Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 307 : Quyết định
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
Edit: Leticia
Liên lão gia tử tươi cười cứng ngắc, nhưng cũng chỉ cứng ngắc một
lúc, sau đó hắn lập tức ngẩng đầu lên uống một ngụm rượu, mặt mày lúc
này mới giãn ra một lần nữa, tiếp tục cùng mọi người bên cạnh chuyện trò vui vẻ.
Mọi người trong miệng khen sự thịnh vượng, là sự thịnh vượng của nhà
Liên Thủ Tín, cũng là Liên Thủ Tín cùng Trương thị xử lý tiệc rượu này,
mới cho thấy tình hình thịnh vượng. Trong nội tâm Liên lão gia tử không
biết là tư vị gì, cũng không phải ông ghen ghét với con của mình, mà là
trong lòng của ông càng hi vọng, mọi người khen thịnh vượng là khen cả
Liên gia.
Ai cũng không chú ý đến sự vắng mặt của Chu thị cùng Liên Tú Nhi, một bữa cơm, tất cả mọi người ăn rất thoải mái. Đã ăn tiệc xong, mọi người
đều ồn ào từ giả, người thì trở lại trong thôn, người thì trở về trên
thị trấn. Liên lão gia tử uống nhiều, sắc mặt đỏ lên, đi trên đường bước chân có chút loạng choạng, cần Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ dìu để trở lại khu nhà cũ.
Tiễn khách nhân trở về xong, Liên Mạn Nhi, Tưởng thị, Liên Diệp Nhi
mấy người liền bắt đầu thu dọn. Liên Chi Nhi biết rõ các nàng vì chuyện
của mình mà bận rộn cả buổi, còn chưa ăn cơm, nên cũng có chút băn
khoăn, muốn thò tay vào hỗ trợ, lại bị Liên Mạn Nhi đẩy ra.
“Tỷ, tỷ muốn làm việc, ngày nào cũng đều được, hôm nay không được.
Hôm nay a, là những ngày an nhàn của tỷ, chuyện gì cũng không thể cho tỷ làm.” Liên Mạn Nhi cười nói với Liên Chi Nhi nhi.
“Đúng vậy.” Tưởng thị cười phụ họa, “Chi Nhi hôm nay thành bảo bối để mọi người nuông chiều rồi.”
“Đúng vậy a, Chi Nhi tỷ, tỷ nghỉ ngơi đi thôi, việc làm tiểu nhị này, chúng ta làm một lúc là xong.” Liên Diệp Nhi cũng nói.
Mấy người đem phòng thu dọn một phen, lúc này mới một lần nữa bày cơm nóng, món ăn nóng lên bàn để ăn cơm.
Bàn tiệc này, ngoại trừ Liên Mạn Nhi, Tưởng thị cùng Liên Diệp Nhi,
còn gọi cả Liên Đóa Nhi, Liên Nha Nhi, Nữu Nữu, Tứ Lang cùng Lục Lang
đến.
Đây là đã sớm thương lượng tốt rồi, việc vui của Liên Chi Nhi, mọi người cùng chung vui, để cho mọi người đều cao hứng ăn .
Liên Mạn Nhi ở trên bàn ăn cơm. Trương thị ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoảng nói thêm một hai câu.
“Mang đồ ăn cho nội con cùng lão cô chưa?” Trương thị hỏi.
“Vừa khai tiệc liền đưa qua rồi.” Liên Mạn Nhi nói, hơn nữa tại
trước mặt mọi người, đều chọn đồ ăn tốt đưa qua cho Chu thị cùng Liên Tú Nhi đấy.”Là con cùng đại tẩu đưa qua.”
ngăn, thì đã muốn động thủ rồi.” Liên Diệp Nhi nói.
Liên Thủ Tín liếc Trương thị, xem thần sắc của hắn, hắn đối với Liên lão gia tử cùng Chu thị, vẫn là lo lắng đấy.
“Cha, mẹ, hai người không thể trở về. Hai người đi trở về, là bị mắng đấy, bà nội khẳng định không tha cho hai người đâu. Như vậy đi, con trở lại xem sao.” Liên Mạn Nhi nói, “Mẹ, mẹ không phải nói Tam bá bọn họ ở
chân núi bắt đầu làm việc, còn chưa có đồ ăn sao, muốn đưa chút đồ ăn
qua, vậy thì đưa qua a, vừa vặn…nếu có thể khuyên con liền khuyên một
hai câu.”
“Vậy được.” Trương thị bèn lấy non nửa chậu đồ ăn thừa, đưa Liên Mạn
Nhi bưng lấy, cùng với Liên Diệp nhi hướng khu nhà cũ trở về.
Liên gia cãi nhau là chuyện bình thường, chỉ là hôm nay thời điểm đặc thù, Liên lão gia tử cùng Chu thị, đôi vợ chồng già lại cãi nhau đặc
biệt hung ác, bởi vậy, cửa lớn Liên gia tụ tập một ít người xem náo
nhiệt, gồm mấy đứa bé cùng hai tiểu tức phụ không có chuyện gì làm.
“Ai ôi!!!, Mạn Nhi đây là đưa đồ ăn đến rồi?” Hai tiểu tức phụ nhìn thấy Liên Mạn Nhi bưng đồ ăn, liền cười chào hỏi, “Đều là thức ăn ngon
kia.”
“Buổi trưa ăn cơm lúc tỷ cháu đính hôn, Nhị bá, Tam bá bọn họ ở trên
chân núi bắt đầu làm việc, còn chưa có nghỉ ngơi, đều không có đến, cháu đưa món ăn đến, để cho bọn hắn buổi tối ăn.” Liên Mạn Nhi cười nói,
“Xuân sinh tẩu tử, Đại Lực tẩu tử, nếu các người nhàn rỗi, có muốn vào trong phòng ngồi hay không?”
“Không, chúng ta có việc, chỉ là đi ngang qua, đi ngang qua.” Hai tiểu tức phụ vội vàng cười rồi đi về.
Liên Mạn Nhi lại hướng mấy tiểu hài tử kia trừng mắt, mấy hài tử đều giải tán ngay lập tức.
Liên Mạn Nhi cùng với Liên Diệp Nhi hướng trong sân đi, từ cửa lớn
chỉ nghe thấy giọng nói của Liên lão gia tử cùng Chu thị, càng đi vào
trong sân, càng nghe thấy rõ ràng.
Tiến vào phòng trên, Tưởng thị đón lấy chậu trong tay Liên Mạn Nhi.
Màn cửa Đông phòng được treo lên, từ cửa ra vào có thể trông thấy
Liên lão gia tử cùng Chu thị đều ngồi ở trên giường gạch, mỗi người một
phương, đang mắng nhau.
“Ngươi nha, ngươi tuổi đã cao rồi, xem như ngươi sống vô dụng rồi, …
hôm nay ngươi làm ra chuyện này, ngươi không phải là người rồi.” Liên
lão gia tử chỉ vào Chu thị mắng.