Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 291 : Mưa
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
Hai cha con Ngô Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng mang một con la chở cày, còn có hai người làm công đến giúp đỡ.
“Ai u, thế này làm sao được.” Liên Thủ
Tín vội vàng từ chối. “ Ngô tam ca, ý tốt của huynh, đệ xin nhận, nhưng
hiện tại là lúc gieo trồng gấp, sao huynh có thể bỏ ruộng nhà mình mà
sang làm giúp đệ chứ. Huynh xem, đệ và mẹ mấy đứa nhỏ, mang theo chúng,
chúng ta cũng có cày, chỉ có vài mẫu ruộng, sẽ làm xong rất nhanh.”
“Thủ Tín huynh đệ, đệ khách sáo làm gì
chứ. Nói cho đệ hay, ruộng nhà chúng ta đã gieo xong rồi, nên mới đến
giúp đệ. Nhà đệ có mấy người, sáng sớm còn bận việc ở cửa hàng, làm việc bất kể ngày đêm như thế, một hai ngày còn chịu nỗi, thời gian dài làm
sao mà chịu được. Hơn nữa, lúc này thời gian cũng không chờ đệ được, hai ngày nay phải nhanh chóng gieo trồng cho xong, tránh cho ruộng khô, lúc ấy lại phải tốn công xới đất.”
“Đúng vậy, Tứ thúc, nhà chúng cháu đã
gieo trồng xong rồi, giúp mọi người một chút cũng không làm chậm trễ
việc nhà cháu.” Ngô Gia Hưng cũng nói.
Liên Thủ Tín còn có chút do dự.
“Nhà khác thì ta không nói, nhưng hai
nhà chúng ta thì đúng thật là thân thích.” Ngô Ngọc Quý dường như đoán
được sự băn khoăn của Liên Thủ Tín, liền nói.
Một đường tỷ của Chu thị gả vào Ngô gia ở thôn Tam Thập Lý doanh tử, sinh con trai là Ngô Ngọc Xương. Ngô Ngọc
Quý và Ngô Ngọc Xương là đường huynh đệ (anh em chú bác) ruột thịt. Nói như vậy, mặc dù không có quan hệ máu mủ, nhưng tính ra Ngô Ngọc Quý và Liên Thủ Tín cũng là anh em bà con.
Huống chi gần đây hai nhà đi lại càng lúc càng gần.
“Thôi, chúng ta đừng nói chuyện phiếm
nữa, nhanh chóng trồng trọt cho xong. Để cho đệ muội và mấy đứa nhỏ được về nhà nghỉ ngơi sớm một chút.” Ngô Ngọc Quý lại nói.
Ngô Ngọc Quý đã nói như thế, Liên Thủ Tín cũng không từ chối nữa.
Ngô Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng, tính cả
sức lao động cường tráng của hai người thuê, thêm một cái cày, khiến cho tốc độ trồng trọt của nhà Liên Mạn Nhi tăng lên rất nhiều lần.
Vừa làm việc, Liên Thủ Tín và Ngô Ngọc Quý còn có thể vừa tán gẫu.
Ngô Ngọc Quý bình thường làm nghề môi
giới, thu nhập cũng khá sung túc, trong nhà có hơn một trăm mẫu ruộng,
hắn còn mướn một người chuyên làm việc lặt vặt. Ngoài ra, mỗi khi đến
mùa vụ, sẽ thuê người làm việc theo ngày. Mỗi năm hai mùa, cày bừa vụ
xuân, thu hoạch vụ thu, hai cha con Ngô Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng cũng sẽ ra đồng làm việc cùng những người làm thuê. Bình thường, việc chăm sóc
“Đi đến cửa hàng đi. Con định buổi trưa
làm vài món ăn, đến cửa hàng ăn cho thoải mái, có được không ạ?” Liên
Mạn Nhi ở bên nghe được, vội nói.
“Đúng, buổi trưa hay là đến cửa hàng ăn đi.” Liên Thủ Tín đồng ý.
Trương Thị liền mang theo Liên Chi Nhi
và Liên Mạn Nhi về cửa hàng trước. Vốn phải chiêu đãi hai cha con Ngô
Ngọc Quý và Ngô Gia Hưng, còn thêm hai người làm công, cơm trưa không
thể để bọn họ ăn một cách tùy tiện được.
“Mẹ, nếu không chúng ta làm bánh nướng áp chảo đi. Vừa tiện lại chống đói.” Liên Mạn Nhi đề nghị.
“Được, vậy thì làm bánh nướng áp chảo.”
Trương thị suy nghĩ một chút liền đồng ý. “Còn phải xào thêm hai món
nữa. Mạn Nhi, con đi lên trấn trên mua hai cân thịt về đi.”
“Vâng.”
Liên Mạn Nhi vâng một tiếng, liền mang
theo rổ đi Thanh Dương trấn. Đầu tiên, nàng đến cửa hàng thịt mua ba
cân, sau đó lại đi đến của hàng rượu trong trấn mua tiếp một vò rượu.
Bởi vì buổi chiều còn phải làm việc, nên buổi trưa mấy người Liên Thủ
Tín sẽ không uống rượu. Có điều, Ngô Ngọc Quý cũng không thể chỉ giúp
bọn họ không, đợi đến lúc ăn cơm tối, rượu này sẽ phát huy công dụng.
Chờ Mạn Nhi mang theo rổ từ trấn trên
trở về, Trương thị và Liên Chi Nhi đã nướng bánh xong xuôi, cũng chuẩn
bị đầy đủ thức ăn, lúc này chỉ cần cắt thịt ra, rồi xào nữa là xong.
Trứng xào rau hẹ, mầm đậu xào thịt, mộc
nhĩ xào thịt, thịt chưng đậu hủ, hơn nữa còn thêm một nồi canh xương với rong biển. Đậu hủ mua về cũng không phải dùng để chưng hết, giữ lại một ít, sau đó chuẩn bị thêm hành tây và tương, nhà nông rất thích món này, cứ một ngụm lại một ngụm, ăn rất sướng miệng
Lúc Liên Thủ Tín mang theo cả đoàn người Ngô Ngọc Quý trở lại, ba mẹ con Trương thị cũng đã nấu cơm xong.
Một bữa ăn làm mọi người rất hài lòng. Sau khi ăn xong cũng không nghỉ ngơi, cả đoàn lại ra đồng tiếp tục công việc.
Bởi vì có hai cha con Ngô Ngọc Quý cùng
hai người làm công giúp đỡ, chạng vạng ngày thứ hai, ruộng nhà Liên Mạn
Nhi cơ bản đã gieo trồng xong. Lúc các nàng kết thúc công việc cũng là
lúc một cơn mưa to đang kéo đến.