhân tình.” Liên Thủ Nghĩa nói chuyện, cầm lấy siêu của Liên Thủ Tín,
rầm rầm uống mấy ngụm nước.
“Lão Tứ, sao nhà đệ cũng mang nước sôi, cũng không mang chút lá trà với đường ?”
Liên Thủ Tín hơi hơi nhíu mày, không
quan tâm đến Liên Thủ Nghĩa. Trong lòng hắn suy nghĩ, gần đây gặp lão
Kim hai lần, lão Kim đều xưng huynh gọi đệ với hắn, nhiệt tình một cách
kì lạ. Hôm nay lại mang theo nhóm con chạy tới giúp hắn.
Là vì sao?
Trương thị ngồi cách đó không xa, nhìn hai khuê nữ bên người, phiền não.