Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 294 : Sau cơn mưa trời lại sáng

Ngày đăng: 16:49 18/04/20


“Mạn Nhi, muội đừng nói lung tung.” Liên Chi Nhi liền nói. Tính tình nàng vốn hay xấu hổ, dù trước mặt là muội

muội ruột, nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.



Liên Mạn Nhi xuống khỏi giường gạch, đi

ra ngoài nhìn một chút, thấy không ai ở gần đây, liền đóng cửa quay lại, tới gần chỗ Liên Chi Nhi ngồi. Hai chị em ngồi dựa vào bệ cửa sổ, phía

ngoài có người đi qua hay đến gần, các nàng đều sẽ cảm giác được.



“Tỷ tỷ , lúc này chỉ có hai chị em chúng ta. Tỷ xấu hổ với người khác, còn muội thì ngại gì.” Liên Mạn Nhi dùng cùi chỏ đụng vào Liên Chi Nhi, nhỏ giọng nói.



Liên Chi Nhi thở dài một tiếng, không nói gì, sắc mặt dần dần trở lại bình thường.



“Dù cho các nàng có quan tâm hay không, chuyện của ta, cuối cùng vẫn do cha mẹ làm chủ.” Liên Chi Nhi chậm rãi nói.



Liên Mạn Nhi nhìn Liên Chi Nhi một cái,

trong lòng dần dần thả lỏng. Dù tính tình Liên Chi Nhi dịu dàng hay xấu

hổ nhưng cũng là người có chủ ý.



“Dù cha mẹ làm chủ, nhưng cũng phải xem

tỷ có nguyện ý hay không.” Liên Mạn Nhi nói. “Tỷ tỷ, nếu tỷ có chuyện gì không tiện nói với cha mẹ, thì nói với muội đi. Muội sẽ truyền lời giúp tỷ, bảo đảm sẽ khiến tỷ vừa lòng.”



“Tiểu quỷ lém lĩnh” Liên Chi Nhi xì một tiếng, vui vẻ nói.



Nàng không kiên trì nói sẽ nghe theo cha mẹ nữa, cũng không cự tuyệt Liên Mạn Nhi, ý của Liên Chi Nhi là đồng ý

rồi. Liên Mạn Nhi mỉm cười.



“Tỷ, tỷ nói thử xem, Hỉ Bảo kia là người như thế nào?” Không khí tốt như vậy, Liên Mạn Nhi liền rèn sắt khi còn nóng hỏi.



“Ta làm sao mà biết, ta đâu có quen hắn.” Liên Chi Nhi nói.



“Muội thấy hắn lớn lên cũng không đến

nỗi, tuy gia đình hắn cho vay cắt cổ, danh tiếng không được tốt, nhưng

cũng chưa từng nghe qua nhà hắn đã từng làm chuyện gì xấu. Chuyện nhận

biết một người tốt hay xấu, đôi khi không thể nghe bên ngoài a, người ta hay nói gió thành bão.” Liên Mạn Nhi nói chuyện, lại nhớ đến lời Triệu

Tú Nga. “Chi dâu Tú Nga nói nhà hắn hư hỏng như thế, nếu chuyện đó là sự thật, tại sao một chút, chúng ta cũng không hay biết.”



“Nhà hắn và nhà chúng ta không chung một đường.” Liên Chi Nhi liền nói. “Thiên hạ nhiều người tốt xấu, chúng ta không thể biết hết được. Chuyện gì cũng còn phải dựa vào duyên phận.

Hình dáng bên ngoài là cha mẹ cho, chỉ cần không quá xấu tính là được,

Mạn Nhi, sau này muội nhìn người cũng đừng chỉ nhìn bề ngoài.”



“A?” Liên Mạn Nhi giật mình a một tiếng, nàng biết tính cách của Liên Chi Nhi chững chạc, nhưng nàng không nghĩ

tới, tư tưởng của Liên Chi Nhi lại trưởng thành đến mức độ này.



“…. Muội nhìn nhà của chúng ta xem, Tam

lang ca lớn lên rất dễ nhìn đúng không? Nhưng hắn lại rất lười, sau này

lập gia đình, vợ hắn nhất định sẽ rất mệt mỏi. Còn có Hoa Nhi tỷ, cũng

rất xinh đẹp, nhưng tính tình lại không tốt.” Vì muốn thuyết phục Liên

Mạn Nhi, Liên Chi Nhi lấy mấy người ra ví dụ.
khuất thêm một chút thì tốt rồi, nàng có thể lợi dụng cơ hội nắm mặt hắn thêm một lúc nữa.



“Vừa rồi, mẹ đi tìm trụ trì đại sư.” Mắt to của Tiểu Thất quét khắp nơi một lần, thấy xung quanh không có ai,

liền nhích lại gần Mạn Nhi, nhỏ giọng nói. “Mẹ nhờ trù trì đại sư xem

thử mệnh của đại tỷ và Gia Hưng ca có hợp với nhau không?”



Nói đến xem mệnh, chính là đem tuổi,

ngày sinh, tính toán xem hai người có hợp hay không. Ở thời đại này, nam nữ muốn kết thân, trước hết phải xem có hợp mệnh hay không, nếu như

tương hợp mới có thể thành thân.



“Mẹ không có nói cho trụ trì biết là

xem mệnh cho đại tỷ và Gia Hưng ca, nhưng mẹ vừa nói ra, đệ liền biết là xem cho hai người.” Tiểu Thất đắc ý nói.



“Kết quả thế nào?” Liên Mạn Nhi liền hỏi.



“Trụ trì nói xong.” Tiểu Thất trả lời “mẹ rất cao hứng.”



Mới vừa rồi, sắc mặt Trương thị quả thật có chút vui mừng, nói cách khác, trụ trì đại sư tính toán, mệnh của

Liên Chi Nhi và Ngô Gia Hưng là tương hợp.



“Tỷ, tỷ nói xem, có phải cha mẹ định gả đại tỷ cho Gia Hưng ca không?” Tiểu Thất hỏi LIên Mạn Nhi.



“Nha…” Liên Mạn Nhi ra vẻ cao thâm trầm ngâm.



“Mẹ có nói gì không?” Mạn Nhi hỏi lại Tiểu Thất.



“Mẹ chỉ bảo không được đem chuyện này kể cho người khác biết.” Tiểu Thất trả lời.



“Ừ, chuyện này chỉ mình tỷ biết là được rồi, người khác, ai hỏi cũng không được nói, biết không?” Liên Mạn Nhi nói.



“Tỷ, đệ biết. Đệ nhất định sẽ không nói

cho người khác biết.” Tiểu Thất gật đầu lia lịa nói, lại hỏi Liên Mạn

Nhi. “Tỷ nói xem, có phải cha mẹ định gả đại tỷ cho Gia Hưng ca không?”



“Chuyện này à…. Hai ngày nữa chúng ta sẽ biết.” Liên Mạn Nhi nói.



Buổi trưa, lúc ăn cơm, ánh mắt Trương thị nhìn Liên Chi Nhi, khiến cho Liên Chi Nhi có chút sợ hãi.



“Mẹ, mẹ nhìn con như vậy làm gì?” Liên Chi Nhi hỏi.



“Không, không có gì.” Trương thị vội

vàng che dấu, nhưng nụ cười ở khóe miệng không cách nào dấu được. “ Cha

bọn nhỏ, sao chàng ngẩn ngơ thế?”



“Nàng xem, chúng ta có nên ra đồng giúp ông nội bọn nhỏ không?” Liên Thủ Tín ăn một ngụm cơm nói.