Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 295 : Nguyên do

Ngày đăng: 16:49 18/04/20


Edit: Nguyettran2628



Beta: Ly Ly



Nghe Liên Thủ Tín hỏi vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.



“…. Đến bây giờ, còn chưa gieo trồng xong à?” Trương thị có chút do dự nói.



“Mới vừa rồi, ta về nhà một chuyến.”

Liên Thủ Tín rũ mắt xuống, ủ rũ nói. “Phòng trên còn một nửa ruộng chưa

trồng, buổi sáng ra ruộng không làm được gì, lão gia tử nôn nóng phát

hỏa rồi, nói là sau buổi trưa phải đi xem lại lần nữa.”



Ai cũng biết, Liên lão gia tử là một người tính tình nóng nảy.



“Ruộng nhà chúng ta trồng cũng sắp xong, chỉ còn lại khoai lang, phải đợi hai ngày nữa mới có thể gieo giống. Ta còn có cái cày, hai ngày này, ta tính qua giúp lão gia tử trồng trọt.”

Liên Thủ Tín từ từ ngẩng đầu lên nói. “Thứ nhất, ta ở nhà nghỉ ngơi, còn lão gia tử ra ruộng làm việc, ta nhìn cũng không đành lòng. Thứ hai, có ta giúp đỡ, trồng trọt sẽ nhanh hơn một chút, tránh cho lão gia tử nổi

nóng mà mang bệnh.”



Không chỉ mình muốn đi, còn muốn mang

theo nghé con và cái cày, hơn nữa hình như còn muốn cả nhà cùng đi giúp. Đưa ra nhiều lí do như vậy, tóm lại cũng chỉ vì Liên lão gia tử.



“Ruộng gieo nhanh một chút, tránh cho

phòng trên dây dưa vô ích. Hai ngày nay, tại mọi người không nhìn thấy

vẻ mặt của bọn họ, trên mặt bà nội của các con không có một nụ cười.”

Liên Thủ Tín nói.



“Ruộng có gieo mầm xong hay không, cũng chưa từng thấy bà nội cười a.” Liên Mạn Nhi nhịn không được nói một câu.



Không phải là Chu thị không biết cười,

chẳng qua cho tới bây giờ, nụ cười đó chưa bao giờ dành cho nhà nàng. Có lẽ, khi còn bé, Liên Thủ Tín đã từng nhìn thấy, Liên Mạn Nhi liếc Liên

Thủ Tín.



“Bà nội con không phải….. cha đang nói chuyện nghiêm chỉnh.” Liên Thủ Tín nói.



Lúc này, Liên Thủ Tín muốn thương lượng với cả nhà về chuyện giúp chính phòng trồng trọt.



Trương thị và mấy đứa trẻ trao đổi ánh mắt với nhau.



“Cha, cha không mệt mỏi sao?” Liên Mạn

Nhi mở miệng đầu tiên. “Mấy ngày qua, chuyện trong cửa hàng, chuyện

ngoài ruộng, đến một giấc ngủ ngon, cha cũng không có. Cha đi giúp đỡ

ông nội làm ruộng, ông nội nhất định sẽ rất cao hứng. Nhưng nếu người vì thế mà bị ốm, bị bệnh, ông nội sẽ rất lo lắng cho cha.”



“Còn không phải sao, chàng phải cố gắng

mà nghỉ ngơi cho tốt, chàng tưởng chàng là mình đồng da sắt à?” Trương


“À.” Liên Mạn Nhi à dài một tiếng, thì

ra Triệu Tú Nga mắng nhà lão Kim là vì đã từng bị cự tuyệt, cho nên vừa

hâm mộ, ghen tỵ lại vừa hận a.



“Trách không được, khi nghe tỷ tỷ nói,

nhà lão Kim dù là dạng người gì cũng không có quan hệ đến nhà chúng ta,

chị dâu Tú Nga lại vui vẻ như vậy.” Liên Mạn Nhi nói.



Trương thị lại nhìn thoáng qua Liên Chi Nhi.



“Mẹ, con không nói sai chứ?” Liên Chi Nhi biểu hiện vô cùng bình tĩnh.



“Không sai, không sai.” Trương thị cười nói.



“Mẹ, con thấy chị dâu Tú Nga lớn lên cũng xinh đẹp, tại sao nhà lão Kim lại không thích nàng?” Liên Mạn Nhi hỏi Trương thị.



“Cái này….” Trương thị do dự một chút

nói. “Mẹ cũng không rõ lắm. Hình như là…. Chuyện ngày trước, chị dâu Tú

Nga con ở trên huyện…”



Trương thị nói đến đây thì không chịu

nói thêm gì nữa. Sở dĩ nhà lão Kim không thích Triệu Tú Nga, là vì lúc

trước Triệu Tú Nga ở huyện thành có rất nhiều tai tiếng. Những tin tức

này, gần hai ngày nay nàng mới biết được, những lời này, nàng không thể

nói trước mặt hai khuê nữ của mình.



Liên Mạn Nhi nhìn thần sắc Trương thị,

thì biết ngay cũng không phải chuyện tốt đẹp gì. Mặc dù trong lòng rất

muốn biết, nhưng nàng hiểu, Trương thị tuyệt đối sẽ không nói chuyện này trước mặt hai chị em nàng, vì vậy đành bỏ qua ý nghĩ muốn hỏi tiếp

trong đầu.



“Chuyện này chúng ta chỉ nói ở đây, khi về nhà, nhất định không được kể ra.” Trương thị dặn dò hai khuê nữ.



Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi gật đầu.



“Chờ qua mấy ngày bận bịu này, chúng ta

dành chút thời gian, lên nhà Ngô tam thúc các con, thăm Ngô tam thẩm và

Gia Ngọc. Người ta giúp chúng ta nhiều như vậy, chúng ta cũng phải đến

cửa cảm tạ.” Trương thị lại nói. “Hai chị em con cùng đi với mẹ.”



“Dạ.” Liên Mạn Nhi gật đầu.



Trương thị liền quay sang nhìn Liên Chi Nhi.